Tiêu Mạnh Nhạc tức giận đến mức sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng cũng không dám tùy tiện động thủ.
Kinh nghiệm của bọn họ đối với các chư thần còn quá kém, không hiểu
đặc thù không gian pháp tắc của hần Apollo, tuy rằng nhìn thì chỉ giống như một mồi lửa, nhưng thông qua không gian pháp tắc của Apollo, lại
mang theo sức mạnh của các không gian song song.
Chỉ cần mật độ không gian đạt tới một mức độ nhất định, thì e là chân nguyên lực, cũng sẽ khó mà có thể khắc chế được.
- Đừng có ngang ngược! Chỉ là may mắn thôi!
Tiêu Mạnh Nhạc hét lớn một tiếng:
- Mọi người hãy cùng ta tiến lên! Xem “Lâm hải kinh đào” của ta!
Ở phía sau Tiêu Mạnh Nhạc, hơn mười tu sĩ của Tiêu gia đồng loạt xông tới, trong tay cầm sẵn phi kiếm, thi triển ra hàng loạt các loại pháp
thuật mang màu sắc sặc sỡ, hướng về phía Apollo!
Tiêu Mạnh
Nhạc huy động hơn mười tầng chân nguyên, mỗi tầng lại chồng lên một
tầng, quả nhiên trên bầu trời xuất hiện một mảnh lục sắc mãnh liệt dâng trào!
Mà hai gã thái thượng trưởng lão khác của Tiêu gia
cũng thi triển ra đại vô tướng Thanh Mộc huyền khiếu chưởng, một trước
một sau, hai chưởng hư ảnh cực lớn, giống như mãnh thú xông tới, muốn
đánh nát Apollo!
- Thật không biết lượng sức…
Apollo cười nhạo, ngọn lửa vừa rồi còn bao bọc lấy thân người, một lần nữa lại bùng cháy!
Cả người giống như hóa thành một vòng tròn lửa, chiếu sáng khắp đất trời!
Cho dù là tu sĩ ở cự li hơn trăm mét, cũng đều theo bản năng mà lùi lại.
Vài cây phi kiếm vừa mới tiến tới gần thân thể của Apollo vài mét,
không ngờ bị khắc chế, chân nguyên lực bị tan biến, phi kiếm cũng hóa
thành nước!
- Làm sao có thể!!?
Một đám tu sĩ bắt đầu cảm thấy sợ hãi, sức mạnh như vậy, thật quá sức tưởng tượng của
bọn họ đối với nhận thức ban đầu về các chư thần.
Nhiệt độ
này, cho dù uy lực không bằng Tam Muội Chân Hỏa, nhưng nhiệt lượng tỏa
ra thì lại tuyệt đối không kém Tam Muội Chân Hỏa khi luyện khí! Thậm
chí còn cao hơn nữa!
Pháp thuật này bao quanh Thanh Mộc
huyền khiếu chưởng của hai trưởng lão Nhược Thủy kỳ, chưởng phong còn
chưa tạo được thương tổn nào thì đã bị hàng rào không gian chặn lại,
lập tức bị Thái Dương thần hỏa của Apollo thiêu đốt không còn vết tích
gì!
Tiêu Mạnh Nhạc thi triển tầng chân nguyên mạnh nhất của
mình, mặc dù tấn công thêm vài lần nữa, thì chắc cũng chỉ như muối bỏ
biển, không để lại vết tích gì!
Cũng lúc đó, Apollo bắt đầu tấn công.
Trên tay đột nhiên xuất hiện cây trường cung Ouse chẳng biết từ lúc nào hướng thẳng về phía Tiêu Mạnh Nhạc!
Hai ngón tay nhẹ nhàng đặt lên giữa cây cung, chuôi cây cung thần khí này không giống cây cung bình thường có dây cung, mà từ trong không
khí đột nhiên ngưng tụ ra một mũi tên màu vàng chóe!
Khi lửa cháy mạnh đã ngưng tụ bốc cháy rừng rực, Apollo nhanh chóng buông mũi tên ra!
Phực!!
Một tiếng xé gió truyền vào tai những người xung quanh, mũi tên lửa
này được phóng ra tạo thành một đường thẳng màu vàng xuyên qua không
khí!
Không khí giống như bị xé rách, khí thế giống như muốn
bẻ gãy nghiền nát mọi vật, so với dáng vẻ lúc bắn cung của Apollo, thật là khác xa!
Đây cũng không phải chỉ là một mũi tên có nhiệt độ cao thông thường, mà là không gian song song đã không ngừng ma sát
gây nên nhệt độ cao, ẩn chứa sức mạnh cực lớn của không gian pháp tắc.
Tiêu Mạnh Nhạc chỉ cảm thấy trong mắt mình là một màu vàng chóe, không hề biết chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Những người xung quanh cũng vô cùng hoảng sợ mà nhìn y…
- Gia chủ!!!
- Cha!
Một số cao thủ của Tiêu gia đứng ở đó không xa, có cả Tiêu Mạc Tranh nữa trong mắt phiếm hồng, nước mắt lưng tròng!
Tiêu Mạnh Nhạc lúc này mới biết được chuyện gì đang xảy ra, chậm rãi cúi đầu, nhìn về phía trước ngực mình…
Lồng ngực của y, ngay ở phần bụng, không ngờ đã xuất hiện một lỗ thủng to như bị than làm bỏng!
Bụng của y lúc này đã trở thành một mảnh tan nát sao!?
Nếu không phải có vòng bảo hộ bằng chân nguyên, chỉ sợ cả người y cũng đã thành tro tàn!
- Không…
Tiêu Mạnh Nhạc không thể tin được, không ngờ y đã … chết rồi!?
Dù sao không phải tu sĩ nào cũng có thân thể kinh khủng như Dương
Thần, vòng chân nguyên bảo vệ đã bị phá hủy, thân thể bị xuyên thủng
nướng cháy, không thể nghi ngờ y phải chết!
Đường đường là
cao thủ Nhược Thủy sơ kì, vừa mới ngồi lên vị trí gia chủ, Tiêu Mạnh
Nhạc nằm mơ cũng không thể tin nổi, mình lại không chịu nổi một tên của Apollo!
Tận mắt thấy Tiêu Mạnh Nhạc rơi từ trên không trung xuống, không ít tu sĩ cảm thấy lạnh mình!
Chỉ với một chiêu có thể giết chết một cao thủ Nhược Thủy sơ kì, chỉ
sợ là Thái Thanh thần lôi trung kì của Lạc Thiên Thu cũng chưa chắc đã
làm được!
Quả nhiên, cha con Lạc Bình Triều và Lạc Thiên Thu sắc mặt ngưng trọng, bọn họ ý thức được tình huống không ổn!
Nhưng Apollo không hề có hứng thú mà xem bọn họ lộ ra vẻ kinh ngạc, cũng không cho bọn họ thêm thời gian.
Cây cung Ouse giơ lên, hướng về phía bầu trời.
Trong miệng Apollo lẩm bẩm điều gì đó, giọng cao vút, đích thực là ngôn ngữ của Thần tộc.
- Thiêu đốt đi, thần cung Ouse, lửa giận của Thần Mặt Trời… Hỏa vũ sao băng!!
Một mũi tên lửa dài gấp mấy lần so với mũi tên trước được ngưng tụ ra sau đó được bắn lên vòm trời!
Giữa lúc các tu sĩ còn đang chăm chú theo dõi, hoàn toàn không để ý đến thời gian, Lạc Thiên Thu lớn tiếng hét!
- Mau dùng toàn lực tạo ra vòng bảo hộ! Mau tránh ra! Chạy mau!!
Vừa dứt lời, từ trên mấy tầng mây, bắt đầu xuất hiện một màu vàng rực của lửa cháy!
Ngay sau đó, vô số mũi tên từ đó phóng xuống, xuyên qua tầng mây, hướng thẳng về phía các tu sĩ đang đứng dưới!
Giống như một trận mưa sao băng rơi xuống, nhưng mỗi một đốm sáng rơi xuống, đều là một mũi tên lửa trí mạng của Thần Mặt Trời!
Tuy rằng những cao thủ Nhược Thủy kì có thể chống đỡ lại được uy lực
kinh khủng xuyên không gian và nhiệt độ cao của các mũi thần tiễn này,
nhưng các cao thủ Minh Thủy kì và Độ Kiếp kì thì lại không may mắn như
vậy!
Bùm bùm bùm…
Những tiếng trầm đục kéo dài không ngớt, phát ra từ vòng bảo vệ bằng chân nguyên của các tu sĩ.
Một số tu sĩ Nghiệp Hỏa kì, Quỳ Thủy kỳ, không trụ vững nổi, bị thần
tiễn xuyên qua vòng bảo vệ, thân thể cháy thành than, ngã xuống đất!
Trong nháy mắt, hơn một trăm tu sĩ, chỉ còn lại ba bốn mươi cao thủ
Minh Thủy kì trở lên, không ít tu sĩ Minh Thủy kì đã bị thương.
Apollo đương nhiên đã khống chế được phạm vi của thần tiễn, không có
một mũi tên nào rơi xuống chỗ khác, tất cả tập trung ở phạm vi mười mét ở phía bên dưới, những mũi tên khác được hấp thụ vào một tầng không gian song song khác.
- Yaaaa…., anh trai thân mến của em, hạ thủ quá nặng đó, em còn chưa xuất thủ, mà anh đã giết nhiều như vậy rồi.
Artemis điềm nhiên đứng xem, lúc này thấy ít người đi hẳn, khanh khách cười rộ lên.
- Chẳng qua chỉ là một đám tu sĩ nhân lọai thôi, dám mạo phạm đến minh ước chư thần, chết chưa hết tội.
Apollo quay đầu lại nhìn đám người Lạc Thiên Thu cười nói:
- Được rồi, lũ vô dụng đã không còn, hi vọng đám người các ngươi, không để cho anh em ta thất vọng.
Những tu sĩ còn sống sót, nhiều người đã không còn sĩ khí chiến đấu nữa rồi.
Tiêu Mạnh Vu của Tiêu gia, thấy Tiêu Mạnh Nhạc đã chết, vừa mới rồi
còn vui mừng, có thể quay lại vị trí gia chủ, nhưng bây giờ lại lo lắng không có cơ hội sống sót mà quay về.
Ninh Chính Phong híp
mắt, suy nghĩ có nên tìm cơ hội bỏ trốn không, hai cao thủ Lạc gia, sợ rằng còn không chống đỡ được, y cũng hy vọng thái thượng trưởng lão của gia tộc mình sẽ không bị thương tổn.
Sức phá hoại của
Apollo thật quá sức kinh khủng, một chiêu đã hạ gục Tiêu Mạnh Nhạc, chí ít phải tu vi Thái Thanh trung kì mới có thể làm được.
Lạc
Bình Triều đứng trong đám người có tu vi cao nhất bước ra, trong tay
chẳng biết từ lúc nào đã cầm một thanh phi kiếm màu xanh lục dài ba
thước, chính là một pháp bảo thượng phẩm.
- Phô trương thanh thế quá đấy, chẳng qua chỉ là giết một đám người vô dụng, ta thì ngược lại, để xem ngươi làm gì được ta!
Nói xong, thanh phi kiếm trong tay Lạc Bình Triều phóng đi, phát ra một âm thanh giống như sóng biển trỗi dậy!
- Xuất hiện rồi! Bích Hải kiếm của Lão gia chủ, Thính Triều kiếm khí!!
Người của Lạc gia hưng phấn kêu to, hiển nhiên là tràn đầy lòng tin
với Lạc Bình Triều, đây chính là thiên tài trong Huyễn Cảnh ngàn năm
chỉ có một!
Lúc này, một màu xanh lục giống như sóng triều
lên xuất hiện, chính là vô số kiếm ảnh của phi kiếm, khó có thể nhận
biết rõ đâu mới là phi kiếm thật, lại còn tản mát ra sóng âm chói tai.
Kiếm khí màu xanh lam hướng về phía hai anh em Apollo, bao trùm trong nháy mắt!
Kiếm khí mang theo chân nguyên lực hùng hồn, so với Tiêu Mạnh Nhạc quả là khác nhau một trời một vực, chỉ cần nhìn đến diện tích bao phủ,
thoạt nhìn cũng khó có thể tránh né!
- Có chút bản lĩnh…
Apollo vung tay lên, bàn tay rung lên, thần hỏa Thái Dương trỗi dậy
giống như sóng Hoàng Hà và nước Trường Giang, từ thân mình không ngừng
tấn công kiếm khí kia!
Màu bạch kim của lửa thần cùng màu
xanh bích của kiếm khí đụng vào nhau, không ai chịu kém ai, phát ra
những tiếng nổ đinh tai nhức óc trên không trung!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...