Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Tố Tâm không biết đã chịu bao nhiêu đau đớn tủi nhục, bị Tiêu Thu
Phong xem như công cụ chơi đùa, đúng là sống không bằng chết

Nhưng Dương Thần không có cảm giác rằng bà rất “dơ bẩn” như những gì bà
nói, cũng giống như nhiều cô gái phải bán thân để nuôi gia đình vậy, Tố
Tâm gặp phải chuyện này cũng không phải là điều bà ấy muốn, cũng không
có gì phải xem thường, mà ngược lại còn khiến Dương Thần cảm thấy đặc
biệt tôn trọng.

Nghĩ đến đây, Dương Thần trở nên nhẫn tâm, bất quá liều mạng thôi

Trong mắt lóe lên nhiều dự tính, Dương Thần ngẩng đầu hỏi

- Tố Tâm, bà đã từng dẫn Chỉ Tình thoát khỏi đây, có lẽ nên biết phải
chạy theo hướng nào sẽ rời khỏi Huyễn cảnh một cách nhanh chóng phải
không?

Tố Tâm gật đầu

- Đúng, Dương cô gia muốn biết thì tôi sẽ nói tường tận

- Tôi hỏi thêm bà, mấy tầng luyện đan ở dưới tháp này, bên trong cất
đan dược, nếu tôi giả dạng Tiêu Thu Phong đi lấy thì những trưởng lão đó có cho phép không?

Tố Tâm càng không hiểu

- Nguyên
liệu luyện đan đều là để cho những trưởng lão có sở trường luyện đan để
dùng, nếu Dương cô gia muốn lấy, e rằng có chút khó khăn, nhưng nếu số
lượng không nhiều thì chắc không vấn đề gì

- Vậy nếu tôi muốn lấy một lượng lớn thì sao?

Trong mắt Dương Thần lóe lên tà quang.

Tố Tâm cảm thấy có điều lạ, thấp thỏm hỏi

- Dương cô gia, hay là cậu muốn cướp những nguyên liệu đó? Chưa nói đến có khoảng mười mấy người trấn thủ trường kỳ ở trong tháp, những trưởng
lão này thấp nhất cũng ở tu vi Ly hoả kỳ, Minh thủy kỳ, không dưới bốn
mươi tu sĩ ở Độ kiếp kỳ và Hóa thần kỳ trong đó, cậu phải biết bên ngoài còn có lão lão canh giữ bên ngoài


- Dương cô gia chạy
nhanh đi mà, cứu tiểu thư quan trọng hơn, những thứ này lấy đi rồi cũng
đâu biết luyện đan, cũng chỉ là những thảo dược làm tăng thêm linh khí
thôi mà

- Ai nói không biết luyện đan, tôi biết

Dương Thần cười hì hì nói

- Những vật ở Bảo Sơn không lấy đi thì không phải là tác phong của
Dương Thần tôi, dù sao cứu bà rồi tôi cũng đâu dự định sẽ quay trở lại
Tiêu gia, đơn giản là làm một chuyến lớn thôi.

Tố Tâm không kìm nổi há hốc mồm, kinh ngạc nhìn Dương Thần, nghi ngờ không biết mình có nghe lầm không

Nhưng dáng vẻ không có vẻ gì đang nói đùa của Dương Thần, dò hỏi

- Tố Tâm, Thanh Đế tháp này bà có quen thuộc không? Nếu tôi ở bên trong đánh nhau với những tu sĩ ở Độ kiếp kỳ thì lão lão ở bên ngoài có dễ
dàng phát hiện ra không?

- Điều này… tôi cũng không dám bảo
đảm, bởi vì bên ngoài tháp có trận pháp phòng hộ, là vì bảo đảm an toàn
cho việc luyện đan, linh khí chân nguyên sẽ không dễ dàng lộ ra ngoài,
cho nên nói chung, trừ phi hủy hoại Thanh Đế tháp, nếu không bên ngoài
rất khó phát hiện bên trong có những chấn động gì

Tố Tâm suy nghĩ nói

Dương Thần híp híp mắt, không nói lời nào, từ nhẫn không gian lấy ra một bộ y phục của phụ nữ cho Tố Tâm

- Mặc vào đi, tuy theo bậc thứ bà là trưởng bối của tôi, nhưng bà để lộ nhiều da thịt như vậy đứng trước mặt tôi, cũng không thích hợp lắm.

Tố Tâm có vòng ngực nảy nở, phía dưới còn có vài sợi cỏ đen, y phục
rách nát đó căn bản không thể che đậy chúng, Dương Thần vẫn cố gắng
không nhìn nhiều.

Y phục này là lúc còn ở Hàn Quốc, Lâm Nhược Khê trong lúc dạo phố điên cuồng đã mua nó, vì phụ nữ quen thói ra tay
xa xỉ, căn bản không hề xem tiền là tiền, cho nên mua một đống quần áo,
có một số vẫn còn lưu lại trong chiếc nhẫn không gian của Dương Thần.


Không ngờ vừa may lại có dịp dùng nó

Tố Tâm cầm cái áo ngắn tay tinh xảo và cái váy đáng yêu mang phong cách Hàn mà cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng tha
phục.

Dương Thần quay người lại không nhìn, đợi sau khi Tố
Tâm thay xong xoay người lại nhìn thì mặt hắn không khỏi đỏ lên, trong
lòng thầm nói có phải bản thân mặt dày quá không

Kích cỡ của
Lâm Nhược Khê nhỏ hơn Tố Tâm, cái áo ngắn hơi chật khiến cho hai bầu
ngực đầy đặn nâng lên cùng lúc, bởi vì không mặc áo lót nên hai trái nho ở hai bầu ngực nhô lên hết sức hấp dẫn ánh nhìn

Chiếc váy
ngắn phía dưới chỉ che được một phần ba đôi chân của bà, đôi chân trắng
nõn nà tươi mát, đường cong tuyệt đẹp

Tố Tâm đã quá vô ý rồi, hay là vì bị Tiêu Thu Phong chơi đùa đến nỗi
đối với chuyện nam nữ không còn cảm giác nữa, Dương Thần nhìn bà như
vậy, vậy mà bà cũng không nói gì chỉ cười cười thôi

Dương Thần giả vờ không có gì ho khan một tiếng

- Tố Tâm, tôi phải dẫn bà rời khỏi Huyễn cảnh, đi đến thế tục nơi ở của tôi, bà đồng ý không?

- Dương cô gia… có thật là được không?

- Tôi nói được là được, yên tâm đi, lão lão bên ngoài tuy tu vi cao thâm nhưng một mình bà ấy sẽ không ngăn nổi tôi đâu

Dương Thần không hề nói dối, một người ở Nhược thủy kỳ thật sự không phải là đối thủ của hắn

Tố Tâm kích động nắm chặt góc áo, gật đầu nói

- Tôi nghe lời cô gia, cậu bảo tôi làm thế nào thì tôi sẽ làm thế ấy

- Bà không cần làm gì cả, chỉ cần đứng sau lưng tôi, đợi sau khi rời
tháp, tôi sẽ dẫn bà bay đi, như vậy tốc độ mới nhanh được.

Sau khi nói xong mọi chuyện, Dương Thần biến thành Tiêu Thu Phong, dẫn theo Tố Tâm, một mạch bay xuống dưới


Gần đến chỗ tầng tháp đang cất nguyên liệu luyện đan, thần thức của
Dương Thần đảo qua lại, có hai trưởng lão Tam muội chân hỏa kỳ và một
người Nghiệp hỏa kỳ

Ba vị trưởng lão đang sắp xếp linh dược
dựa theo đơn thuốc, lúc phát hiện thấy sự xuất hiện của Dương Thần thì
có chút bực bội, sao sau lưng đại thiếu gia lại có thêm Tố Tâm

- Thiếu gia, cậu tới đây có chuyện gì không ạ?

Một trưởng lão không rõ tên tuổi của Nghiệp hỏa kỳ cười nhẹ đi tới, căn bản không nhận thức được sự nguy hiểm.

Dương Thần xác nhận thấy những trưởng lão này không phát hiện ra chân
tướng của hắn, không đợi trưởng lão đó tới gần, Dương Thần liền gọi Hỗn
Độn đỉnh ra.

Dưới sự khống chế của Dương Thần, Hỗn Độn đỉnh
không thể phóng thích ra uy áp hỗn độn hung ác mạnh mẽ một cách cực
điểm, khí màu đen xám lượn lờ trong lư đỉnh bỗng chốc phóng to, mở ra
cái miệng dính máu, hướng về phía ba vị trưởng lão Độ kiếp kỳ

- Đại thiếu gia! Cậu…

Ba vị trưởng lão chưa kịp phản ứng liền cảm thấy một luồng lực hút cực lớn hút họ vào trong đỉnh

Dương Thần phóng thích chân nguyên tu vi của mình, lực thiên địa được
thôi thúc bởi Thái thanh thần lôi Kiếp đại viên mãn, khiến cho Hỗn Độn
đỉnh gần như trong phút chốc nuốt chửng những tu sĩ có tu vi dưới Minh
thủy kỳ, đặc biệt là trong trạng thái họ chưa kịp phản ứng.

Giống như một con mãnh thú màu đen nuốt chửng ba người họ, bỗng chốc
biến thành ba đường linh lực hùng hồn bị Hỗn Độn đỉnh và Dương Thần hấp
thu

Tuy là ba vị trưởng lão của Độ kiếp kỳ nhưng linh khí hấp thu được khiến cho Dương Thần cảm thấy không nhiều, nhưng có còn hơn
không

Dù đã được đại viên mãn nhưng cách đẳng cấp Thượng thanh thần lôi kiếp cũng không phải là dễ dàng với tới.

Dương Thần cũng không vội, tăng thêm tu vi cũng là điều tốt mà

Quay đầu lại nhìn, Tố Tâm mở to mắt, lộ vẻ sợ hãi nhìn hắn và Hỗn Đỗn đỉnh nằm trên đỉnh đầu

Dương Thần nhe răng cười

- Đừng sợ, đây là pháp bảo của tôi, tôi chuẩn bị thanh lý từng tầng một


Nói xong, Dương Thần dùng thần thức đảo một vòng quanh tầng tháp, lấy
những thứ bản thân hắn cảm thấy tốt đều nhét vào bên trong nhẫn không
gian, đồ tốt dĩ nhiên không ai ngu mà chê.

Đương nhiên Dương
Thần cũng không quên kiểm tra trên tay của ba vị trưởng lão xem thử có
pháp bảo trữ vật nào giống như nhẫn không gian không, chỉ tiếc là ba
người này đều nghèo, Dương Thần có chút tiếc nuối.

Lão lão Tiêu Đình Nhứ ở bên ngoài không có động tĩnh gì, Dương Thần cảm thấên tâm, rồi xuống tầng tiếp theo

Lần này, vừa may đụng phải một vị trưởng lão ở Minh thủy kỳ đang dùng lò luyện đan luyện đan.

Vì những luyện đan sư thông thường không thể giống như Dương Thần trực
tiếp dùng tam muội chân hỏa, mà đều là dùng một sồ nguyên liệu đặc biệt
để đốt chân hỏa, hơn nữa chất lượng kém rất nhiều so về mặt độ mạnh yếu.

Dương Thần vui vẻ cười, đây đúng là ông trời giúp hắn, trưởng lão Minh
thủy kỳ này vốn dĩ không cho người khác làm phiền, chỉ có một mình ông
ta ở đây, vừa may bị Dương Thần bắt được

Dương Thần không nói lời nào, nhanh chóng đột kích, vận một luồng Nhược thủy vỗ vào thiên linh cái của vị trưởng lão

Đường đường là một vị trưởng lão ở Minh thủy sơ kỳ, lại không hiểu sao lại bị Nhược thủy ăn mòn mất đi năng lực phản ứng

Dương Thần hấp thu linh khi của vị trưởng lão, rồi nhìn linh đan bên
trong lò luyện đơn, một cái nhìn khinh miệt, chất lượng kém quá, cũng
chẳng muốn lấy

Tầng này dường như chuyên dùng để luyện đan,
không có nguyên liệu luyện đan nào cả, Dương Thần suy nghĩ một chút rồi
ăn cắp cái lò luyện đan, chẳng lẽ không khiến cho Tiêu gia tổn thất nặng nề sao? Dù sao lò luyện đan có thể chịu được tam muội chân hỏa cũng là
một thượng cổ di bảo rất đáng quý

Nhưng nghĩ cũng không đúng, bản thân hắn đã có Hỗn Độn đỉnh, lấy cái lò này làm gì, hơn nữa còn chiếm nhiều không gian nữa.

Thế là không nói lời nào, Dương Thần triển khai một luồng khí tím với
nhiệt độ hung tàn hơn Tam muội chân hỏa, khiến cho lò luyện đan trực
tiếp biến thành chất lỏng kim loại

Tô Tâm ở phía xa kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn, cô gia này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Có
thể xử lý gọn trưởng lão Minh thủy kỳ chỉ bằng một chiêu, còn có thể
khiến cho lò luyện đan trong chớp mắt bị tan chảy?

Cô vui mừng cho Tiêu Chỉ Tình tốt số tìm được một người đàn ông như vậy để dựa dẫm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui