Chiếc Lamborghini yêu quý của hắn( xe "đôi" vs nó đấy) dừng lại trước trung tâm đá quý của Phàm gia. Hắn vô cùng ga lăng mở cửa cho nó bước xuống. Cả hai vừa vào, chưa kịp nhìn trước ngó sau thì con bé Hiểu nhi đã chạy ra kéo tay hai đứa:-chỗ của hai ng ko phải ở đây, vào trong này nhanh lên
-cô bé này là ai thế em-hắn quay sang hỏi nó
-đây là em gái kết nghĩa của em
-ủa, thế cô bé là nhân viên ở đây ah- hắn ngây thơ hỏi
-nè,nhân viên cái đầu anh, bổn cô nương là người thừa kế hợp pháp của cả cái tập đoàn này đấy, liệu mà ăn nói cho cẩn thận- Con bé tức tối
-ơ, anh tưởng Phàm Hiểu Minh và em gái cậu ý mới là ng kế nhiệm mà? Sao h lại có ng thứ 3???
Câu hỏi vô cùng thiểu năng của hắn làm nó thở dài:
-anh à...... cô bé này chính là
-chính là Phàm Hiểu Mẫn, em gái Phàm Hiểu Minh, con gái chủ tịch Phàm Hiểu Vĩnh và "quý nhân" chứng khoán Bạch Nguyệt Anh, ng hiện giờ là giám đốc cái nơi anh đang đứng đây này- con bé quát um lên
-ồ, thì ra là Phàm tiểu thư, thất lễ quá- hắn cười ngố
-đây có phải Bang chủ Thiên Ưng bang ko vậy??? Tại sao não lại có thể THIẾU CHẤT XÁM như thế chứ- Hiểu nhi mỉa mai
-nè, tui chỉ dùng CHẤT XÁM cho những việc thực sự cần thiết thôi nhé- hắn phẫn nộ
Đến lượt nó nổi khùng:
-hai ng bớt lộn xộn đi, tôi chưa chết đâu nhé, đang có việc quan trọng mà cứ đùa cợt
-thì cx chỉ tại cái con nhỏ khó ưa kia thôi mà, anh vô tội nhé-hắn thanh minh
Hiểu nhi lườm hắn một cái muốn cháy mặt rồi đẩy cừa cho hai đứa bước vào
Căn phòng xung quanh đều là rèm màu đỏ, mọi góc cửa đến vách tường đều ép khung vàng rất công phu. Ở những vị trí khác nhau là những tủ kính trang sức truyền thống của Phàm gia, chỉ dùng trong dịp đặc biệt. Xen kẽ là các bình hoa cắm tỉa cầu kì và nhiều bức tranh gia đình dc vẽ truyền thần, mọi không gian ở đây đều thiết kế đặc biệt tạo nên 1 phong cách vô cùng độc đáo.
Cặp nhẫn cưới hiệu Harry Winston của nó và hằn đc đặt trên một chiếc gối đỏ trong tủ kính ngay giữa căn phòng. Quả là 1 kiệt tác hoàn hảo ko tì vết.
-thế nào, công sức sáng tạo của em và David trong 1 tháng đấy- Hiểu nhi cười đắc ý
-đẹp lắm-nó và hắn gật đầu
-hai ng có muốn đeo thử luôn ko?
-thôi, để hôm đám cưới đeo thì hơn-hắn ý kiến
-ukm, chị cx nghĩ vậy
-thế thì để đám cưới, thôi hai ng về đi cho em còn làm việc, bảo dì Minh đừng làm bữa tối cho em nhé, hôm nay em có hẹn- Hiểu nhi vừa nói vừa đẩy hai đứa ra ngoài
-dì Minh đi vắng rồi ku ạ- nó nói vọng lại
Trên đường vê nhà, hắn cố gắng đi thật chậm để bên cạnh nó lâu hơn. Nó dường như cx đoán đc ý nghĩ của hắn nên tranh thủ trò chuyện vs hắn nhiều hơn.
Trước khi vào nhà còn mở lời vs hắn:
-ở lại ăn tối vs em nhé, đằng nào cx chỉ có mình em thôi, buồn lắm
Hắn sướng muốn nhảy cẫng lên mà còn bày đặt:
-thôi, như vậy phiền em quá
-đi mà, ở lại nhé- nó năn nỉ
-thôi để khi khác-hắn làm già
-nè, đây là lần đầu tiên tôi mời 1 ng con trai ở lại ăn tối đấy nhé, anh có vào ko hay để tôi cho anh hối hận ko kịp đây- nó lật bộ mặt thật
-anh vào anh vào - hắn cuống quýt
Bước vào nhà, hắn như lạc vào một kiến trúc cổ điển vô cùng độc đáo, trông như một lâu đài vậy
Bốn cô hầu gái trẻ từ trong nhà bước ra, cả 4 đều giống nhau như đúc. Lúc đầu, nó còn nhầm bọn chúng vs nhau, nhưng 1 thời gian cx quen dần
-cô chủ, chị đã về
-uk, hôm nay 4 đứa ra ngoài chơi nhé, chị có khách, muốn đi đâu cx dc nhưng phải về trước 10h30, tiền đây- nó vừa nói vừa đưa tiền cho bọn chúng
-ơ, bọn em ko dám nhận đâu- 4 đứa đồng thanh
-cầm nhanh lên, trước khi chị đổi ý
-vâng ạ
4 đứa kéo nhau ngoài, vừa đi vừa rì rầm nhìn hắn:
-ai mà đẹp trai thế nhỉ???
- hình như là chồng sắp cưới của cô chủ đấy
-thế ah, thế mà hôm nay ms "dẫn"về
-cứ sợ chết rồi cx chẳng biết mặt chồng chị ấy
Hắn vội vã bước theo nó như đứa con nít theo mẹ, luôn miệng hỏi:
-ko có mấy cô kia thì ai nấu cho mình ăn hả vk
-thế anh nghĩ em ko biết nấu ah
-ờ, đương nhiên là ko rồi, anh... có thể tham quan ngôi nhà dc ko
-dc, anh cứ đi đi- nó quay lại nhìn hắn
Hắn bước lên lầu, mở cửa can phòng đầu tiên mà linh cảm là phòng nó
Quả đúng như vậy, linh cảm hắn ko bao h sai
Đó là một căn phòng rất đẹp, mọi thứ đều dc bày trí rất hài hòa. Mọi thứ ở đây đều rất ấn tượng vs hắn. Bỗng đập vào mắt hắn là 1 cài khung ảnh đặt trên thành cửa sổ. Đó là ảnh 1 chành trai 18 tuổi rất khôi ngô và 1 cô bé 15 tuổi rất xinh xắn. Cô bé kia hình như là nó, còn chàng trai kia là ai vậy, bao nhiêu câu hỏi xuất hiện trong đầu hắn nhưng hắn cảm thấy đây chưa phải là lúc để hỏi nó. Sẽ có 1 thời điểm thích hợp hơn để làm rõ chuyện này. Hắn tiếp tục đi các phòng khác rồi trở xuống tầng dưới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...