Con Bé Rắc Rối, Anh Yêu Em Biết Không !
Chương 7: Gối đa-zi-năng
Stellar tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong phòng ký túc xá. Ơ khoan đã, đây không phải là ký túc xá của cô!!!. Phòng cô màu trắng cơ mà có phải đen đâu mà một điều kì lạ là phòng này còn to gấp 2 phòng cô. Chắc là của học sinh dãy A. Lúc này cô mới để ý trong phòng tắm có tiếng nước chảy. Nó ngừng rồi, từ phòng tắm bước ra một chàng trai có thân hình vạm vỡ, mái tóc nâu rũ xuống, một vài giọt nước chảy xuống từ tóc anh. Cô đơ người, có nhất thiết phải đẹp như vậy không? Bình thường anh đã đẹp rồi vậy mà lúc không mặc quần áo anh lại càng đẹp hơn. Cảnh tượng này rất chu là nhức nhối và rất dễ khiến người ta hiểu lầm.
“dậy rồi à “ không cần nhìn, giọng nói lạnh lùng của anh vang lên “có ăn gì không?”. Cô lắc đầu ngay lúc đó “ọt…ọt” cái bụng đã phản bội cô mà réo lên
“ngủ cà ngày không đói sao được?” anh nói”chờ tôi thay quần áo rồi đưa em đi ăn”. Vẫn không thấy cô trả lời liền quay ra nhìn cô. Khuôn mặt cô đang đờ đẫn anh tiến đến cúi sát mặt xuống nhìn cô
“Sao vậy? bị quyến rũ rồi à ?” anh cười nửa miệng nói
“Làm…làm gì có” cô sực tỉnh, ngồi ngay dậy nói “Đi thôi”
“Chưa đi được” anh nhếch mép nói” Quần áo chưa thay sao đi?”
“Thì anh vào thay đi!!” cô bực dọc
“Em! Ra ngăn kéo tủ lấy máy sấy ra đây sấy tóc cho tôi”
“Ơ” cô dơ người
“Ơ cái gì nhớ không em là gối!” anh nhìn bộ dạng của cô mà muốn bật cười
“Cái đấy là gối chứ có phải là chó của anh đâu” cô bất mãn phụng phịu
“Gối là gối Đa-zi-năng. Em có nhiệm vụ làm tôi vui nếu không thì công ty của hai cô bạn thân của em sẽ xong đấy.”
Cô lại phụng phịu mở ngăn kéo ra lấy chiếc máy sấy tóc đưa cho anh. Anh nhướn mày nhìn cô như thể biểu đạt ý “ ngồi xuống làm việc của em đi”. Cô liền ngồi xuống cầm máy sấy tóc cho anh. Tóc anh mềm thật, trên người anh còn tỏa ra một hương bạc hà diuh mát. Xong xuôi anh đưa cô đi ăn.
“Xin hỏi anh chị dùng gì ạ ?” cô phục vụ vừa hỏi vừa đắm đuối nhìn người con trai lạnh lùng kia. Nhìn thấy đôi mắt si tình cô phục vụ khi nhìn anh cô bỗng thấy nảy ra một ý rất hay. Bàn tay cô bõng nắm chặt lấy đôi bàn tay lạnh lẽo đang để trên bàn kia nũng nịu nói
“Anh iuuuuu. Anh ăn gì em gọi cho”. Ánh mắt người kia thoáng có chút ngạc nhiên nhìn cô sau đó lại hiện lên tia thú vị nhếch mép nhìn cô. Cô đã muốn thì anh chiều, đâu thể để cô hoàn thành vở kịch một mình được. anh liền nhổm dậy hôn vào môi cô một cái, mỉm cười âu yếm nhìn cô”
“Tùy em”. Cô đứng hình nhìn anh, lại hôn cô! Cô bất mãn nhinfa nh tỏ vẻ khó chịu nhưng nhận thấy ánh mắt của anh nhắc nhở mình cô liền giả bộ
“Anh này!! Đang ở trc mặt người ngoài đấy!” cô trả vờ e thẹn nói. Cô phục vụ sau khi nhìn thấy cảnh lúc nãy đỏ mặt khẽ hắng giọng như nhắc nhở “đôi tình nhân” kia, trên khuôn mặt lộ rõ sự tiếc nuối. như chợt tỉnh ra cô quay ra nói
“Xin lỗi tôi quên mất. cho tôi 2 suất bít tết khoai sợi nha”. Cô mỉm cười đưa menu cho cô phục vụ
“Em gan thật” phục vụ vừa đi khỏi anh đã cất tiếng. cô nhún vai không nói gì.
“Sao em lại làm thế” anh tiếp tục
“thích” cô nhún uống hụm nước. thật sự cô cũng chả biết vì sao mình lại như thế. Chỉ biết là khi nhìn cô phục vụ kia nhìn anh như thế khiến cô khó chịu thôi
“ Lần sau tiếp tục” anh nói
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...