Nghe vậy, Hắc Long Vương trầm giọng nói: "Nói vậy thì anh ta làm việc này là để báo thù?"
"Đúng vậy."
Hắc Long rơi vào trầm tư, ông ta chỉ biết Cố Trung đã giết chết một thuộc hạ của nhà họ Gố tên là Diệp Quân vì người này uy hiếp Ôn Như Tâm, nhưng ông ta không ngờ rằng đằng sau chuyện này lại có nhiều ẩn tình như vậy.
"Đại nhân, chuyện này tôi nên làm thế nào?”
"Hôm nay là lễ kế nhiệm của ngài, toàn bộ Hàng Thành đều biết chuyện này, Chiến Thần đại nhân lại coi thường hình ảnh của ngài, làm ra việc như vậy, nếu
không điều tra, làm rõ đến tận cùng, e rằng sẽ khó thuyết phục được lòng người.”
Hắc Long bất đắc dĩ cười khổ: "Điều tra? Điều tra thế nào? Chẳng lẽ vạch trần thân phận của anh ta, phái đại quân bao vây trấn áp Chiến Thần?”
"Ta không có gan, nếu ta làm như vậy, chỉ sợ Thiên Long quân sẽ nổ tung, hơn nữa, với thực lực của Chiến Thần Thiên Long, chúng ta cũng chỉ có thể uổng công vô ích thôi.”
"Báo cáo tổng bộ đi, chỉ có thể xem tổng bộ giải quyết chuyện này như thế nào."
"Rõ" Người đàn ông vừa định rời đi thì bị Hắc Long ngăn lại. "Đợi đã." "Đại nhân, ngài còn có gì dặn dò?" "Thôi bỏ đi, tạm thời gác lại chuyện này, nghĩ cách tìm người chết thay đi." Nghe vậy, người đàn ông do dự nói: "Hắc Long đại nhân, ngài phải suy nghĩ cẩn thận, Chiến Thần đại nhân hiện tại đang ở trong lãnh địa của ngài, theo như tôi thấy, đẳng sau chuyện này còn có nhà họ Cố, đến lúc đó nói không chừng còn liên quan đến những gia đình giàu có khác."
"Chỉ sợ đây mới chỉ là bắt đầu, nếu không kịp thời ngăn cản, không biết sau này sẽ xảy ra chuyện lớn như thế nào, nếu bên trên mà biết, e là"
Hắc Long hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Chỉ có một cách, dẹp chuyện này xuống.”
"Với thân phận của Cố Trung, cho dù anh ta có giết hết danh nhân ở Hàng Thành, e là tổng bộ cũng phải nể mặt, nếu đã như vậy, chỉ bằng ta ban cho anh ta một ân tình, có thể sau này sẽ có ích cho ta." "
Cố Trung là ai? Chiến Thần ở dưới một người mà trên vạn người! Thống soái thực sự của Thiên Long quân, một nhân vật khiến toàn quân kính sợ, chỉ cần Cố Trung không chạm vào nền tảng của Hoa Hạ, e là bên trên sẽ không động đến anh ta.
Hơn nữa, bây giờ Hoa Hạ e là cũng không tìm được người có thể trấn áp Cố Trung, thực lực của anh ta có lẽ vượt xa bản thân và những đại Thống soái khác.
Tương truyền rằng năm đại Chiến vương dưới tay Cố Trung đều có sức chiến đấu của Thống soái, chứ đừng nói đến mức Chiến Thần như anh ta.
Nói thẳng một câu khó nghe, với sức chiến đấu và tầm ảnh hưởng của Cố Trung, cho dù anh ta muốn phân chia lãnh thổ, e là tổng bộ cũng chưa chắc có thể làm gì được.
Có báo cáo lên trên hay không, Tổng bộ cũng sế không động vào anh ta, nếu đã như vậy, chỉ bằng tự mình dẹp nó xuống, cho anh ta một ân tình, đây còn là ân tình của Chiến Thần đại nhân.
Nghe vậy, người đàn ông gật đầu đáp: "Rõ, tôi sẽ đi tìm cách."
Hắc Long Vương nhìn thuộc hạ rời đi, nhưng trong lòng lại tràn ngập nghi hoặc.
Cố Trung là Chiến Thần bảo vệ đất nước Hoa Hạ, Tổng bộ chắc chắn phải biết chỉ tiết về anh ta, đương nhiên cũng phải biết mục đích quay lại lần này, tuy nhiên, cấp trên vẫn không ngăn cản anh ta quay lại, thực sự không rõ Tổng bộ rốt cục có ý gì.
Trong đại lễ kế nhiệm của Hắc Long Vương, lại xuất hiện một thảm án như vậy, gây náo động khắp Hàng Thành, mà người liên quan là Cố Trung đã quay trở lại biệt thự Vân Long và thay quần áo.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, mở điện thoại ra thì phát hiện đã gần chín giờ, hơn nữa toàn là cuộc gọi và tin nhắn của Ôn Như Tâm.
Đầu bên kia điện thoại, Ôn Như Tâm cả đêm không ngủ, nằm trên giường chờ Cố Trung gọi lại.
Tối hôm qua cô suy nghĩ mãi mới quyết định gọi điện cho Cố Trung, nhưng cô gọi mấy lần, anh đều không nghe máy.
Thế là cô rơi vào tâm trạng lo lắng, có phải hôm qua mình đã làm tổn thương lòng tự trọng của anh ấy rồi không? Ôn Như Tâm lúc này rơi vào hối hận, sớm biết thế ngày hôm qua đã không nổi nóng với Cố Trung.
Sau khi Cố Trung nhìn thấy cuộc gọi và tin nhắn, trên mặt hiện lên một nụ cười, anh đương nhiên không tức giận, chỉ là muốn đợi Như Tâm bình tĩnh lại rồi mới giải thích tất cả với cô.
Cố Trung nhanh chóng trả lời tin nhắn: Như Tâm, anh không tức giận, tối qua điện thoại của anh tắt tiếng, không thấy tin nhắn, bây giờ anh sẽ về.
Trả lời tin nhắn xong, Cố Trung lập tức lên đường trở về nhà họ Ôn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...