Vũ Thành nhẫn nại ở lại tham dự chỉ vỏn vẹn nửa tiếng liền đã rời đi chỉ còn lại Tống Hiểu Phàm trầm ngâm bất lực , ham sắc bỏ bạn
Trình Vân hoang mang nhìn màn hình livestream đã không nhìn thấy anh đâu , liền giật mình quay sang đã nhìn thấy Vũ Thành xuất hiện bên cạnh từ lúc nào không hay
" Anh ra đây khi nào thế
Cô quăng bỏ máy tính sang một bên choàng tay ôm chặt lấy cổ Vũ Thành hôn nhẹ vào má , người đàn ông này ngày hôm nay nhất định sẽ nổi nhất cho mà xem , theo như độ nhanh chóng từ các báo chí thì chắc hẳn mấy tiếng thôi
Vũ Thành sẽ được lên trang đầu tiên của tin tức ngôi sao toàn cầu cho mà xem , đầy sự mong chờ đều hiện rõ trên đôi mắt sáng như sao kia
Đúng như suy nghĩ chỉ mất hai tiếng đã có rất nhiều trang báo chí đưa ảnh và thông tin về những người bật nhất trong buổi event thời trang lần này
Quả nhiên Vũ Thành chiễm chệ đứng đầu tiên trên bảng xếp hạng theo sau đấy là Tống Hiểu Phàm
Dưới những bài Post đều có hàng ngàn lượt bình luận khen tới tấp với những chiếc nhan sắc này , đọc thôi mà đã khiến Trình Vân nở mày nở mặt
" Anh xem bọn họ đều tự nhận là phu nhân của anh đấy Thành Thành
Mấy những lời bình luận như này Trình Vân đã đọc qua nhiều lần , nhưng đáng tiếc cho bọn hon bạch mã hoàng tử này đã thuộc về sở hữu của cô
Có nằm mơ cũng không thể bước chân vào Vũ Gia huống chi là Vũ Phu Nhân
" Xem em tự đắc kìa
Vũ Thành cũng không nhịn liền nhéo chóp mũi Trình Vân trêu đùa theo
Chuyến du lịch Pháp này nhanh chóng đã kết thúc , một tuần vừa rồi cả hai đã nắm tay nhau hưởng thức phong vị mỹ cảnh , văn hoá , thức ăn ở đấy một cách sảng khoái hầu như thả rong bản thân tự do vào cuộc chơi , quên đi bản thân mình đã là bậc làm cha làm mẹ
Vừa đáp chuyến bay Vũ Thành và cô đã chia nhau ra hai ngã để đi , cô vội vàng về Vũ Gia để xem hoàng tử nhỏ của mình trong suốt tuần này thiếu hơi mẹ nó có khác gì không
" Thanh An , có nhớ mẹ không
Vũ Thanh An mũm mĩm đáng yêu nằm trên chiếc nôi có vẻ như là vừa mới thức dậy nhưng cái vẻ mặt đấy vô cùng tươi tắn nó giống như đánh hơi được hơi mẹ mình
Cô để ngón tay lại gần con , thằng nhỏ liền nắm chặt lấy không do dự liền đưa vào mồm mút lấy mút để
Trình Vân yêu thương cười hì hục trước vẻ đáng yêu này của con , nhịn chẳng được lấy điện thoại chụp một bô hình gửi sang anh
Vũ Thành nhận được tin nhắn liền nở nụ cười ôn hoà , quả nhiên là mẹ bỉm có khác
" Vân , thằng bé lên được kí rồi đấy con trông đáng yêu thật
Hôm nay nhìn theo sổ dự đoán sức khoẻ của Vũ Thanh An đã đến định kì khám cho nên đã cùng bác quản gia đưa nhóc con đến bệnh viện
Cao Trí vừa khám vừa liền tay trêu chọc Vũ Thanh An không ngừng , theo như cậu thấy được
Trong ba nhà sinh con thì Trình Vân là người mẹ dứt sữa con sớm nhất nhưng !.
dinh dưỡng thằng bé lại vô cùng tốt , đúng là nuôi con chuẩn đấy
" An An , bác sĩ khen con đấy có nghe không hả
Trình Vân xoa xoa cái má phính sữa ấy mà không ngừng vui vẻ , con cái mình đẻ được khoẻ mạnh lên từng ngày là điều vui nhất đối với bậc làm cha làm mẹ
Không biết nghĩ thế nào cô dứt khoát bế Vũ Thanh An vào công ty của anh vừa mới bước vào đã làm cho mấy cô thư ký đầy sự ngỡ ngàng
Nhưng khi nhìn qua thấy ánh mắt sắc bén của Trình Vân mới thôi chịu thu tầm mắt lại , đây là lần đầu tiên Trình Vân dùng loại ánh mắt này với bọn họ
Vũ Thành đang chăm chú làm việc nhưng khi nhìn thấy Trình Vân trên tay còn thân ảnh nhỏ bé , ánh mắt liền trở nên vui vẻ hẳn đi
Anh dịu dàng đón thằng bé trên tay cô sang tay mình , yêu thương hôn nhẹ vào má nó một cái
" Cao Trí nói An An nhà ta sức khoẻ vượt trội lắm đấy
Trình Vân phấn khích đưa sổ khám bệnh đến trước mặt Vũ Thành nhưng có vẻ như thứ làm anh quan tâm nhất chính là thằng bé
Ngồi bên cạnh nhìn thấy Vũ Thành ôn nhu chơi đùa cùng con , thật sự đáy lòng ấm áp vô cùng
Và cứ thế mười lăm phút trôi qua Trình Vân giống như kẻ vô hình , không gian này chỉ còn hai cha con nhà nó , chỉ cần nghe được nhè nhẹ của Vũ Thành cái miệng nhỏ ấy liền nhoẻn lên cười
Vậy mà Trình Vân có làm biết bao nhiêu trò nó có cười một cái đâu ? Này thì hay rồi ? Chỉ cười khi thấy ba nó thôi đấy ! Nhóc thối được lắm
" Đang ghen tị với con sao
Vũ Thành nhẹ nhàng đặt Vũ Thanh An nằm xuống một góc an toàn sau đấy dịu dàng ôm Trình Vân từ đằng sau hơi hơi để cằm mình lên vai cô , choàng tay ôm chặt lấy Trình Vân
" Anh xem ,
Nó biết nhìn người lắm đấy , thấy anh là cười toe toét còn em làm đủ trò mà có cười đâu
Trình Vân như vẻ giận dỗi đánh mạnh vào mu bàn tay Vũ Thành , quay lại dùng ánh mắt bậm trợn hù doạ nhưng trong mắt Vũ Thành lại đầy sự đáng yêu
Cô vợ nhỏ này đã có con rồi mà vẫn đáng yêu như thế này , làm sao anh có thể chịu nổi đây !
" Tháng sau sinh nhật anh rồi
Nghĩ mới nhớ ngày này tháng sau đã là sinh nhật của Vũ Thành nhưng hôm trước anh lại bảo sẽ không chuẩn bị gì hết
Đương nhiên lí do là gì khiến Vũ Thành không muốn tổ chức sinh nhật , bản thân đều hiểu rõ
Nhưng mà !.
cứ vậy mà cho qua sao
" Tuần sau anh có chuyến công tác dài ,
Em muốn theo không
Anh không trả lời trọng điểm mà lãng tránh sang câu hỏi khác , dường như Vũ Thành vẫn không muốn đối mặt với cái ngày sinh nhật của chính bản thân mình
Trình Vân thấu hiểu cũng chẳng làm khó anh , chỉ hơi quay đầu hôn nhẹ lên má an ủi
" Em ở nhà với con , đợi anh về
Hiểu rõ được bản chất công việc của Vũ Thành nên Trình Vân không muốn đi theo làm anh bận tâm , phân tâm trong công việc của mình
Ở chơi với anh suốt ba tiếng đồng hồ Trình Vân mới chịu bế Vũ Thanh An về nhà , tầm khoản bốn tiếng đi sẽ tới giờ anh tan làm
Hôm nay là muốn xuống bếp nấu một món mà Trình Vân đã học được chuyến đi Pháp vừa rồi vẫn mong sẽ thành công như mong muốn
Món này tuy nó đơn giản nhưng cách thức nấu và gia vị lại nhiều vô cùng , nếu sai một bước phải nấu từ đầu lại khổ
Ừ thì loay hoay trong bếp suốt ba tiếng cuối cùng cũng xong thành quả , có đều màu món ăn này lại cảm thấy sai sai nhưng mùi vị ngon là ổn áp
Thay đồ , tắm rửa cho Vũ Thanh An cho thằng bé uống sữa cuối cùng là giao lại cho bác quản gia đưa ra sân vườn trước nhà hóng gió
Cô ngồi xuống hưởng thức ly trà sữa được bác quản gia làm cho , thích thú , ngắm nghía bộ phim hay trước mặt
Xem được một nửa thì Vũ Thành đã tan làm về nhà , Trình Vân hí hứng nhảy xuống ghế kéo anh về phía bàn ăn , tháo vát chuẩn bị tất thảy cho Vũ Thành
Bưng nhẹ đồ ăn lên bàn cho anh hưởng thức
" Món này em học được đấy , em thử qua rồi ngon lắm tuy màu có hơi xấu
Vũ Thành hơi ngạc nhiên không biết cô vợ nhỏ mình học được từ khi nào , nhớ rõ ràng chuyến đi Pháp ấy anh luôn kè kè theo Trình Vân chẳng phút giây nào tách khỏi nhau
Mút nhẹ lên một muỗng hưởng thức , mùi vị này y chang cái mùi vị mà anh đã ăn qua ở nhà hàng Pháp xem ra từ khi làm mẹ Trình Vân đã tháo vát hẳn đi
Trình độ nấu ăn tiến bộ hẳn đi
Nhìn Vũ Thành ăn ngon mà khiến Trình Vân vui mừng hởn hở cả lên , chỉ một mực ngồi bên cạnh nhìn chầm chầm dáng vẻ ăn ngon của anh
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...