Lúc này ở một bên khác, Lâm Hạ nhìn thấy Lâm Tiểu Nguyệt đang đứng nói chuyện với Hàn phu nhân và Hàn Tuấn Phong còn có cả Cố Lại Xuyên, cô ta bèn chạy đến chỗ bố mẹ Lâm kéo họ ra một góc, chỉ về phía Lâm Tiểu Nguyệt:
" Ba mẹ, nhìn con ả kia kìa.
Không biết nó dùng kế gì mà giờ lại được tiếp chuyện với Hàn phu nhân và Hàn Tuấn Phong, còn cả Cố thiếu gia nữa "
Lâm Tống và Tiết Cầm nhìn theo hướng chỉ của con gái, thấy vậy ngạc nhiên.
Lông mày của Lâm Tống nhíu lại suy nghĩ: " Nhiều vị giám đốc làm ăn trên thương trường nhiều năm, miệng mồm dẻo quẹo, may mắn lắm mới có cơ hội được nhìn mặt Hàn Tuấn Phong chứ chưa nói đến nói chuyện với hắn.
Vậy mà giờ Lâm Tiểu Nguyệt rốt cuộc đã dùng cách gì để đứng đó cười nói vui vẻ với họ như vậy, nhìn Hàn phu nhân cười tươi như thế kia nữa chứ.
Nhưng dù sao thì đây cũng là một cơ hội tốt cho Lâm gia nở mày nở mặt " - ông nhếch môi.
Lâm Hạ lườm Lâm Tiểu Nguyệt sắp lác cả mắt, tức giận nói:
" Con hồ linh tinh đó chắc chắn muốn câu dẫn Tuấn Phong của con, đúng là tức chết mà.
Con nhất định phải dạy cho cô ta một bài học " - Lâm Hạ vừa nói vừa chống nạnh lườm nguýt
Tiết Cầm vỗ vỗ tay cô:
" Kìa, con tiết chế lại một chút đi.
Xem bộ dáng của con bây giờ kìa "
" Con tốt nhất đừng có làm càn lúc này, đây là một cơ hội tốt, chúng ta cần phải nắm bắt để xây dựng mối quan hệ với Hàn gia " - Lâm Tống nhíu mắt nhìn Lâm Hạ
" Ý cha là......!"
" Giờ chúng ta qua đó với Nguyệt Nguyệt nào " - Lâm Tống vừa nói vừa bước đi trước, khóe miệng nhếch lên
" A.
Con hiểu rồi, nhân cơ hội này con sẽ ghi điểm trong mắt Tuấn Phong, không để con ả kia thắng được " - Lâm Hạ vừa nói vừa cùng Tiết Cầm đi theo Lâm Tống
Ở chỗ của Lâm Tiểu Nguyệt, Hàn phu nhân nghe câu trả lời của cô, ngạc nhiên hỏi lại:
" Con biết chỉ biết sương sương thôi ư? "
" Dạ vâng.
Tại con cũng hay đọc mấy tin trên thương trường nên biết được chút ít " - Cô cười đáp
Hàn phu nhân vừa định tiếp lời thì Lâm Tống từ xa đi tới, nói:
" Nguyệt Nguyệt, thì ra con ở đây sao? "
" A chị Tiểu Nguyệt, chị đi đâu vậy? Làm em với ba mẹ tìm nãy giờ luôn này " - Lâm Hạ chạy tới khoác tay Tiểu Nguyệt, cười tươi nói
Lâm Tiểu Nguyệt " đứng hình mất 5 giây " với thái độ này của bố nuôi và em gái nuôi.
Cô liếc nhìn họ với ảnh mắt kiểu " mấy người là ai? tôi không quen các người ".
Lâm Tống bước tới.
vờ như ngạc nhiên lắm khi nhìn thấy ba người Hàn phu nhân, Hàn Tuấn Phong và Cố Lại Xuyên.
Ông vừa nói vừa đưa tay ra muốn bắt tay:
" A, thật ngạc nhiên.
Hàn phu nhân và Hàn thiếu gia cũng ở đây sao, còn có cả Cố thiếu gia nữa.
Hân hạnh hân hạnh "
Tuy nhiên thì 1 giây, 2 giây, 3 giây sau không có ai đưa tay ra cả.
Lâm Tống ngại đành chuyển hướng tay sang ly rượu vang trên bàn, cầm lên:
" Lần đầu gặp, xin kính các vị một ly "
Lần này Cố Lại Xuyên cũng nâng ly rượu lên.
cụng với Lâm Tống một cái, nói:
" Ông Lâm nên nhớ kĩ, trong các buổi tiệc thì gặp nhau đầu tiên là phải mời rượu đã nhé " - anh vừa nói vừa cười cười nhìn Lâm Tống
Lâm Tống lúc này đã thẹn đỏ bừng mặt, cười gượng đáp:
" Cảm ơn Cố thiếu gia đã chỉ giáo "
Hàn phu nhân liếc 3 người vừa đi tới, hỏi:.
truyện ngôn tình
" Tiểu Nguyệt đây là đại tiểu thư của Lâm gia sao, Lâm tổng "
Hàn Tuấn Phong cùng với Cố Lại Xuyên nghe xong chỉ biết lắc đầu: " Mẹ/Dì à, vừa mới nói được mấy câu mà gọi người ta thân thiết thế, Tiểu Nguyệt cơ "
" À vâng.
Nó là con gái nuôi của chúng tôi " - Lâm Tống đặt ly rượu xuống bàn
" Con gái nuôi? " - Hàn phu nhân hỏi lại
" Đúng vậy đúng vậy " - Tiết Cầm chen vào nói - " Nguyệt Nguyệt rất ngoan ngoãn, học cũng rất giỏi, giờ nó đang làm ở bộ phận marketing ở công ty Thiên Trang "
" A, Tiểu Nguyệt cũng học marketing hả? "
" À vâng " - cô vừa đáp vừa gạt tay Lâm Hạ ra, cười gượng - " Em gái à, đừng có đứng sát như vậy chứ "
" Em muốn đứng cùng chị thôi mà " - Lâm Hạ giở giọng nhõng nhẽo
Lâm Tiểu Nguyệt nghe mà buồn nôn, giờ muốn nặn ra nụ cười cũng không được
Đúng lúc này những người khác theo dõi cuộc trò chuyện của họ đã phát ngán, một người lên tiếng nói:
" Hàn phu nhân, không phải nói phu nhân sẽ tuyển con dâu sao, sao còn chưa bắt đầu vậy "
Lúc này Tư Yến Chi ( Hàn phu nhân) mới sực nhớ ra, cười khì nói:
" À đúng rồi đúng rồi, mải nói chuyện nên t quên mất "
Rồi bà vừa đảo mắt nhìn quanh, vừa nói:
" Con dâu tôi tôi không yêu cầu cao, chỉ cần yêu con trai tôi, chăm sóc tốt cho nó, sau khi sống cùng nhau sẽ trở thành người bạn cùng tôi tâm sự, chia sẻ với nhau mọi thứ.
Đương nhiên là phận con dâu thì cũng phải biết chăm sóc tốt cho bố mẹ chồng rồi, phải hiếu thảo, chăm chỉ, không ngại khó.
Và vì gia đình chúng tôi ở trên thương trường nhiều năm nên đương nhiên con dâu cũng nên hiểu biết đôi chút về vấn đề tài chính, kinh tế tuy nhiên cái này không quan trọng lắm, sau khi về làm dâu thì học dần cũng được "
Cố Lại Xuyên đứng bên nghe chỉ biết lắc đầu lần nữa: " Đây là yêu cầu không cao của sì sao? ".
Anh nhìn sang Tuấn Phong, chỉ thấy tên kia mặt mày cau có, khí lạnh tỏa khắp nơi a.
Cố Lại Xuyên bèn lắc đầu đi tới, vỗ vãi hắn một cái, cười cười nói:
" Sao vậy anh bạn, kiếp FA sắp kết thúc rồi nên vui vẻ chứ "
" Hừ.
Vui vẻ cái con khỉ, tôi vốn là bị ép.
Cậu biết rõ trong lòng tôi có ai mà " - Hàn Tuấn Phong hừ lạnh, tức tối đáp
" Với tính khí của mẹ cậu, lần này cậu không chối được nữa đâu.
Với lại tôi nghĩ cậu cũng nên buông bỏ dì, bắt đầu một cuộc sống mới "
" Buông bỏ buông bỏ.
Sao mọi người đều nói với tôi như vậy chứ? " - Hàn Tuấn Phong nhíu mày gắt
" Bởi vì cô ta không đáng để cậu như thế này " - Cố Lại Xuyên nghiêm mặt
" Gì mà không đáng với đáng.
Mọi người vốn chả hiểu gì cả, đừng có nói cô ấy như vậy " - Hàn Tuần Phong cáu, gạt phắt tay Cố Lại Xuyên khỏi vai mình
" Được rồi được rồi, vấn đề này không nói nữa.
Cạn ly nèoooo! " - Cô Lại Xuyên thở hắt ra, xoay người cầm 2 ly rượu lên, đưa cho Tuấn Phong một ly.
Hàn Tuấn Phong cầm lấy ly rượu, cụng một cái với Cố Lại Xuyên một cái rồi một hơi uống cạn
" Vậy nếu phải kết hôn thật cậu định như thế nào? " - Cố Lại Xuyên nhấp ngụm rượu, nhìn cậu bạn
" Mình sẽ kết hôn tầm 1, 2 năm rồi ly hôn, coi như kết hôn cho có thôi " - Hàn Tuấn Phong nhún vai
" Như thế cậu không cảm thấy quá thiệt thòi cho người con gái kết hôn cùng cậu sao? "
" Vậy thì sao chứ? Mình đâu có muốn kết hôn đâu " - Tuấn Phong nhàn nhạt trả lời, nhìn mẹ mình đang thao thao bất tuyệt phía sân khấu chỉ biết thở dài bóp bóp trán.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...