“Keng, Cửa Hàng May Mắn thăng cấp hoàn tất!”
Âm thanh Hệ Thống thông báo làm Lạc Nam phân tâm, bất quá lúc này không thích hợp mở ra xem xét, vì thế cũng tạm gác qua một bên…
“Keng, Gói Quà Thăng Cấp tồn tại trong 36 giờ, giá bán 500 triệu Điểm Danh Vọng, Ký chủ có mua hay không?” Âm thanh Hệ Thống lại vang lên khiến khóe miệng Lạc Nam co quắp…
“Ta xxx, không phải gói quà hoàn toàn miễn phí sao?” Lạc Nam trong lòng mắng to…
“Gói quà Thăng cấp hệ thống mới miễn phí, gói quà Cửa Hàng tăng cấp công tử phải mua!” Kim Nhi từ tốn giải thích…
“Bên trong có gì?” Lạc Nam gật đầu hỏi chính sự, thứ có giá 500 triệu Điểm Danh Vọng nhất định nghịch thiên…
“Gói quà tăng cấp Cửa Hàng bao gồm 4 loại vật phẩm: 1 Huyết Mạch, 1 Thể Chất, 1 Hồn Kỹ, 1 Công Pháp, trong số đó Thể Chất là thứ cực quý hiếm, Cửa Hàng May Mắn phải đạt cấp 3 mới có bán, công tử nên quý trọng cơ hội này a!” Kim Nhi thuyết phục Lạc Nam mua hàng…
“Có Thể Chất luôn sao?” Lạc Nam phấn khởi, sau lần nói chuyện trước, hắn đã loáng thoáng nhận ra tầm quan trọng của thứ này…
Trách không được Gói quà có giá khủng bố như vậy…
Tuy nhiên tạm thời không vội, trước hết ổn thỏa Hậu Cung rồi tính…
“E hèm, như ta đã từng kể, các nàng đều là bảo bối của ta, sau này chúng ta là người một nhà!”
Hắn ho khan một tiếng, mỉm cười chân thành nói…
Chúng nữ cũng thuộc dạng nữ nhân hiểu lý lẽ, sau bầu không khí có phần lúng túng lúc đầu, rất nhanh đã cùng nhau hòa hợp nói chuyện…
Mộc Tử Âm khéo hiểu động lòng người dẫn dắt cuộc trò chuyện, nhận được tôn trọng của toàn thể chúng nữ…
Yên Nhược Tuyết ôn nhu trang nhã, tính tình diệu dàng, chỉ thoáng chốc đã cùng các nàng xưng hô tỷ muội…
Bạch Tố Mai thì không cần phải nói, chỉ cần là nữ nhân của Lạc Nam, nàng sẽ xem là người một nhà…
Diễm Hồng Liên nhiệt tình như lửa, rất được Mộc Tử Âm yêu thích…
Duy chỉ có hai nha đầu Lý Trúc Loan và Diễm Điệp Tình mắt to trừng mắt nhỏ, vốn Lý Trúc Loan là nữ nhân nhỏ tuổi nhất trong Hậu Cung, được Lạc Nam sủng ái vô cùng, hiện tại đột nhiên xuất hiện một người tuổi tác còn nhỏ hơn nàng, khiến nàng cảm thấy địa vị bị uy hiếp…
Mà Diễm Điệp Tình cũng nhận ra nữ nhân này tuổi tác chỉ hơn mình một chút, lại xinh đẹp như hoa, giữa hai đầu lông mày còn ẩn nét xuân tình nhộn nhạo, hiển nhiên rất được Lạc Nam cưng chiều, vì thế cảm thấy ghen ghét…
Bốp bốp…
Hai âm thanh kỳ quặc vang lên, bàn tay Lạc Nam lần lượt vổ mạnh vào hai bờ mông tròn lẳn…
“Ây nha”
Diễm Điệp Tình và Lý Trúc Loan giật nảy mình, bờ mông tê rần…
“Hừ, Hậu Cung của ta tất cả phải hòa thuận vui vẻ, nếu không đừng trách phu quân các nàng Thi hành gia pháp!” Lạc Nam biết đây là lúc thể hiện quyền uy của nam nhân trong gia đình, gương mặt hết sức nghiêm túc nói…
“Hứ!” Hai nữ nhìn hắn nủng nịu, quay mặt sang nơi khác không thèm nhìn đối phương…
Mộc Tử Âm nghe hắn nhắc lại hai từ gia pháp, nhớ lại bờ mông căn tròn của nàng từng bị bàn tay ma quỷ kia đánh đến tê dại, má đào sinh xuân, trở nên đỏ bừng…
Mà Yên Nhược Tuyết và Diễm Hồng Liên không biết Gia Pháp là gì, chỉ có thể âm thầm không dám tái phạm…
“Được rồi, chàng mang ba vị muội muội đi chọn cung điện đi, bù đắp cho các nàng nhiều một chút, hai năm qua chàng nợ các nàng rất nhiều đấy!” Mộc Tử Âm không hổ danh thê tử hiểu chuyện, nhìn Lạc Nam diệu dàng nói…
Lạc Nam trong lòng xuất hiện tia yêu thương, nàng quả thật là bảo bối ông trời mang cho hắn…
Yên Nhược Tuyết và Diễm Hồng Liên cảm kích nhìn Mộc Tử Âm, bị khí độ rộng lượng của nàng thuyết phục…
Các nàng quả thật là những nữ nhân đầu tiên của Lạc Nam, nhưng xét về thời gian bên cạnh hắn quả thật quá mức ít ỏi, không cùng hắn vượt qua sóng gió, vì lẽ đó trong lòng thoáng cảm thấy không bằng so với mấy người Mộc Tử Âm…
Bạch Tố Mai và Lý Trúc Loan cũng hiểu chuyện vô cùng, chỉ thoáng chốc đã cùng Mộc Tử Âm thả người bay đi, trở về Cung Điện của riêng mình bế quan…
Mười ngày nữa khảo hạch Chiến Lực, các nàng phải điều chỉnh trạng thái bản thân tốt nhất có thể…
“Theo phu quân về nhà của chúng ta nào!” Lạc Nam kéo lấy tam nữ, ý niệm vừa động…
Một cành cây phủ đầy mây trắng của Cung Đình Thụ hạ xuống mặt đất, hắn mang theo các nàng đạp lên…
Tầng 2 Cung Đình Thụ…
“Thật lộng lẫy, Tiểu Nam, sư phụ của chàng thật lợi hại!” Yên Nhược Tuyết hai mắt lấp lánh ánh sáng ngắm nhìn tiên cảnh xung quanh, môi son khẽ mở cảm thán nói…
Cảnh đẹp nơi này không kém Bách Hoa Tông chút nào…
Mà Diễm gia hai tỷ muội cũng gật đầu đồng ý, Diễm gia có khí hậu nóng bức, bao quanh quần thể núi lửa, cảnh tượng như tiên cảnh thế này các nàng quả thật ít được chứng kiến…
Hiển nhiên ba nàng tin tưởng hắn có một vị sư phụ lợi hại nào đó, những thứ này bất phàm này là sư phụ cho hắn…
Đối với chuyện này Lạc Nam chỉ có thể bất đắc dĩ âm thầm xin lỗi, vì an toàn của hắn và các nàng, chuyện Hệ Thống không thể tiết lộ được…
“Được rồi, tỷ muội bọn thiếp sẽ tự chọn Cung Điện, không làm phiền đến chàng nữa!” Diễm Hồng Liên không sao cả khoác tay, nắm lấy Diễm Điệp Tình xoay người rời đi…
Yên Nhược Tuyết nhìn tình cảnh này, trái tim âm thầm cảm động, với sự thông tuệ như nàng sao có thể không hiểu đối phương muốn nhường không gian cho nàng và hắn?
Lạc Nam cũng chỉ có thể áy náy nhìn theo bóng lưng hai nữ, thầm thề cả đời này phải mang lại hạnh phúc cho tất cả các nàng…
Hắn cũng không yêu cầu hai nàng ở lại, quan hệ giữa ba nữ chưa đến mức thân mật như thế, nếu đòi hỏi chẳng khác nào ép buộc các nàng…
“Bảo bối! Nàng thích cung điện nào?” Lạc Nam nắm lấy bàn tay Yên Nhược Tuyết, ân cần hỏi…
Yên Nhược Tuyết trái tim khẽ rung lên, không còn người khác khiến nàng không tiếp tục nhẫn nhịn nỗi nhớ nhung nữa, tựa đầu vào lòng ngực hắn, tham lam hít thở khí tức của hắn…
Môi anh đào khẽ mở, diệu dàng nói:
“Chàng chọn cho thiếp đi! Chỉ cần là nhà của chúng ta, dù chỉ là lều tranh thiếp đều thích, huống hồ nơi này toàn Cung Điện xa hoa?”
Lạc Nam bị nàng nói cảm động đến rối tinh rối mù, cuối cùng cũng chọn cho nàng một Cung Điện thuần màu tuyết trắng, bên ngoài lại có hồ nhỏ chảy róc rách, khung cảnh nên thơ vô cùng…
“Nó sẽ là Nhược Tuyết Cung, sau này là nhà của nàng!” Lạc Nam cười nói…giao Lệnh Bài truyền tống và nêu công dụng cho nàng rõ ràng…
“Vào trong xem đi chàng!” Yên Nhược Tuyết hạnh phúc dạt dào, khoác tay hắn tình cảm tiến vào…
Đại môn đóng lại…
Bên trong có không gian hết sức khộng rãi, tiện nghi đầy đủ, có gương đồng, có chăn nệm, tất cả đều là loại tốt nhất, lại thêm một hương thơm thoang thoảng thư thái dễ chịu…
“Bảo bối, ta có quà tặng cho nàng!” Lạc Nam xoay người nàng lại, nhìn vào đôi mắt lam xinh đẹp cười cười…
“Chàng lại làm thiếp hồi hợp!” Yên Nhược Tuyết mỉm cười…
Trước ánh mắt mong chờ của Yên Nhược Tuyết, trong tay Lạc Nam xuất hiện một kiện y phục tuyệt mỹ, trong khoảng khắc đó, đôi mắt nàng sáng rực lên…
Y phục lộng lẫy tỏa ra thất thải hào quang, chất vải trơn mịn co giãn, lại thiết kế như cung trang của quý phi, là nữ tử sẽ không thể kháng cự sức hấp dẫn của nó…
Nghê Thường Vũ Y: Được may từ nguyên liệu quý hiếm Thất Thải Tơ Tầm, Địa cấp trung phẩm y phục, khả năng phòng ngự đa thuộc tính đối với Hóa Thần Kỳ tu sĩ công kích trở xuống
Thứ này Lạc Nam mua từ lâu, vẫn luôn để trong không gian, quyết tâm dành riêng cho Nhược Tuyết của hắn…
“Thích không nàng?” Lạc Nam cười hỏi…
“Thiếp thích lắm…” Yên Nhược Tuyết nhoẻn miệng cười, mắt to tròn ánh từng tia thỏa mãn…
“Ta thay cho nàng nhé!” Lạc Nam ôm vòng theo con kiến, kề sát vành tai nàng thủ thỉ…
“Ưm…” Yên Nhược Tuyết xấu hổ nhẹ ưm một tiếng…
Thời gian hai năm luôn tưởng niệm hắn, bọn họ đã là vợ chồng, thân thể nàng cũng là của hắn từ lâu…
Lạc Nam động tác hết sức ôn nhu, bàn tay nhẹ nhàng tháo bỏ từng lớp y phục trên thân thể nàng…
Thanh y rời thân…
Làn da như tuyết bạch lộ ra tám phần mười, phía trên thân thể như ngọc thạch của nàng chỉ còn một áo yếm nhỏ màu trắng chê lắp bộ ngực, giữa hai chân là một tiểu nội khố che lắp bờ mông và u cốc màu mỡ…
Nội y của nàng đều thuần một màu trắng…
Hô hấp Lạc Nam bắt đầu dồn dập, định đưa tay cởi bỏ…
“Chàng không phải muốn thay Y Phục cho thiếp sao?” Yên Nhược Tuyết liếc mắt…
“Ta muốn nàng bên trong trần truồng, bên ngoài mặc lấy nó, chiều ta nha bảo bối!” Lạc Nam ôm chặt thân thể nàng, hơi thở nóng rực nói…
“Thiếp là của chàng mà, hỏi ý thiếp làm gì?” Yên Nhược Tuyết cúi đầu, giọng như muỗi kêu…
Lạc Nam rốt cuộc không nhịn được, bàn tay nâng cái cằm cao quý của vị Thánh Nữ Bách Hoa Tông, tình nhân trong mộng của vô số nam tử…
Hướng về đôi môi hồng nhuận của nàng hôn xuống…
“Ưm…”
Một âm thanh rên rỉ vang lên, Yên Nhược Tuyết cũng đã sớm động tình đến cực hạn, đôi tay như phấn vòng qua cổ hắn, hé mở đôi môi, dâng hiến đầu lưỡi ẩm ướt ngát hương của mình…
Chụt…chụt…chụt…
Bốn cánh môi hòa quyện cùng nhau, tận tình cuốn lấy lưỡi của đối phương, như muốn hút lấy toàn bộ chiếm thành của mình…
Lạc Nam say mê ngắm nhìn gương mặt tuyệt mỹ của nàng khi hôn môi cùng hắn, môi nàng vẫn thơm, vẫn ngọt lịm, vẫn tươi mát…
Nàng như đóa hoa cao quý trên đỉnh tuyết sơn, chờ hắn hái lấy…
Yên Nhược Tuyết chỉ cảm thấy thân thể bản thân mẫn cảm hơn bao giờ hết…
Hai năm xa cách cùng người yêu, hai năm sống cảnh phòng không gối chiếc, đối với một nữ nhân vừa nếm vị tình như nàng quả thật là thống khổ lớn lao…
Yên Nhược Tuyết chỉ có thể vùi đầu vào tu luyện cho quên đi nỗi nhớ, kết quả là tu vi hiện tại của nàng đã là Nguyên Anh Hậu Kỳ, có tiến bộ hết sức vượt bậc…
Một phần nguyên nhân khác do trở thành Thánh Nữ, tài nguyên tu luyện trong tông môn nàng nhận được nhiều hơn…
Hôn nàng hồi lâu, Lạc Nam không nỡ tách môi, bàn tay lại tham lam tìm đến nơi bầu ngực…
Kéo phăng Yếm nhỏ của nàng…
Một đôi sơn phong ngạo nghễ nẩy nẩy trong bàn tay hắn, xúc cảm tuyệt diệu này, cứ ngỡ như vừa mới hôm qua…
“Ưm, yêu chúng đi chàng, chúng nhớ chàng lắm!” Yên Nhược Tuyết miệng nhỏ bị lắp kín, chỉ có thể dùng linh lực hướng hắn truyền âm…
“Bảo bối! Chúng to hơn rồi, ta thích lắm!” Lạc Nam truyền âm đáp lại, một tay ôm eo nàng, một tay xoa nắn bầu sửa thành muôn hình vạn trạng…
Hai đầu ngón tay thỉnh thoảng không quên xoa nhẹ cái núm đỏ hồng bên trên…chúng đã cương cứng như kim cương đỏ…
Tí tách…
Một tiếng nước vãi xuống sàn nhà, Yên Nhược Tuyết xấu hổ muốn chết…
Chỉ mới bị hắn hôn môi và xoa vú, nàng đã lần đầu tiết thân…
Nội khố màu trắng dưới thân đã ướt nhẹp…
Lạc Nam chứng kiến cảnh này, rốt cuộc rời khỏi đôi môi ngọt lịm của nàng, để lại một sợi tơ trong suốt nối liền khuôn miệng cả hai…
“Cởi y phục cho ta nào bảo bối!” Lạc Nam hôn nhẹ lên trán nàng…
Yên Nhược Tuyết ngoan ngoãn gật đầu, ngón tay tinh xảo lột từng kiện y phục trên thân nam nhân…
Thân thể lỏa lồ tràn ngập cơ bắp hiện ra, bên trên thân thể vẫn còn vài vết thương chưa khép lại trong lần khảo hạch…
Yên Nhược Tuyết cúi đầu, vươn ra đầu lưỡi nhỏ xinh, ân cần liếm láp từng vết thương trên người hắn…
Lạc Nam yêu thương nhìn nàng, xấu xa cười một tiếng, nắm bàn tay bé nhỏ của nàng đặt lên côn thịt đầy gân guốt đã sớm ngạo nghễ vươn dài…
Yên Nhược Tuyết hô hấp dồn dập, nơi cửa mình càng thêm róc rách nước nhờn…bàn tay tinh xảo nắm lấy thân dương vật, nhẹ nhàng vuốt ve…
Bàn tay nhỏ của nàng không thể nắm trọn côn thịt dữ tợn của hắn, vì thế nàng dùng cả hai tay…
Thỉnh thoảng lại trêu chọc hai hòn ngọc…
Rốt cuộc, trước ánh mắt thỏa mãn của Lạc Nam, miệng thơm của nàng liếm láp dần dần xuống, rốt cuộc mở ra đôi môi, ngậm thứ dữ tợn kia vào trong miệng…
Ực…
Tu luyện Long Tiên Thánh Điển khiến dương vật Lạc Nam to hơn trước nhiều, miệng thơm của nàng không thể nuốt trọn, ôn nhu dùng đầu lưỡi liếm láp quanh thân…
Lạc Nam ngồi xuống giường nệm, Yên Nhược Tuyết quỳ gối trên mặt đất ôn nhu hầu hạ hắn…
“Hừ, sướng qua bảo bối của ta” Hắn nhắm mắt hưởng thụ…
Rốt cuộc Lạc Nam cảm thấy không đành lòng, bế phốc nàng lên nệm, đặt thân thể nàng xoay ngược lại với hắn…
Dương vật một lần nữa cắm vào miệng nàng…
Chỉ là hắn đã tuột văng nội khố đẩm nước của nàng ra, hít thở mùi hương quyến rũ từ hai mép thịt đỏ hồng ngập nước, nghịch ngợm xoa lớp lông mu, cái lưỡi tiến vào lỗ nhỏ bên trong thám hiểm…
Hai người thỏa sức bú liếm cho nhau…
Giữa bọn họ đã không có khoảng cách về cả tâm linh lẫn thân thể…
“Tiểu Nam, cho thiếp đi! Thiếp chịu hết nổi rồi…”
Yên Nhược Tuyết bị hắn hôn hít âm đạo khiến thê thể động tình lên đến cực hạn, nhả ra côn thịt lên tiếng cầu khẩn…
“Ngoan, mặc nó vào trước đã!” Lạc Nam xoay người dậy ôm nàng vào lòng…Hắn cũng rất thèm muốn nàng, dù sao thì cả hai đã xa cách rất lâu rồi…
Yên Nhược Tuyết đối với Lạc Nam nói gì nghe nấy, vội vàng xoay người đứng dậy, thân thể trần truồng bên trong mặc vào Nghê Thường Vũ Y…
Thất thải quang mang tỏa sáng lấp lánh che lấp thân thể, gò má nàng kiều diễm sinh dâm, mắt đẹp tràn đầy gợi tình ngập nước, bờ môi khiêu gợi…
Lạc Nam càng nhìn càng mê say, mạnh bạo đè nàng xuống giường…
“Ưm, chơi Tuyết nhi đi phu quân!” Yên Nhược Tuyết thở hổn hển, chủ động tách ra đôi chân ngọc…
Nghê Thường Vũ Y che phủ một phần thân thể, như ẩn như hiện…
Không có Yếm che phủ, hai núm vú nàng hằn lên sau lớp áo, gợi tình đến cực điểm…
Lạc Nam bị kích thích tột độ, vén lớp vải nơi âm đạo nàng sang bên cạnh, chỉ để lộ hai cái lỗ mê người nhất…
Đem dương vật cứng ngắc đặt giữa hai cánh môi đã hơi hé mở, nhẹ nhàng ma sát thấm đẩm dâm thủy…
“Vào nhanh đi chàng, hai năm qua thiếp thèm lắm!” Yên Nhược Tuyết thổ lệ tiếng lòng…
“Bảo bối, là ta không tốt, sau này mỗi ngày đều cho nàng ăn no!” Lạc Nam không chần chừ nữa, đặt đầu cu ngay đúng khe thịt…
Ót…
Hông hắn đẩy mạnh, âm thanh lúc cán vang lên…
“Hít”
Cả hai sung sướng hít sâu một hơi, cơn sướng khoái dâng tràn lên đến tận não…
“Khít quá, Nhược Tuyết của ta vẫn khít quá, lại ấm nóng mềm mại, muốn hút cạn phu quân sao?” Lạc Nam cúi đầu liếm láp mồ hôi trên mặt nàng, mở miệng cười trêu…
“Đúng rồi, hút hết cho chàng không trăng hoa được nữa!” Yên Nhược Tuyết thỏa mãn mỉm cười, cảm giác cơ thể bị lắp đầy nàng ngày nhớ đêm mong xuất hiện, đầu khấc chạm đến tận cùng tử cung nàng, chặt chẽ không một kẻ hở…
“Ta trăng hoa nhưng vẫn khiến bảo bối sung sướng trước đã!” Lạc Nam cười lớn một tiếng, bắt đầu nhấp nhẹ…
“Mạnh luôn đi chàng, đừng thương tiếc thiếp!” Yên Nhược Tuyết lắc lư vòng eo, hai tay cấu chặt tấm lưng trần trơn bóng của hắn…
“Tuân lệnh vợ yêu!” Lạc Nam cười cười, kéo nàng ra sát mép giường, hắn đứng dưới đất, vùng hông nhấp mạnh…
Bạch bạch bạch…
Hai bộ phận sinh dục kịch liệt ma sát vào nhau, vị thánh nữ cao quý trong y phục lộng lẫy bị Lạc Nam không ngừng đoạt lấy…
“Hừ, ưm, a, đúng rồi, chính là cảm giác…cảm giác này…thiếp sướng quá!” Yên Nhược Tuyết thở hổn hển, chỉ sau vài chục lần nhấp đầu tiên của hắn, nàng đã tiết thân lần hai…
“Bảo bối, nàng mẫn cảm hơn rất nhiều, nước cũng nhiều hơn!” Lạc Nam yêu thích vô cùng, không ngừng dập mạnh…
“Hừ hừ hừ, tất cả…là..tại…chàng…huhu sướng quá…” Nàng muốn lên tiếng trách cứ, cơn sướng tràn tới như thủy triều làm nước mắt chảy ra…
“Ta cũng sướng, ta yêu nàng!” Lạc Nam thở dốc, chơi nàng trong y phục cao quý, quả thật là liều thuốc cực mạnh…
“Á, thiếp cũng yêu chàng, thiếp lại sắp ra, đổi tư thế đi chàng!” Yên Nhược Tuyết đột nhiên hét lên một tiếng, chủ động xoay người lại nằm sấp xuống giường nệm, bờ mông gợi cảm vểnh cao lên…
Lạc Nam đương nhiên hiểu ý nàng, hắn nắm lấy vòng eo thon, lại vén Nghe Thường Vũ Y sang một bên, từ phía sau một lần nữa đâm phập vào âm đạo mê người đỏ au…
“Bạch…bạch…chơi cho nàng sướng nè, chơi cho âm đạo nàng thành hình dạng côn thịt của ta luôn nè!” Lạc Nam vừa nhấp vừa nói…
“Đúng rồi, biến nó thành của riêng chàng đi, hai năm qua nó trống rỗng lắm, thiếp không muốn rời xa chàng nữa, chơi mạnh đi chàng, A sướng quá…” Yên Nhược Tuyết tận tình nghênh hợp, côn thịt nóng bỏng kia không ngừng ma sát từng lớp thịt non mẫn cảm khiến nàng phát điên…
Lạc Nam lần này cùng nàng kết hợp, không vận chuyển Long Tiên Thánh Điển, cũng không dùng đến Long Khí trong cơ thể, vì lẽ đó sau khi Yên Nhược Tuyết lên đỉnh bốn lần, hắn cũng sắp ra…
Cảm nhận dương vật của nam nhân trong cơ thể căng cứng đến cực hạn, lại co giật mạnh mẽ, Yên Nhược Tuyết kiều mị nói:
“Nhấp thật thô bạo đi, thiếp muốn ra cùng chàng!”
Lạc Nam tuân lệnh, kéo hai cánh tay của nàng về phía sau, dùng lực điên cuồng xâm nhập nơi tư mật của người phụ nữ…
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Hắn ra sức chạy nước rút, hàng trăm cú thúc mạnh bạo đến tận cùng nơi tử cung nàng, Yên Nhược Tuyết hai mắt trắng dã, môi son chảy nước miếng, vừa thở dốc vừa rên rỉ:
“A, Sướng chết thiếp rồi, chàng tuyệt vời quá, thiếp yêu chàng…thiếp ra, thiếp ra, bắn đi chàng! Huhu!”
“HỪ”
Lạc Nam gầm lên một tiếng trong cổ họng, dương vật lúc cán trong âm đạo nàng, cảm giác ấm nóng tiết ra, tinh hoa điên cuồng trào dâng, cơn sướng dâng đến tận não, rốt cuộc bắn mạnh…
“Á HUHU Chết thiếp rồi huhu, sướng chết thiếp rồ…” Yên Nhược Tuyết vừa rên vừa khóc, vô tận tinh dịch nóng hổi ngập tràn trong nơi tư mật, nàng xụi lơ ngã mình ra nệm…
Lạc Nam ngã xuống bên cạnh nàng, cởi bỏ toàn bộ Nghê Thường Vũ Y ra ném xuống mặt đất, ôm lấy thân thể trần truồng của nàng vào lòng ôn nhu vuốt ve…
Yên Nhược Tuyết say mê nép mình vào lòng hắn, nàng nhắm mắt tận hưởng dư vị sau cơn cao trào mang lại…
Hai người lặng lẽ ôm nhau thở dốc, không ai nói gì…
Thời khắc này, vô thanh thắng hữu thanh…
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...