Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi - Tiên Y Thức Tỉnh Tử Thần Xuất Sơn

Không aỉ ngờ rằng Hoàng Long lại dám bảo Lăng Phi Dương, người đứng đầu của nhà họ Lăng cút ra ngoài, đúng là rất can đảm.

Lăng Phi Dương cũng bị mắng đến sững sờ tại chỗ, ông ta nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ rằng Hoàng Long, người trước đây từng như một con chó chết trước mặt ông ta, lại dám vô lễ với ông ta như vậy!

“Hoàng Long, ông cũng thật to gan, dám nói chuyện như vậy với sếp Lăng, ông chán sống rồi sao?”

Lưu Thư Nhất muốn nỗ lực biểu hiện nên đã lập tức đứng dậy, chỉ vào Hoàng Long và hét lên: “Mẹ nó, ông phải nhanh chóng xin lỗi sếp Lăng, nếu không tôi sẽ không tha cho ông đâu!”

“Cậu là cái thá gì, cũng chỉ là con chó của người ta, cậu còn chưa xứng đáng sủa tôi đâu!”

Hoàng Long đột nhiên đập bàn, tức giận hét lên: “Người đâu, đuổi tên côn đồ gây nhiễu loạn trật tự tranh cử này ra ngoài cho tôi”.

Vừa dứt lời, bốn năm tên côn đồ hung hãn của Thiên Địa Minh liền lao về phía Lưu Thư Nhất, tay đấm chân đá một trận, sau đó kéo hắn

ta ra ngoài như kéo một con chó chết.

“Sếp Lăng, ông phải ra mặt giúp tôi!”


Lưu Thư Nhất, người đang bị kéo đi, đã hét to về phía Lăng Phi Dương để cầu cứu.

Lăng Phi Dương thậm chí không thèm nhìn Lưu Thư Nhất mà lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hoàng Long trên sân khấu.

Tục ngữ nói, đánh chó còn phải xem mặt chủ, ông ta không ngờ hôm nay Hoàng Long lại mạnh dạn như vậy, đúng là gan to bằng trời!

“Nhìn cái gì mà nhìn? ông đang phá vỡ trật tự tranh cử, hoặc là ông ngồi xuống đàng hoàng hoặc là cút ra ngoài!”

Đối mặt với ánh mắt trừng trừng của Lăng Phi Dương, Hoàng Long không hề nể mặt chút nào, cười lạnh nói: “Tôi nghĩ ở đây hẳn có rất nhiều người hy vọng nhà họ Láng sẽ bị đuổi ra ngoài!”

Nghe vậy, toàn trường im lặng, không có ai đứng ra bênh vực Lăng Phi Dương.

Một mặt là do tình trạng thảm hại của Lưu Thư Nhất còn rõ ràng trước mắt, nên không aỉ dám phạm sai lầm.

Mặt khác, mọi người đều hy vọng nhà họ Lăng sẽ bị đuổi ra ngoài, chỉ có như vậy những

người khác mới có cơ hội.

“Ông., chờ đó cho tôi!

Lăng Phi Dương vô cùng tức giận, cố nén cơn tức giận và ngồi lại vào ghế.

Ông ta không muốn vì sự bốc đồng mà mất đi cơ hội hợp tác với người bí ẩn, chỉ có thể đợi giành được sự hợp tác rồi tìm cách đối phó với Hoàng Long sau.

“Sảng khoái!”

Nhìn thấy Lăng Phi Dương tức giận đến muốn bốc khói, Hoàng Long cảm thấy vô cùng thoải mái.

Điều này cũng do ỷ vào Giang Vũ chống lưng ở phía sau, nếu không chỉ dựa vào một tên côn đồ đầu đường xó chợ như ông ta, dù có mười lá gan cũng không dám vô lễ với người đứng đầu nhà họ Lăng.


“Hoàng Long, đừng gây rắc rối nữa, nhanh chóng làm việc chính đi!”

Lúc này, Giang Vũ chậm rãi đứng dậy, vừa đi về phía sân khấu, vừa lên tiếng nhắc nhở.

“Cậu nghĩ mình là ai, cậu không có quyền lên tiếng!”

“Đúng vậy! Ngay cả chủ tịch Lăng cũng không thể gây nhiêu loạn tranh cử, một tên vô dụng như cậu tỏ ra hay ho làm gì?”

“Nếu cậu chọc giận người bí ẩn, khiến người đó không xuất hiện, tôi sẽ giết cậu!”

Nhìn thấy Giang Vũ đứng dậy, một đám người bắt đầu châm chọc mỉa mai, ngay cả Lăng Phi Dương còn mất hết mặt mũi, một tên vô dụng như Giang Vũ còn dám ra mặt, nên tự nhiên trở thành mục tiêu chế nhạo.

Lăng Phỉ Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm Giang Vũ, ông ta bị Hoàng Long làm mất hết mặt mũi, đương nhiên không thể chịu được Giang Vũ trở nên nổi bật.

Ngay lúc mọi người cho rằng Hoàng Long sẽ tức giận và gọi người đến đuổi Giang Vũ ra ngoài, thì Hoàng Long lại tỏ ra kính cẩn chào Giang Vũ: “Hoan nghênh cậu Giang lên sân khấu phát biểu!”

“Ông chủ Hoàng, ông làm cái gì vậy? Tên này đang phá hoại trật tự tranh cử, tại sao ông còn để hắn lên sân khấu?”

“Chúng tòi muốn gặp người bí ẩn chứ không phải tên vô dụng này”.


Những người không hiểu rõ tình hình lần lượt phản đối Hoàng Long.

“Câm miệng hết cho tôi!”

Hoàng Long gõ vào micro, lạnh lùng nói: “Bây giờ tôi chính thức tuyên bố, Giang Vũ tiên sinh là chủ sở hữu của đan Long Hổ và đan Sinh Cân Tục Cốt, cũng là người bí ẩn trong truyền thuyết!”

Nghe vậy, hiện trường hoàn toàn im lặng, tất cả mọi người không thể tin được nhìn chằm chằm vào Giang Vũ đang định bước lên sân khấu.

“Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

Lăng Phỉ Dương là người đầu tiên phản ứng, đỏ mặt hét lên: “Cậu ta là một tên vô dụng, sao có thể làm chủ sở hữu của hai loại thần dược, ông cho rằng chúng tôi là kẻ ngốc sao?”

Những người khác cũng đầy nghi ngờ, nhưng không có người lên tiếng chống lại Giang Vũ như trước, bọn họ phải can thận, đề phòng tình huống này thật sự xảy ra!

“Tôi biết mọi người đều không tin đan Long Hổ Đan và đan Sinh Cân Tục Cốt là của

tôi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui