“Làm sao phải giết nàng?” Lạc Nam cùng chúng nữ một mặt mộng bức nhìn Lãnh Nguyệt Tâm, không hiểu nữ nhân này đột ngột có ý đồ gì.
“Ta đã biết quá nhiều bí mật của ngươi, từ Long Lực cho đến Thiên Đế Biến…ngươi nên giết ta diệt khẩu!” Lãnh Nguyệt Tâm lạnh lùng nói.
Lạc Nam cùng chúng nữ hai mặt nhìn nhau, nhất thời có chút á khẩu không trả lời được.
Quả thật Hậu Cung và Lãnh Nguyệt Tâm không thân thích, nàng này lại sở hữu Ma Lực cùng một đống vũ kỹ cấp cao, nói rõ thân phật hết sức kinh người, khả năng rất cao đến từ Ma giới trong truyền thuyết, nhận biết những con bài mà Lạc Nam sử dụng cũng không phải chuyện lạ.
Theo lý mà nói, để bảo toàn an nguy của Lạc Nam và Hậu Cung, cần phải giết Lãnh Nguyệt Tâm bịt đầu mối, nhưng không hiểu vì sao Lạc Nam và chúng nữ lại chưa từng nghĩ đến chuyện này, khi nghe Lãnh Nguyệt Tâm đề nghị còn phải bần thần một lúc lâu mới nghĩ ra nguyên nhân trong đó.
“Chúng ta cũng biết bí mật của nàng mà? nàng dám sử dụng Ma Lực ở nơi này, không sợ chúng ta tiết lộ cho đại năng Tiên giới biết hay sao? Tiên giới và Ma giới chính là thù địch đấy!” Lạc Nam cười cười nói.
“Đúng vậy! ta cũng cần phải giết các ngươi để bịt đầu mối! chúng ta là kẻ thù!” Lãnh Nguyệt Tâm ánh mắt lấp lóe, gật đầu nói với bộ dạng đương nhiên.
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, Diễm Điệp Tình che miệng lí nhí nói:
“Nhất định là nàng đột phá quá nhanh nên đầu óc phát bệnh rồi!”
Lý Trúc Loan rất phối hợp đặt tay lên trán Lãnh Nguyệt Tâm, kỳ quái nói: “Nhiệt độ vẫn bình thường a…”
Chúng nữ khóe miệng co quắp, thầm nghĩ nếu đột phá quá nhanh làm đầu óc trở nên phát bệnh thì Hậu Cung chắc toàn dân thần kinh.
“Khanh khách, sớm muộn gì cũng thành tỷ muội của chúng ta, giết cô có lợi ít gì?” Diễm Nguyệt Kỳ yêu kiều cười nói.
“Tỷ muội?” Lãnh Nguyệt Tâm diện mạo lãnh diễm có chút sững sờ, không hiểu chút nào.
“Được rồi bỏ đi, loại nữ nhân tính cách như nàng chỉ sợ cạy miệng cũng không thèm chủ động nói chuyện, càng đừng nói tọc mạch đem bí mật của ta truyền ra ngoài!” Lạc Nam phất tay, hắn cảm giác mạch suy nghĩ của Lãnh Nguyệt Tâm có chút đơn giản, ngây thơ đến đáng yêu.
“Nhưng ta lại muốn giết ngươi! Thiên Ma Chưởng” Lãnh Nguyệt Tâm bất chợt lạnh lùng, ánh mắt tràn đầy sát khí, một cánh tay hóa thành ngập trời Ma Chưởng hung hăng nện đến Lạc Nam.
“Nữ nhân này phát rồ cái gì?” Lạc Nam cùng chúng nữ nhảy dựng, bất quá công kích của Lãnh Nguyệt Tâm đánh tới, hắn cũng không dám xem thường, Chân Long Trảo hiện thế, hung hăng đánh vào Ma Chưởng của Lãnh Nguyệt Tâm.
ĐÙNG…
Hai loại công kích đối kháng chính diện, Lạc Nam cùng Lãnh Nguyệt Tâm đồng thời lui bước, mà chúng nữ Hậu Cung cũng vội vàng hóa giải dư ba công kích, từng gương mặt xinh đẹp trở nên mờ mịt.
“Lãnh Nguyệt Tâm lên cơn điên? Chúng ta có nên ra tay?” Hoa Thanh Trúc nhẹ cau mày liễu, môi anh đào hé mở.
“Tạm thời không cần, Tiểu Nam ứng phó được!” Liễu Ngọc Thanh lắc đầu, vô số ý niệm trong đầu luân chuyển, nàng cảm thấy Lãnh Nguyệt Tâm làm vậy là có mục đích, nhưng không hiểu ý đồ cụ thể của nàng.
Bên trên bầu trời, Lãnh Nguyệt Tâm dung nhan sắc sảo lạnh lẽo không chút cảm tình, một thanh Ma Kiếm đen kịch bỗng nhiên xuất hiện trên tay, Ma Lực cuồn cuộn gia trì vào thân Kiếm, thân ảnh yêu kiều hóa thành một làn sương đen, Ma Kiếm mang theo uy áp ngập trời đem Lạc Nam bao phủ.
“Thiên Ma Kiếm Pháp – Đệ Nhất Kiếm – Uy Ma Kiếm!”
Một kiếm vừa ra, Ma uy cuồng hống, có thể trảm thảo chư tiên thần phật.
“Hảo kiếm pháp!” Nhìn thấy Lãnh Nguyệt Tâm sử dụng Kiếm, Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch ánh mắt sáng rực lên, trong lòng trào dâng chiến ý và vô vàn hưng phấn.
Đó chỉ là cảm giác chỉ những người chuyên Kiếm mới cảm nhận được, hiển nhiên Ma cũng là một vị Kiếm Tu rất lợi hại.
“Tôn Cấp Kiếm Pháp!” Kim Nhi thản nhiên nói.
Lạc Nam ánh mắt co rụt lại, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lãnh Nguyệt Tâm sử dụng Vũ Khí, nữ nhân này rốt cuộc có thân phận gì tại Ma giới? Tại sao lại xuất hiện ở Việt Long Tinh, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, hơn nữa ngày càng kinh khủng.
Vô số câu hỏi dâng lên trong đầu, Lạc Nam đối với Ma nữ Lãnh Nguyệt Tâm ngày càng hứng thú, tuy nhiên công kích trong tay không có dấu hiệu dừng lại.
“Nộ Hỏa Kích Pháp – Liệt Hỏa Liệu Nguyên!”
Nanh Bạc sáng lấp lánh xuất hiện trên tay, Đế Diễm bùng phát dữ dội hòa vào thân kích, nhất Kích đâm ra mang theo đầy trời liệt hỏa, uy lực có thể liệu nguyên.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam buộc phải mở ra Khai Môn và Nhìn Xuyên Yếu Điểm, rốt cuộc bắt gặp đường Kiếm đen kịch của nàng, Nanh Bạc gào thét đâm ra.
KENG...
Thiên băng địa liệt, Lạc Nam chỉ cảm thấy một cổ chấn động nơi mũi Kích, Đế Diễm gào thét đối đầu với Ma Lực.
“Đây là sức mạnh của Ma Lực sao? So với Tà Lực còn có chút khó chơi !’’ Cảm nhận Nanh Bạc rung lên dữ dội, sắc mặt Lạc Nam nghiêm túc chưa từng có.
Kích cùng Kiếm va chạm liên tục trên không trung, đại lục tan vỡ dưới chân hai người.
Lạc Nam đang không ngừng lui bước, mà Ma vẫn đang dần dần ép sát, dù sao đẳng cấp của Nộ Hỏa Kích Pháp thật sự không so được với Thiên Ma Kiếm Pháp của Lãnh Nguyệt Tâm.
ĐÙNG...
Sau một cú va chạm dữ dội, Lạc Nam bị đánh lùi hàng trăm bước.
“Dùng toàn bộ thực lực của ngươi đi!” Lãnh Nguyệt Tâm lạnh lùng quát, tay cầm Ma Kiếm, thong thả đạp từng bước chân tiến đến vị trí Lạc Nam.
Lạc Nam nghe vậy cười lớn nói : ‘Như nàng mong muốn !’
“Nộ Hỏa Kích Pháp – Nộ Hỏa Phần Thiên!!”
Một kích mạnh nhất bên trong Nộ Hỏa Kích Pháp rốt cuộc được Lạc Nam thi triển, Đế Diễm gào rống kịch liệt, biển lửa ngập trời cuồn cuộn mà ra, từng loại dị hỏa như ẩn như hiện, tất cả đều trở nên động nộ hơn bao giờ hết, toàn bộ dồn vào một kích khủng bố.
ONG ONG ONG...
Nanh Bạc có chút không chịu nổi khi phải thi triển một kích này, ong ong kêu lên kịch liệt.
Lạc Nam cắn chặt răng, chân đạp Hỏa Pháp Vạn Lý, lưng mang Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, tay cầm Nanh Bạc hướng Lãnh Nguyệt Tâm nện xuống.
Ngập trời Đế Diễm phần thiên phệ địa, hơi nóng cuồn cuộn tăng cao, ngay cả Diễm Nguyệt Kỳ sở hữu Kim Ô Thánh Hỏa cũng phải cảm thán một tiếng :
“Nếu Đế Diễm của phu quân dung hợp toàn bộ Dị Hỏa, lại chuyển năng lượng của nó thành Tiên Lực, chỉ sợ Kim Ô Thánh Hỏa của ta cũng phải thận trọng đối đãi!”
Kim Ô Thánh Hỏa của nàng là Ngọn lửa của thần thú, uy lực sẽ tự động mạnh theo sự tăng trưởng tu vi của bản thân, lại được Diễm Nguyệt Kỳ dung hợp Tử Tâm Phần Không Viêm cùng Kim Ô Hư Hỏa vào trong nó, hiện tại xưng là ngọn lửa mạnh nhất Việt Long cũng không quá đáng.
Mắt thấy Nộ Hỏa Phần Thiên của Lạc Nam bao trùm lấy mình, Lãnh Nguyệt Tâm thản nhiên đến cực điểm, Ma Kiếm trong tay hưng phấn tru lên, hai tay nàng cầm chặt chuôi Kiếm nâng lên vượt quá đầu, sau đó vô tình trảm xuống.
‘Thiên Ma Kiếm Pháp – Đệ Nhị Kiếm – Liệt Ma Kiếm!’’
Nhất Kiếm trảm ra, bầu trời như bị cắt đôi thành hai nửa, mà Nộ Hỏa Phần Thiên của Lạc Nam vừa đâm tới lại bị Liệt Ma Kiếm tách ra làm đôi.
Bất quá không vì vậy mà thất thế, Đế Diễm cuồng nộ gầm rống, biển lửa vừa bị chia cắt lại một lần nữa tụ hợp cùng nhau, đem Kiếm khí ngập trời bao trùm.
Thấy tình cảnh này, Lãnh Nguyệt Tâm có chút kinh ngạc, Đế Diễm lỳ lợm vượt qua tưởng tượng của nàng, khóe môi anh đào nhếch lên, lại chém ra một kiếm...
‘Thiên Ma Kiếm Pháp – Đệ Tam Kiếm – Hoành Ma Kiếm !’
Một kiếm trảm xuống, Ma khí tung hoành ngang dọc trên khắp bầu trời, lực lượng đen kịch dày đặc, hung hăng nghiền ép Đế Diễm...
RỐNG...
Đế Diễm không cam lòng gào thét...
Hư ảnh Tử Tâm, hư ảnh Kim Ô, hư ảnh Nham Tượng, hư ảnh Hỏa Cự Nhân, hư ảnh Đôi Cánh, hư ảnh U Minh...nhao nhao hiện lên, chúng nó là Dị Hỏa, có lòng kiêu ngạo của riêng mình.
Mặc dù không chiến lại Ma Lực ngập trời trong tình huống này, nhưng sẽ không cam tâm dễ dàng bị phá diệt.
ĐÙNG...
Cả đám động nộ gầm rống, sau đó triển khai tự bạo, ở trên không trung ầm ầm nổ tung...
Biển lửa bao trùm tất cả, ngay cả Ma Lực có ưu thế từ trước của Lãnh Nguyệt Tâm cũng bị đẩy lùi...
“Ta có lời khen ngợi!” Lãnh Nguyệt Tâm ngạo kiều, chiến ý bị đám Dị Hỏa làm cho bùng nổ, lại quyết đoán trảm ra một Hoành Ma Kiếm.
Rốt cuộc Đế Diễm triệt để bị tiêu tan, Lãnh Nguyệt Tâm huy vũ trường Kiếm trong tay, đôi chân trở nên biến ảo :
‘ Thiên Ma Loạn Vũ !’
Trước mặt Lạc Nam bỗng nhiên xuất hiện vô số Lãnh Nguyệt Tâm đang bay múa, ở trên không trung khiêu vũ hết sức mỹ lệ, trong tay mỗi một Lãnh Nguyệt Tâm đều cầm Ma Kiếm, dù tuyệt mỹ nhưng ẩn chứa nguy cơ trí mạng.
Sắc mặt Lạc Nam đại biến, bởi vì ngay lúc này đây...Khai Môn và Nhìn Xuyên Yếu Điểm mất đi tác dụng, hắn không nhìn ra trong vô vàn thân ảnh đó, đâu mới là Lãnh Nguyệt Tâm thực sự.
‘Tôn Cấp Thân Pháp – Thiên Ma Loạn Vũ, đẳng cấp của nó đã vượt khỏi Khai Môn cũng như Nhìn Xuyên Yếu Điểm !’ Kim Nhi thản nhiên nói.
‘Ta xxx, giàu như vậy ?’ Lạc Nam không nhịn được buông lời thô tục, Lãnh Nguyệt Tâm giàu có vượt xa tưởng tượng của hắn, Tôn Cấp lấy ra dễ dàng như rau dưa ngoài chợ vậy.
Lạc Nam thầm nghĩ mình muốn tán tỉnh nàng, dùng quà cáp dưới Tôn Cấp nói không chừng bị Lãnh Nguyệt Tâm khinh bỉ không nhận, thậm chí Tôn Cấp người ta chưa chắc nhìn vào mắt, đến khi đó thì bách nhục…
Lãnh Nguyệt Tâm không những giàu mà còn cực mạnh, lần trước mới tiến vào Độ Kiếp, nàng thi triển một chiêu Vương Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ đã mỏi mệt rồi, nhưng hiện tại dùng Tôn Cấp đơn giản vô cùng, chênh lệch thật sự to lớn.
Trong lúc hắn đang trầm tư, vô số ảo ảnh của Lãnh Nguyệt Tâm đã tiếp cận mà đến, hàng vạn thanh Ma Kiếm trảm xuống Lạc Nam.
Bên trong chỉ có một là thật…
“Chân Long Chiến Thân!” Từng tầng Chân Long Lân bảo vệ cơ thể, để cho chắc cú Lạc Nam còn dùng thêm Mình Đồng Da Sắt và Thể Môn phòng ngự.
KENG,…
Một Kiếm trảm lên Long Thân, đường Kiếm dữ tợn phía sau lưng Lạc Nam, kéo dài từ cổ đến hết cả lưng, ma sát lên long lân tạo nên âm thanh ma sát dữ dội của Kim Loại.
“Không hổ là Long lân, sức phòng ngự thật mạnh!” Lãnh Nguyệt Tâm trong lòng thầm nghĩ, chiến ý càng thêm dâng trào, Thiên Ma Loạn Vũ tiếp tục thi triển, tìm cơ hội tiếp tục công kích Lạc Nam.
Nàng tin chắc hắn không phát hiện ra chân thân của mình.
Nào ngờ chỉ nghe Lạc Nam cười ngạo nghễ, thản nhiên nói : ‘Hừ, nếu không thể nhìn ra ai là thật, ta sẽ toàn bộ hủy diệt !’
Nghịch Long Lực triển khai,
Vô số hư ảnh Nghịch Long ở trên không trung rít gào bay lượn...
“Quần Long Chưởng!”
Đồ Long Đệ Ngũ Chưởng đánh ra, đây là loại chưởng pháp quần công hết sức mạnh mẽ nhưng cũng ít ỏi của Lạc Nam, một lần liên tục chưởng ra liên miên bất tuyệt các loại hư ảnh Nghịch Long, bốn phương tám hướng điên cuồng tàn phá.
BÙM BÙM BÙM BÙM…
Quả nhiên có hiệu quả, vô số Ma ảnh của Lãnh Nguyệt Tâm bị Quần Long Chưởng càn quét, ở trên không nổ tung như bom khói…
Rốt cuộc, Lãnh Nguyệt Tâm chân thân lộ diện, sắc mặt bình thản nhìn chằm chằm Lạc Nam.
“Có thể dừng tay được chưa? Nàng đánh không lại ta đâu, Hồn Lực ta còn chưa thèm sử dụng!” Lạc Nam tràn đầy tự tin, bất đắc dĩ nhún nhún vai nói.
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy không chịu buông tay, trái lại chiến ý càng thêm nồng đậm hơn bao giờ hết, Lạc Nam thậm chí có thể nhìn thấy từng tia cảm xúc hưng phấn bên trong đôi mắt nàng.
“Ta xxx, phần tử hiếu chiến, nhất định là phần tử hiếu chiến!” Lạc Nam nhịn không được ở trong lòng buông lời thô tục.
Hắn đã nhìn ra Lãnh Nguyệt Tâm bị đại chiến giữa hắn và Lạc Vũ trước đó kích thích, khiến nàng không nhịn được muốn giao thủ, về phần có được lợi lộc gì hay không chỉ có Lãnh Nguyệt Tâm chính bản thân mới rõ ràng.
Cảm giác như một người đứng trên đỉnh cao quá lâu, đột nhiên lại xuất hiện một kẻ khác có thể uy hiếp địa vị của hắn, buộc hắn sinh lòng háo thắng, muốn đem đối thủ giẫm tại dưới chân, hoặc thua một cách đường đường chính chính, tâm phục khẩu phục.
Tâm tình của Lãnh Nguyệt Tâm hiện nay chắc có lẽ là như vậy.
“Ngươi chưa dùng toàn lực, vậy ai nói với ngươi ta đã dùng toàn lực?” Lãnh Nguyệt Tâm sắc mặt kiêu ngạo ngẩng đầu, áo choàng đen phần phật tung bay, một mái tóc vốn đen tuyền bất chợt hóa thành màu đỏ như máu.
“Ma Đế Biến – Quân Lâm Thiên Hạ!”
Một cổ uy áp kinh khủng cao cao tại thượng từ trên người Lãnh Nguyệt Tâm bùng phát, nghiền ép cực mạnh về phía Lạc Nam.
“Ai sợ ai? Thiên Đế Biến – Thiên Hạ Vô Song!”
Lạc Nam cười to, mái tóc chuyển thành màu hoàng kim rực rỡ, khí thế mạnh mẽ tương tự phóng thích mà ra, chính diện ép đến khí thế của Lãnh Nguyệt Tâm.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hai luồng khí thế của Thiên Đế cùng Ma Đế bất chợt hung hăng va đập vào nhau, toàn thể đại lục trở nên rung rẩy, áp bách kinh hồn khiến vô số người bên trong Băng Thiên Đại Lục không nhịn được quỳ xuống.
Bọn hắn như được chứng kiến hai vị Đế Vương bá đạo đang chiến đấu với nhau, chỉ khí thế của bọn hắn tỏa ra cũng có thể khiến người khác không sinh nổi lòng phản kháng, thần phục từ tận đáy lòng.
Thiên Đế Biến chiến Ma Đế Biến.
Thiên Hạ Vô Song chiến Quân Lâm Thiên Hạ.
Hai loại Đế Ý như túc địch trời sinh, hận không thể nghiền nát đối phương thành hư vô.
Lạc Nam cùng Lãnh Nguyệt Tâm đối diện nhìn nhau, cảm giác khí thế đôi bên liên tục va đập dữ dội, không phân cao thấp.
Chúng nữ Hậu Cung thấy tình cảnh này máu huyết sục sôi, hận không thể tham chiến vào trong đó.
Một trận chiến giữa Hậu Cung Chi Chủ và Đệ Nhất Thiên Tài Hoàng Kim Bảng, chính là khoáng thế chi chiến.
So với trận cùng đại ma đầu Lạc Vũ trước đó càng thêm kinh tâm động phách.
Quan trọng nhất chính là, Hậu Cung Chi Chủ đã đại chiến một trận vài ngày trước đó, nhưng hiện tại lại không chút tổn hao cùng Ma tiếp tục chiến, nguồn năng lượng của hắn rốt cuộc khủng bố đến cỡ nào? Không biết mỏi mệt sao?
“Hiện tại nếu ta dùng Hồn Kỹ nàng sẽ bại!” Lạc Nam nhìn thẳng ánh mắt của nữ nhân đối diện nói, hy vọng nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt nàng.
“Ha ha!” Lãnh Nguyệt Tâm cười nhạt một tiếng,
Theo sau đó gương mặt lãnh diễm trở nên nghiêm túc, khí thế toàn thân đột ngột kéo căng, như đạt đến một tầng thứ hoàn toàn khác biệt…
Mái tóc đang đỏ rực của nàng…một lần nữa chuyển màu rồi.
Trong sắc mặt kịch biến của Lạc Nam, từng âm từng chữ uy nghiêm bất khả kháng cự, từ trong miệng Lãnh Nguyệt Tâm trầm thấp mà ra:
“Ma Đế Đệ Nhị Biến – Thống Ngự Vạn Ma!
…
chiều vui vẻ nha ae
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...