Nhìn chung, ở trong thị trường điện ảnh u Mỹ, độ nổi của “Hoa sơn trà” cũng không lớn lắm.
Tình dục và ướt át dù sao cũng còn cách “tính thẩm mỹ” rất xa, vốn dĩ không giống nhau.
Đây cũng là lý do tại sao “Hoa sơn trà” có thể thoát ra khỏi cái mác phim cấp B, được phân loại lại một lần nữa.
Lúc1trước, khi Hàn Sóc quyết định chọn bộ phim này thì cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị dán nhãn “ngôi sao cởi đồ” rồi, thế nên, những đánh giá không rõ ý này với cô mà nói thì chẳng có gì đáng kể hết.
Thậm chí cho dù tình hình có tệ hơn thì cô cũng chẳng thấy sợ chút nào.
Dù sao,8người đã bẩn thì sẽ chẳng để ý càng bẩn hơn.
MC mời khách quý trao giải lên sân khấu, đầu tiên là công bố bộ phim đoạt giải Gấu Vàng.
“… Chúng ta hãy cùng chúc mừng… “Tuổi 24!!” Hiện trường vỗ tay như sấm dậy, Hàn Sóc hơi khựng lại, sau đó cũng vỗ tay.
Hơi liếc nhìn sang David, thấy ông ta thật sự chẳng2thèm để ý chút nào.
Hàn Sóc thở phào một hơi, đột nhiên thấy nhẹ người.
Được là phúc của ta, không được là số của ta, có những thứ quả thực không thể cưỡng cầu.
Nhưng MC còn chưa nói hết, tiếng “and” cố tình bị anh ta kéo dài ra, “Chúc mừng Camelia!” Không ngờ lại là giải đôi? Tiếng vỗ tay đã hơi trì4trệ lại một lần nữa trở nên vô cùng nhiệt liệt, giây tiếp theo, Hàn Sóc bị David ôm vào lòng.
Người đàn ông khẽ nói bên tai cô, “Baby, có phải rất kích thích không?”
“Hey, không chúc mừng tôi à?”
Khóe miệng Hàn Sóc giật giật, “Chúc mừng.”
“Just so? (Chỉ vậy thôi à?)”
“Nếu không thì sao nữa?”
“Muốn được như thế này…” Nói liền nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn.
Camera đảo qua hai người, lại phát hình ảnh này lên màn ảnh rộng, lập tức dấy lên những trận cười mờ ám.
Thậm chí còn có người huýt sáo rất vang.
Ánh mắt Hàn Sóc hơi khựng lại trong giây lát, ý cười không đổi, nhẹ nhàng đẩy ông ta: “Đi đi, kế tiếp là sân nhà của ông rồi.”
David lắc đầu, cầm lấy tay cô, trực tiếp kéo người rời khỏi ghế ngồi: “Không phải tôi, là chúng ta.”
“Ông…”
“Đi thôi, nữ chính của tôi.” Hàn Sóc đảo mắt, nhìn ông ta chăm chú.
Nụ cười của David không đổi, “Mọi người ở đây đều đang đợi chúng ta đấy, em còn muốn do dự nữa ư?”
“… Được.” Nhoẻn miệng cười, đặt tay vào lòng bàn tay ông ta.
Hai người cùng bước ra khỏi hàng, dắt nhau lên sân khấu.
u phục màu lam, váy dài màu vàng kim, gương mặt anh tuấn của đàn ông phương Tây và dung nhan mỹ lệ của người đẹp phương Đông, nhìn vô cùng xứng đôi.
Cùng với những tiếng chụp hình “tách tách” là ánh đèn flash không ngừng lóe sáng.
MC đưa micro và cúp cho David, nhưng David lại lại chỉ cầm mic, sau đó đẩy Hàn Sóc lên.
“Cầm đi.”
“Hi, Chole, cô đang ngẩn người sao?” MC trêu chọc đầy thiện ý.
Hàn Sóc nhoẻn miệng cười với MC, sau đó nhận lấy chiếc cúp.
Hơi nặng tay, một con gấu Berlin màu vàng kim được nâng cao lên để kính chào.
Đạo diễn của “Tuổi 24” cũng đã được mời lên sân khấu, khách mời trao giải trao cúp cho ông ta.
MC bắt đầu tiến hành một cuộc đối thoại dưới hình thức phỏng vấn, đều là vấn đề thông thường, nhưng tới phiên David thì lại trở nên vô cùng xảo quyệt.
À… Kiểu xảo quyệt hơi mang ý trêu chọc nhưng lại không mất thiện ý.
MC: “Có thể phát biểu tâm trạng lúc này của ông một chút không?” David: “Kích động.” MC: “Là vì giành được giải thưởng nên cảm xúc mênh mông, hay là vì có giai nhân ở bên nên lòng dạ rộn ràng?”
David: “Cả hai.”
Dưới sân khấu vang lên một trận cười.
MC: “Tại sao lại dẫn theo cả Chole lên sân khấu?”
David: “Camelia là đứa con chung của hai chúng tôi.”
“Con?” MC làm mặt quỷ, “Vậy là hai người đã ở bên nhau rồi?”
David chỉ cười không nói.
“Well, hình như Chole của chúng ta có chuyện gì muốn nói?” MC thấy cả hai người đều không tỏ thái độ gì thì thông minh chuyển đề tài.
Hàn Sóc: “Đạo diễn muốn cho tôi sờ thử cúp một chút, cảm thụ tư vị đứng trên sân khấu để tránh lỡ như tới đây mất công, chẳng nhận được cái gì.”
Nhún vai, tương đối tùy ý.
Đây là lấy chính bản thân mình làm đối tượng trêu chọc, mua vui cho mọi người.
Quả nhiên, dưới sân khấu lại vang lên những tràng cười đầy thân thiện.
Tiếp theo đó, David phát biểu cảm nghĩ đoạt giải, Hàn Sóc ở bên cạnh cầm cúp giúp ông ta, nhưng thực ra trong lòng cô chẳng muốn chút nào.“… Ngoại trừ cảm ơn cả ekip ra, tôi còn phải cảm ơn một người.” David quay đầu nhìn Hàn Sóc, lộ ra nụ cười rất nghiêm túc: “Chole, Tiểu Sơn Trà đáng yêu, nữ thần Muse của tôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...