"Cô đi đi, bà nội sẽ không sao đâu, chỉ đang ngủ thôi.
"
"Dạ Minh, đồ không biết xấu hổ!"
Chúc Hạ Dương rưng rưng nước mắt, cắn răng nói.
Nhìn Dạ Minh ôm lấy bà nội lên lầu, Chúc Hạ Dương chỉ có thể đóng cửa tiệm, sau đó gọi cho Lưu Nhất Thiên.
Nếu đã vậy cô chỉ có thể làm theo lời anh thôi.
Dù sao hiện tại bà nội đã bị anh làm phép, cô sợ nhất là anh nóng lên lại làm ra chuyện tổn thương đến bà nội.
Lúc Lưu Nhất Thiên nhìn thấy Chúc Hạ Dương, ông chỉ cần liếc mắt một cái đã biết cô đang trong trạng thái không tập trung, mà Chúc Hạ Dương lại lắc đầu nói không sao.
Chúc Hạ Dương và Lưu Nhất Thiên ngồi cùng một chiếc xe đi đến đích.
Cảnh sát vừa xuống xe đã lập tức hành động, mọi người bắt đầu ẩn nấp.
Còn Lưu Nhất Thiên thì dẫn theo một người đàn ông trung niên đi đến một căn phòng trên tầng 3.
Không biết ở đâu truyền đến mùi cực kỳ khó chịu, khiến người ta cảm thấy hơi buồn nôn.
Sau khi hiểu ý của Lưu Nhất Thiên, người đàn ông trung niên bắt đầu gõ cửa.
"Người anh em à, là tôi đây, anh có ở trong đó không?"
Đáp lại ông ta là một sự yên tĩnh, người đàn ông trung niên lắc đầu.
Lưu Nhất Thiên bảo người đàn ông trung niên mở cửa ra, mùi tanh tưởi truyền đến, mọi người bắt đầu không ngừng nôn mửa.
Chúc Hạ Dương chưa bao giờ cảm giác ngấy đến tận cổ, nhưng mà cảm giác thối đến tận cổ thì đã cảm nhận được rồi.
Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, mọi người đều cực kỳ kinh ngạc.
Trong phòng khắp nơi đều là vết máu khô loang lổ khắp nơi, lan ra đến cả nhà vệ sinh, màu đỏ nhuộm khắp mọi nơi
Trên mặt đất còn có chất lỏng sền sệt không biết tên đang tỏa ra mùi tanh tưởi cực nồng.
"Sao! sao lại thế này nhỉ, trời ạ, sao lại thế này, phòng của tôi sao lại thế này!"
"Đừng hét nữa!"
Lưu Nhất Thiên quát một tiếng, nhanh chóng sắp xếp.
"Người này mới vào ở đây chưa lâu, mấy ngày nay tôi không thấy ông ta ra khỏi cửa, lúc đi ngang qua cũng ngửi thấy mùi hôi thối, nhưng chuyện của khách trọ chúng tôi không hỏi sẽ tốt hơn, cũng không nghĩ nhiều như vậy.
"
Ông chủ nhà trọ trả lời khi cảnh sát hỏi.
Chúc Hạ Dương đeo khẩu trang đi một vòng trong nhà, thi thể Lý Như Phong còn nằm trong bồn tắm WC chỉ còn lại một đống chất nhầy và bộ xương trắng.
Phần đầu chưa thối nát nhiều, nhưng cũng đã đầy những lỗ nhỏ li ti, bên trong có giòi bọ đang loi nhoi.
Tìm ông ta lâu như vậy, vất vả lắm có tung tích, vậy mà lúc này lại thấy cảnh tượng này.
Đã phân hủy hôi thối đến mức này, rõ ràng không chỉ mới chết ba ngày!
"Ông chắc chắn ba ngày trước đã nhìn thấy ông ta ra ngoài chứ?"
"Đúng vậy cảnh sát, chúng tôi tận mắt nhìn thấy mà.
"
Nghe vậy, Lưu Nhất Thiên và Chúc Hạ Dương nhìn nhau.
"Đội trưởng Lưu, bên này có một cái hũ sành nhỏ!"
Bên cạnh gương trong WC là một ngăn tủ nhỏ, bên trong có một hũ sành nho nhỏ.
Chỉ lớn bằng nắm tay, phía trên có nắp đậy hình như đã được phong ấn.
Chúc Hạ Dương cầm lấy xem thử, mở nắp ra.
Một làn khói trắng bay từ trong bình gốm ra khiến tất cả mọi người sợ hãi lùi về phía sau.
Làn khói trong bình gốm bay xuống đất hóa thành một người phụ nữ.
Người này là vợ của Lý Như Phong!
Vợ của Lý Như Phong tên là Vương Đình, lúc nhìn thấy chồng mình trong bồn tắm thì khóc rung động lòng người.
Có thể thấy được người phụ nữ này bảo dưỡng rất tốt, dù đã hơn bốn mươi nhưng nhìn vẫn rất trẻ.
Khó trách lại ăn vụng.
Chúc Hạ Dương hỏi: "Rốt cuộc tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì?"
Vương Đình nghe vậy, trên mặt có hơi xấu hổ, nhưng vẫn trả lời: "Ban đầu Như Phong nói phải đi ba ngày nên đêm đó tình nhân của tôi đến, nhưng sau đó Như Phong lại đột nhiên quay về.
Ông ấy để những xác khô đó cắn chết tôi, sau đó phong ấn linh hồn tôi trong hũ sành.
"
Quả nhiên là bắt gian tại trận.
"Chuyện ở công viên Lạc Hà là thế nào, còn cột đá trong phòng làm việc nữa!"
"Là để tập hợp linh hồn!"
"Linh hồn?"
Chúc Hạ Dương nhìn Lưu Nhất Thiên một cái, Lưu Nhất Thiên lập tức phân phó những người còn đang ở trong phòng đi ra ngoài.
Càng nhiều người biết sẽ càng đáng sợ hơn.
"Những xác khô đó đều do cột rắn tạo ra, linh hồn của bọn họ đều nằm trong cây cột, mà chuyện trong công viên Lạc Hà do người khác bảo Lý Như Phong làm, tất cả linh hồn sẽ bị linh hồn mạnh nhất hút, như vậy bọn họ sẽ đạt được mục đích.
"
Hóa ra trong chuyện này, sau lưng Lý Như Phong còn có người khác giật dây.
Những xác ướp đó cũng giống như tình nhân của Vương Đình, đều là kiệt tác của trụ rắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...