Chương 16: Đám cưới có 1 không 2!
Sưu tầm
Vì là lần đầu tiên được ngồi trên chiếc xe hơi sang trọng như thế này. Nên cả nhà Thiên ai nấy đều bối rối hay nói đúng hơn là không biết sử dụng.
-Ôi! cái xe gì mà to hơn cả cái nhà của mình nữa!- Ân nhìn xung quanh xe rồi hét lên
-Anh in bớt đi được không hả? có phải là lần đầu tiên mới thấy đâu! chẳng có gì là lạ cả!-Lam vẫn bình tĩnh như mọi ngày, trơ cái mặt " dày " ra mà nói
-Hứ! làm giống như mày gặp qua nhiều lần rồi ấy!-Ân hí mũi đáp lại
Lam không quan tâm, bước nhanh vào xe, trong xe không khác gì 1 căn nhà. À, mà nói đúng hơn là 1 quầy bar, bên trong có tất cả các loại thức ăn, nước uổng, TV. Tủ lạnh v..v.
Những gì bên trong xe đều gây tò mò cho nhà Thiên, ai cũng sờ thử những thứ mình thấy được. Còn Thiên vì lần đầu mang váy ngắn như thế này, nên cô cũng chỉnh sữa lại tư thế ngồi của mình chứ không có ngồi banh cẳng ra như thường ngày, lớn xớn nó mà " lộ hàng " 1 cú là xem như đời Thiên tiêu!
-Mẹ này! ngày hôm nay là ngày cuối con ở cùng mẹ. Không biết rồi nhà họ Đỗ có cho con về thăm mẹ thường xuyên không, nhưng mẹ ở nhà nhớ chăm sóc mình. Còn nữa, có làm cái gì cũng đừng làm quá sức, ăn đúng bữa nha mẹ!-Thiên nắm tay mẹ mình rồi dặn dò như " bà cụ non "
Mẹ cô chỉ cười về hành động của con gái mình. Bà xoa đầu Thiên rồi bảo
-Người cần lo lắng là con chứ không phải mẹ! gừng càng già càng cay con ạ. Mẹ biết tự chăm sóc mình hơn ai hết, còn con, về nhà chồng rồi làm ơn cẩn thận cách ăn nói đi. Tắn rửa sạch sẽ vào, chứ mẹ thấy con " hôi " lắm à! ăn uống cũng từ tốn, chứ đừng có giống như mấy mụ bán cá ngoài chợ. Ôi, khổ thân nhà họ Đỗ, có đứa con dâu như con!-Bà chọc Thiên.
Cô chỉ cười, đúng là vậy thật. Thiên cần phải sửa lại mấy cái tính đó, nếu không....Quân li dị với cô lúc nào không hay. Là này nhé! Thiên vốn không phải công chúa ngồi ăn theo đúng kiểu con gái. Tướng cô ngồi khi ăn như mấy bà mập ú đòi nợ vậy. Còn cô rất ít khi tắm, 1 tháng có nhiều lúc 3 tháng cô mới tắm, gội 1 lần. Mà cũng chỉ xối nước qua loa chứ chẳng có kì cọ gì cả! Người cô được thế giới công nhận là tệ hơn cả bãi rác. Còn cách nói chuyện , không biết có nên nói ra không? nhưng cách nói chuyện của Thiên còn kinh khủng hơn mấy mụ **** mướn ở ngoài chợ. Haizz....Thiên ơi là Thiên, ngày đám cưới mà cô phải bắt tác giả kể hết mọi " tội lỗi " của cô ra đấy!
-À, mà đúng rồi! chị có báo cho chị Ngọc biết chưa thế?- Lam bỗng lên tiếng
Thiên như bị giật điện sau khi nghe câu hỏi của Lam. Có nhiều chuyện xảy ra quá nên cô quên khuất mất Ngọc. Cô đang tưởng tượng khuôn mặt của Ngọc khi biết cô dám lấy chồng trước Ngọc. Mà còn là Quân, còn nhà quý tộc nữa chứ! Cô bỗng thấy toàn thân nổi da gà, điện giật. Cô thề Ngọc sẽ đến bẽ cổ cô như bẻ cổ gà, nó sẽ không tha thứ cho cô dễ dàng như vậy đâu. Thiên với Ngọc từ nhỏ đã chơi rất thân, nên cô hiểu tính Ngọc hơn ai hết. Không biết Thiên phải làm sao đây?
-Mà cũng không sao đâu! ba chị Ngọc cũng là người có địa vị, em nghĩ có lẽ gia đình của chị ấy sẽ được mời đến dự lễ cưới hôm nay đấy!-Lam tiếp lời
Đúng rồi! Ngọc chắc chắn sẽ tới...vì cô hiểu Ngọc quá mà. Thiên nghĩ có 1 cách duy nhất để khiến cô nàng bớt giận là nịch nọt, hay kể hết đầu đuôi mọi chuyện. Mong được vớt vác, cứu vãn, nếu không. Tình bạn giữa cô và Ngọc đang trên bờ vững địa ngục!
Đang suy nghĩ vu vơ, chiếc xe bỗng dừng lại. Và những người áo đen đó thông báo
-Đến nơi rồi! mời mọi người xuống!-Họ nói rồi bước xuống mở cửa xe mời Thiên và gia đình cô xuống
Nơi tổ chức đám cưới là 1 nơi rất lớn, lớn khủng khiếp. Thiên chưa hề biết rằng ở Việt Nam lại có 1 nơi lớn như thế này, cô sải chân bước vào cánh cổng đang đợi cô. Cánh cổng của " thiên đàng ", ai biết được? khi cô mở cánh cổng đó ra, ai sẽ chờ cô nào?
Chương 17: Đám cưới có 1 không 2!
Sưu tầm
Cánh cổng trắng thật biết nghe lời, Thiên vừa bước chân đến, nó đã tự động mở ra. Thiên ngần ngại bước vào, nhưng tự dưng bị Lam " đá " 1 cú khiến cô nhảy nhào tới, đúng là cô nhóc này cố tình mà!
-Chị tính kéo thời gian đấy à? hay là không dám bước chân vào?-Lam thật biết móc họng Thiên
Thiên vỗ ngực mình rồi hùng hồn nói
-Đâu cần em phải dậy khôn chứ! chị biết mình muốn gì! đây là đám cưới của chị, tất nhiên chị phải bước vào chứ! hỏi hay nhỉ?-Nói rồi cô bước nhanh vào trong.
Gia đình cô đã vào hết, họ tìm 1 chỗ ngồi rồi ngồi xuống. Nếu không lầm, đứng đó là Quân thì phải! nụ cười " chói lóa " trên khuôn mặt anh khi thấy Thiên bước vào. Đúng là không thể hiểu được, cái đám cưới này, thường thường có cha chồng hay người nào đó nắm tay cô dâu bước vào thánh đường, trời đất ơi, ai đời đám cưới này cô dâu lại xách guốc bước vào trong bằng cái tướng đi đàn ông...rất là... 3 chấm!
Mọi người ngồi bên trong đều há hốc nhìn cô như người ngoài hành tinh, và đúng như dự đoán của cô. Gia đình Ngọc cũng ở đó, Ngọc đang nhìn cô bằng ánh mắt rực lửa mà từ trước đến giờ cô chưa hề thấy. Nhưng khi Ngọc thấy cái tướng đi có 1 không 2 của Thiên thì cô bắt đầu ra hiệu cho Thiên đi đứng đàng hoàng lại. Cho dù có giận, có tức. Nhưng Ngọc vẫn không thể nào giận Thiên quá 1 ngày, cô thật sự không thể giận cô ngốc này!
Thiên thấy Quân đang đứng đó chờ cô, tự dưng cô thấy Quân đẹp trai lạ thường, anh rất hợp với bộ vest. Quân quay sang nhìn cô, anh có chút hơi ngạc nhiên vì " đây có phải là cô dâu không thế? ". Nhưng rồi anh lại mĩm cười, vì đó mới chính là con người mà anh thích chứ!
Quân kéo nhanh tay Thiên đến trước mặt Cha! Cha nhìn Quân nhà Thiên cười rồi bắt đầu hỏi những câu hỏi rất quen thuộc mà ai cũng biết đó!
-Đỗ Đông Quân! con có thề là sẽ yêu thương vợ mình là Nguyễn Thanh Thiên đến trọn đời suốt kiếp không? Cho dù có ốm đau bệnh tật, con cũng sẽ luôn chăm sóc cô ấy, con hứa chứ?
Vì những câu như thế này Thiên thường hay thấy ở trên phim hay trong truyện đọc. Cô nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ nghe được những lời đó, nên bây giờ cô cảm thấy hơi....buồn cười! Và cô cũng rất mong chờ câu trả lời của Quân, cho dù cô biết trước rằng Quân sẽ trả lời ra sao, nhưng cô vẫn mong đợi
-Tất nhiên thưa Cha, con hứa!-Quân cười nói
Cha cười nhe răng rồi quay sang Thiên, hỏi câu y chang. Thiên có chần chừ 1 vài phút trước khi trả lời, cô cần cho mình 1 quyết định cuối cùng. Đúng, quyết định cuối cùng của cô. Trong thánh đường gần như yên lặng đến nghẹt thở. Không khí giống như đang tham dự trò chơi " Ai là triệu phú? " Ông, bà Đỗ, Dung, Mẫn, gia đình Thiên, Ngọc, ai nấy đều căng thẳng đến chảy mồ hôi. Và, quyết định của Thiên là gì đây?
-Thưa cha....con...xin hứa ạ!-Thật mừng vì quyết định của cô là " Vâng "
Sau khi nghe xong câu trả lời của cô, cả thánh đường như hú hét rộn cả phòng. Doanh nhân, quân chức giàu có, quý tộc, bây giờ mình như 1 lũ " vượn " xổng chuồng! Ngọc cũng tươi cười hú hét theo. Hai gia đình cũng vui mừng không kém, và tất nhiên, kể cả Lam! Và điều " điên rồ " nhất là, cả Cha cũng hú hét không thua gì những người ngồi dưới. Tác giả đây thật sự bó bột với Cha! =-=
-Nào, bây giờ 2 người trao nhẫn cưới rồi hôn nhau nào!-Cha nói tiếp
Lần này thì mặt Thiên đỏ bừng, trao nhẫn thôi, còn có dụ hôn nhau làm gì chứ? Trời đất ơi! làm sao bây giờ chứ? Thiên không có " kinh nghiệm " về việc này! Nhưng chồng thì phải hiểu vợ, Quân thấy mặt Thiên nhăn lại, chỉ cười rồi đeo nhẫn vào con tay áp út của cô, rồi hôn nhẹ lên má cô thôi!
-Tớ cũng không có " kinh nghiệm " về việc đó! nên chỉ hôn má thôi!-Quân cười, nụ cười đẹp làm sao!
Thiên cũng cười lại, vui lắm! không biết sao nhưng Thiên vui lắm! nhưng cái đám cưới này hơi " quái ", cô dâu không có hoa, nên cái vụ ném hoa ra sau bị bãi bỏ khỏi bữa tiệc. Sau đám cưới của cả hai, mọi người kéo nhau đến nhà hàng 5 sao ăn tối, và tất nhiên, gia đình Quân là người trả tiền, à mà khỏi...nhà hàng này là của nhà Quân!
Còn về phần Thiên, cô bị Ngọc kéo vào trong 1 góc phòng mà nói chuyện
-Bạn bè cái gì thế hả? đám cưới mà bây giờ tớ mới biết, sao cậu không báo cho tớ sớm hơn?-Ngọc mắng Thiên te tát
-Ngọc à, bớt giận đi! cậu làm như tớ sung sướng lắm ấy! tớ cũng mới biết đây chứ có hơn gì cậu đâu! tớ còn bị đã kích hơn cậu đấy!-Thiên tỏ vẻ mình cũng là " nạn nhân "
-Hay quá ha! giờ cậu lấy được Quân rồi! vui chứ?
- Một chút thôi!
-Một chút á? đúng là cái con nhỏ ngốc này! ăn nhầm cái gì mà không khôn chút nào hết thế? cậu mà cứ lớ xớ như thế thì cũng có ngày bị người khác cướp lấy Quân!-Ngọc dạy khôn Thiên
Nhưng Thiên chỉ cười đáp lại, cô cũng biết điều đó chứ! nhưng cô nghĩ, Quân không phải loại người mà ai anh cũng thích dễ dàng đâu. Cô tin tưởng Quân, vì Quân là chồng cô!
Rồi sau cuộc nói chuyện mà đúng hơn là cãi vã, Thiên và Ngọc cũng đi đến nhà hàng đó!
Đám cưới của Thiên và Quân không khác gì những đám cưới khác! nhưng có điều nó " quái " hơn 1 chút! Tác giả chúc 2 bạn trẻ trăm năm hạnh phúc nhá!
Chương 18: Đêm động phòng .... kì dị!
Sưu tầm
Sau bữa tiệc rượu say xỉn, ai cũng lăn đùng ra ngủ tại chỗ mà không cần biết chỗ đó là giếng nước, máy sưởi, hồ bơi, hay trên bàn ăn. Chỉ có Quân là vẫn bình tĩnh, vì anh chưa đủ tuổi uống rượu, cộng với Thiên cấm anh uống những thứ đó. Gia đình Thiên giao đứa con gái " bé bỏng " của mình cho nhà họ Đỗ rồi về nhà. Mẫn và Dung thì về lại Luân Đôn và Ý. Ngọc cũng về nhà cùng gia đình. Cha mẹ Quân nhìn " đống " hỗn độn ở trước mắt mà lắc đầu, thở dài
-Thôi, cũng đã khuya rồi! hai con mau về nhà ngủ đi!-Ông Đỗ nhìn hai người rồi bảo
Không biết 2 người này nghĩ cái gì trong đầu mà nghe xong câu đó, mặt ai nấy cũng đỏ lên như bị sẩy
-Con ở lại giúp mẹ dọn những thứ bừa bãi trong nhà hàng được không mẹ?-Thiên cố lãng tránh vấn đề
Mẹ Quân hiểu ý con dâu mình, nhưng bà đâu dễ dàng toại nguyện ý của Thiên
-Thôi khỏi, ai lại mới ngày đầu lại bắt con dâu dọn dẹp. Con với thằng Quân về nhà nghĩ nhanh lên, sáng mai các con còn đi học sớm, mấy ngày nay nghĩ học nhiều rồi! đừng có cãi lại mẹ!
Phần thì vừa về làm dâu, phần thì đây là nhà họ Đỗ, phần thì khuôn mặt của bà Đỗ trông có vẻ hơi dễ sợ, nên Thiên cũng đành bó chiếu mà tuân lệnh bà. Cả hai bước ra xe riêng để đi về nhà trước. Bên trong, hai ông bà Đỗ bắt đầu tám chuyện
-Này, sao bà chơi ác thế? tụi nhỏ còn ngây thơ, trong sáng! sao bà lại nỡ....-Ông Đỗ cằn nhằn
-Ông này hay nhỉ? làm như ông không muốn vậy, tôi hiểu tính ông quá mà, ông muốn có cháu bồng sớm thì dẹp mấy cái chuyện " ngây thơ, trong sáng " đó vào xó nào đó đi. Thời bây giờ, trẻ con lớn sớm lắm! chứ không có như thời của tôi với ông đâu!-Bà Đỗ cãi lý lại
Ông Đỗ nghe có vẻ có lý, với lại, ông rất thèm có cháu bồng, nên .... xin lỗi nhé Quân và Thiên! Tác giả đây cũng không giúp nổi 2 người đâu!
Bên trong xe
Thiên và Quân nảy giờ ngồi bên trong mà chẳng nói lấy 1 lời, chắc tại vì lo lắng về chuyện " chăn gối " đây mà!
-Quân này, tớ nằm ở dưới lâu rồi nên giờ cậu nằm ở trên đi nhé!-Thiên mở lời
-Làm thế sao được! cậu nằm trên đi, để tớ nằm dưới cho! tớ là đàn ông, ai lại để con lại nằm bên dưới!-Quân cãi lại
Cứ thế cả 2 cứ cãi nhau về chuyện " nằm trên, nằm dưới " mà không để ý rằng bác tài xế đang đỏ cả tai và mặt vì nãy giờ nghe chuyện của hai. Bác tài xế chỉ nghĩ thầm
-Sao hai người này quái thế nhỉ? con gái đáng lý nằm dưới, lại đòi nằm trên. Con trai đáng lý nằm trên, lại đòi nằm dưới? không thể hiểu được!
Sau gần nữa tiếng đồng hồ, chiếc xe đã cập bến trước nhà của 2 người. Bác tài xế bước xuống rồi mở cửa xe cho hai người. Cả hai cám ơn người tài xế rồi bước vào trong. Để lại chú tài xế tay cầm khăn chấm nước mắt nói
-Cố " sức " lên nhé cậu chủ!
Vì lần đầu đến nhà này, nên Thiên có vẻ hơi ngờ ngợ, cái nhà bự thiệt bự, sang thiệt sang, giàu thiệt giàu, và đẹp thiệt đẹp này khiến Thiên ngước nhìn không chớp mắt! cô cứ hớ mỏ ra mà không tài nào " nhắm " lại được, vì quá ngạc nhiên. Quân thấy vẻ mặt đó chỉ lắc đầu, cười trừ. Cậu dẫn cô lên phòng của hai người. Vừa bước lên phòng, cậu liền bảo
-Thay đồ đi!
Câu nói khiến Thiên giật nảy người, Quân " đáng yêu " của Thiên đâu rồi?, Thiên không lo lắng mấy vì tưởng rằng Quân không biết nhiều về chuyện này, nhưng hình như cô đã lầm thì phải. Thiên phóng 1 cú, bay sang bên cánh cửa mà che toàn thân hỏi
-Cậu tính làm gì tớ hả?
Quân trơ mặt không hiểu cái gì, anh chỉ nói lại
-Chứ cậu tính mặc bộ váy cưới đó ngủ à?
Thiên như sực tỉnh, hình như cô nghĩ oan cho Quân ( nghĩ oan hay nghĩ bậy đây? ). Quân tự dưng cười rồi bước gần đến Thiên, anh càng tiến, cô càng lùi, cho đến khi đụng vách tường.
-Cậu đang nghĩ tớ tính làm gì cậu hả? sao vợ lại nghĩ chồng như thế chứ? tớ không phải loại đó đâu! còn nữa, đám cưới rồi mà sao cậu cứ xưng " cậu " với " tớ " thế?-Quân trề môi " dễ thương " hỏi
Thiên chỉ hất mặt nhìn anh
-Làm như cậu không gọi tớ như vậy ấy!
-Thôi, thôi được rồi, bà xã à!-Nói rồi anh lại hôn vào trán 1 cô cái, hết má rồi tới trán?
Quân khiến Thiên đơ người 1 vài phút, rồi cô lại xách gối đập vào đầu anh
-Tớ đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi hả? muốn hôn tớ thì phải xin phép!!!!
-Không được xưng bằng " tớ " với " cậu " nữa!!!!!
Cứ như thế, hàng xóm suốt đêm lại nghe tiếng gào của vợ chồng mới cưới bên nhà. Và đem tân hôn của Quân và Thiên cũng trôi qua như vậy! Haizz.....
Chương 19: Những học sinh chuyển trường kì lạ!
Sưu tầm
Ánh nắng ban mai rọi vào căn phòng của cặp vợ chồng " đin đin khìn khìn ". Tiếng chuông đồng hồ cũng bắt đầu reo lên inh ỏi. Thiên vươn vai, ngáp lên ngáp xuống rồi vặn người qua vặn người lại tập thể dục. Nhưng vừa vặn người sang bên phải, cô lại thấy cái mặt của Quân đang nằm " chảy phệ " bên cạnh cô. Là BÊN CẠNH đấy! tối qua xảy ra chuyện gì thế? Thiên chẳng nhớ được cái gì cả! vốn cô đâu có trí nhớ tốt chứ!
-Quân ơi! Quân, dậy thôi! tối qua có xảy ra chuyện gì không thế? Quân ơi! trả lời tớ đi!-Cô lây Quân thật mạnh rồi hỏi
Quân cựa người rồi tự dưng ôm chầm cô xuống giường 1 cách bất ngờ mà cô không kịp phòng thủ.
-Để ông xã ngủ thêm 1 lát đi! hôm qua xảy ra chuyện gì tớ cũng quên rồi!-Quân chỉ ôm gọn Thiên trong lòng 1 đáp lại 1 câu rất " dài "
Thiên sùng máu, cô thộn cùi chỏ của mình vào bụng anh rồi chạy nhanh xuống lầu, để lại Quân đang đầu tê tái ôm bụng mà khóc ròng. Chiêu thộn cùi chỏ vào sáng sớm như thế này hình như Thiên học từ anh trai mình, Ân.
Thiên chạy xuống lầu, thì thấy cha mẹ chồng mình đã ngồi đó. Cô vội sửa lại quần áo, tóc tai rồi bước xuống chào hỏi 2 người
-Chào ba mẹ!
Ông, bà Đỗ nhìn cô cười rồi tự dưng ông Đỗ không " kiềm " được nữa hỏi
-Tối hôm qua thế nào? 2 đứa con có cái " chi chi " không?
Thiên vốn ngây thơ [ vô ] số tội, nên cô giả lơ như không biết cha chồng mình hỏi cái gì. Có vẻ như phụ nữ hay hiểu phụ nữ. Bà Đỗ thúc tay chồng mình rồi bảo
-Tụi nó có cái " chi chi " cũng không rảnh để kể cho ông nghe đâu!
-Tối hôm qua tụi con " vui " lắm cha à!-Quân từ đâu bước xuống lên tiếng.
Câu nói của anh khiến ông bà Đỗ và lẫn cả Thiên cũng đỏ mặt. Cô liếc xéo anh 1 phát, nhưng anh lại cười lại, nụ cười đểu hơn bao giờ hết!
-Các con mau ăn sáng rồi còn đi học!-Bà Đỗ kết thúc bầu không khí ngượng ngùng đó bằng 1 câu nói
-Vâng! để con phụ mẹ dọn đồ ăn sáng!-Nói rồi cô theo bà Đỗ xuống bếp
Còn ông Đỗ thì kéo nhanh thằng con về phía mình mà " hỏi tội "
-Tối hôm qua con có làm gì con bé không thế? nhìn nó có vẻ khỏe nhỉ!
-Hihihi, cha à, 1 nam 1 nữa trong phòng giữa đêm hôm, cha nghĩ tụi con sẽ làm gì nào?-Quân nhe răng cười nói
Ông Đỗ bây giờ đã rõ, ông chỉ cười thầm hay nói đúng hơn là đang " mừng hụt "
-Thằng nhóc này! mau xuống ăn sáng đi!-Ông Đỗ bảo
Quân cúi chào ông rồi bước xuống bếp, để lại ông đang " làm duyên " vì biết mình sắp có cháu bế!
Bữa ăn sáng của gia đình nhà họ Đỗ kéo dài khoản nữa tiếng thì kết thúc. Quân và Thiên bước ra xe riêng để xuất phát đến trường. Chiếc xe màu đen sang trọng " độc quyền " của nhà họ Đỗ nổ máy rồi phóng đi.
Trên xe, Thiên đều lo nghĩ không biết rồi mọi người sẽ đối xử với cô như thế nào khi biết cô là vợ của Quân đây? Không biết họ có nghĩ xấu cho cô không? cô có tâm trạng không tốt về chuyện này!
-Thiên! cậu đừng lo nữa, chắc không có gì xảy ra đâu!-Quân ngồi bên cạnh trấn an cô
Thiên cười lại để cảm ơn lời động viên của Quân. Nhưng sao hôm nay mắt phải cô cứ giật hoài, cô nghe nói, người nào mà có mắt phải giật là có điều xui. Cô vốn không hề mê tín, nhưng lần này xem như ngoại lệ!
Chiếc xe dừng trước cổng trường, Quân và Thiên bước xuống, mọi ánh nhìn đều chiếu sang họ. Nhưng những ánh nhìn đó không phải là ghen tị, hay xấu gì. Những ánh nhìn đó là sự chúc mừng, vui vẻ!
-Đi học rồi đó à cô ngốc!-Ngọc từ đâu xuất hiện từ đằng sau, cú 1 phát ngay đầu Thiên rồi nói
Quân thấy cảnh đó tự dưng trề môi rồi bảo
-Sao lại đánh vợ yêu dấu của tớ chứ?
-Ối hai người làm con nổi da gà, còn " vợ yêu dấu " nữa chứ! nghe chói tai thật đấy!-Ngọc chọc quê
Còn Thiên thì đang tính xách dép phán cho 2 người này hai phát. Nhưng cô mừng rằng, mọi chuyện vẫn bình thường. Có vẻ như những chuyện mê tín đều không có thật.
-Cuối cùng cũng tìm được các người rồi!
Ở xó nào đó của ngôi trường, những cái bóng phát ra câu nói bí ẩn!
Vụ gì đây?
Chương 20: Những học sinh chuyển trường kì lạ!
Sưu tầm
Bộ ba Quân, Thiên và Ngọc cùng nhau bước vào lớp. Vừa mở cánh cửa ra, pháo hoa, kim tuyến ở đâu bay ra khắp nơi. Mọi người trong lớp đều òa ra hét hò
-Chúc mừng cặp vợ chồng trẻ nhất thế giới nhá! bọn này giận lắm đấy! đám cưới là không báo không rằng với bọn này 1 tiếng, thật là....-Lớp trưởng của lớp, Khánh Hòa vát vai 2 người rồi bảo
Thiên cảm động vô cùng, cô vui lắm, thật có phúc khi cô học lớp này, và thật có phúc khi cô làm bạn được với những người này. Quân cũng vui không kém, mọi chuyện vẫn bình thường cho đến khi....
Cô giáo chủ nhiệm bước vào, bà nâng chiếc kính quen thuộc của mình rồi nhìn Thiên và Quân.
-Hai em nghĩ học quá nhiều ngày rồi! nhớ là có gì thì mượn vở của bạn mà chép mấy bài thiếu đi!
Cả hai gật đầu rồi bảo " Vâng "
Rồi bà cô nhìn vào hồ sơ nào đó để trên bàn, rồi thông báo 1 chuyện mà tưởng chừng như chẳng bao giờ xảy ra trong cái lớp học này!
-À, còn nữa, hôm nay có 2 học sinh mới từ Ý mới chuyển đến học trường chúng ta. Một nam và một nữ! vào đi các em, không cần phải đứng ngoài đó chờ đâu!
Khi cô giáo vừa dứt lời, bước vào là 1 nam và 1 nữ. Cậu còn trai thì có mái tóc theo phong các Nhật màu đen, nhưng 1 phần tóc bên phải nhuộm trắng, nhìn rất phong cách. Quần áo ăn mặc rất bụi, anh có dây chuyền hình mặt đầu lâu, một bên tai của anh xâu khoản 3 đôi bông tai màu bạc, trắng và màu lam. Còn cô gái thì ăn mặc cũng bụi không kém chàng trai, tóc dài đến ngang vai màu trắng + vàng, thắt bím theo kiểu dân chơi chứ không phải thắt bím theo kiểu gái quê bình thường. Cô không mang theo bất kì phụ kiện gì, và điều đặc biệt, 2 người này có điểm gì đó giống 2 anh em! Và tất nhiên, anh chàng cũng bảnh mà cô gái cũng xinh!
Mọi người khá ngạc nhiên về phong cách ăn mặc cũng như dáng vóc của hai người này. Nhìn không hề giống người Việt 1 chút nào, cho dù chỉ là 1 cộng tóc cũng không hề giống người Việt. Hai bọn họ bước vào, nhưng mắt thì cứ nhìn chằm chằm vào Quân và Thiên. Cô nàng Thiên thì không mấy để ý, còn Quân thì lại thay đổi khuôn mặt mà nhìn 2 người đó!
-Mời hai em giới thiệu!-Bà cô chỉ bảo
-Hello! My name's Virode Michio! - Anh chàng nói tiếng Anh phơn phớt khiến cả lớp đơ mặt ra như " khỉ mà gặp người "
-Hi! My name's Virode Namiko! - Trời, hết cậu con trai rồi tới cô con gái nói tiếng anh, lần này thì cả lớp đơ như " chim gặp ruồi "
-Các em, đây là Việt Nam, xin các em hãy nói Tiếng Việt!-Bà cô bắt đầu nổi nóng
-Cái quái gì thế? cái gì Mi-chí-ô với lại Na-mí-cô! Rồi cái gì " nêm " với chả thế?-Ôi, cái tính " mù Tiếng Anh " của Thiên khiến cô nàng không biết cái quái gì 2 người đó nói.
Còn Quân gì lẩm bẩm
" Virode? "
Cậu con trai cười với bà cô rồi nói
-Em xin lỗi, tụi em chưa rành Tiếng Việt lắm! em tên là Virode Michio! xin được giúp đỡ!
-Em tên là Virode Namiko! chúng em là anh em!-Đến lượt cô gái nói
Mọi người đều ngạc nhiên khi đây là cặp anh em duy nhất mới xuất hiện ở trường này. Thiên thì chỉ mừng vì cuối cùng cô cũng hiểu bọn họ nói cái gì. Nhưng Quân thì khuôn mặt nhăn nhó!
-Quân? cậu sao thế? cậu quen bọn họ à?-Thiên lo lắng hỏi
-Vừa quen, mà vừa không quen!-Quân đáp lại 1 câu khó hiểu!
Thiên chỉ nghiêng đầu không hiểu gì. Còn hai người đó thì cứ nhìn chầm chầm vào cô và Quân
Hai người này có quan hệ gì với Quân đây?
Là " đồng đội " hay " đối thủ "?
*Nhân vật mới:
. Virode Michio [ 17 tuổi ]
Michio cậu con trai cả của tập đoàn Virode, anh là con lai giữa Nhật và Ý. Sinh ngày 14 tháng 4. Tập đoàn này giàu không thua gì tập đoàn nhà họ Đỗ. Virode được xem là tập đoàn Mafia hay được biết đến Việt Nam với cái tên " xã hội đen ". Ngầu, tàn bạo nhưng cũng rất đổi ấm áp đó chính là nhà Virode. Là tập đoàn lâu năm nhất thế giới, giàu nhất nhì Quốc Tế, đừng xem thường tập đoàn này nhé! Tính tình anh chàng ngang ngược, chỉ cần nhìn phong cách của anh cũng biết anh " bướng " đến thế nào. Là playboy của thế giới, là 1 Lady - Man [ người đàn ông của mọi phụ nữ ]. Tính của anh và Quân rất khắc nhau nên Quân thế nào thì chàng này ngược lại thế ấy! Đẹp trai không thua gì Quân nhà ta, từng là người mẫu độc quyền của công ty " Secret " nổi tiếng! Anh chưa hề thích ai thật lòng, nhưng lại phá hoại tình cảm của họ khá nhiều. Nhắc đến Virode Michio là nhắc đến " kẻ thù " của đàn ông [ vì ai biểu giành vợ họ chi! ]
. Virode Namiko [ 17 tuổi ]
Là em em của Michio, và cũng là con gái út tập đoàn Virode. Sinh ngày 15 tháng 5, sau Michio 1 tháng. Namiko không phải là cô gái yếu điếu hay ủy mị như công chúa. Sinh ra và lớn lên trong gia đình toàn xã hội đen, các bạn nghĩ Namiko như thế nào? Mạnh mẽ, quyết đoán, không nhân nhượng đó chính là Namiko. Namiko còn được gọi tắt là Miko, cô và Michio luôn ở bên nhau từ khi còn nhỏ. Hai người này mà " hợp tác " thì toàn khối này ai cũng chết. Cô xinh đẹp và khuôn mặt có nét nhìn giống người Ý! cô cũng rất nóng tính và bực bội vô cớ. Cứ mỗi lần bực lên, là bất cứ ai cô cũng đấm. Nên khi thấy cô nàng này bực mình thì đừng co ngu mà vát xác vào nhé, coi chừng bị tan xương nát thịt đấy! Namiko thông minh và người lớn hơn Michio khá nhiều, bất cứ thứ gì cô cũng giỏi hơn anh 1 chút. Namiko là 1 cô gái đa năng, bất cứ thứ gì, cô cũng đều có thể làm nó 1 cách thật hoàn hảo!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...