Chuẩn bị xong mọi thứ thì Lạc Vô Song đã hẹn Tiêu Uẩn ở Tiêu phủ, hiển nhiên lúc này Tiêu Uẩn cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi. Anh cũng đã nghe theo lời của cô mà hẹn những thành viên khác đến Tiêu phủ.
Khi này Lạc Vô Song và mọi người mới bắt đầu di chuyển, đương nhiên trước đó thì sẽ đưa Đồng Vĩnh Thụy về trường trước, còn Vũ Thư Kiếm sẽ là người trực tiếp đưa con gái rượu đến Tiêu phủ, vì ông ấy còn muốn nhìn mặt thằng nhãi nào lại có phước như thế, còn có thể cưới được Vô Song của ông ấy.
Trên đường đến Tiêu phủ thì Lạc Vô Song và Kình Phát đã chuẩn bị không ít thứ, nói chung thì những người trẻ như Tiêu Uẩn hay Tiêu Tấn thì cô và Bạc Vi có thể xử lý được, hơn nữa họ còn phải kiểm tra cho các nữ gia quyến nữa, trước kia tuy họ nói rằng bệnh này không lây cho nữ, nhưng nói sao thì đây là “độc” chứ không phải bệnh di truyền, mà độc được cho là xuất phát từ thức ăn, nếu là vậy thì không lý nào nữ nhân trong Tiêu gia lại không nhiễm độc được.
Cứ như thế mà họ chia nhau ra, Lạc Vô Song và Kình Phát sẽ chăm sóc cho những người lớn tuổi trước, còn Vũ Hàn sẽ chú ý đến những nam thanh niên trẻ tuổi, hiển nhiên là trừ Tiêu Uẩn ra rồi, còn Bạc Vi thì sẽ cùng Hồng Thanh Du kiểm tra cho toàn bộ những người ở Tiêu phủ.
Lúc này thì Vũ Thư Kiếm mới nói:
- Phải rồi Song Song, ta nghe nói rằng Lạc gia sắp tới sẽ mở tiệc gì đó. Cũng có gửi thư đến tập đoàn chúng ta rồi, con có muốn đi không?
- Cha bảo Vũ Hàn đi là được rồi.
Vũ Hàn nghe nhắc đến tên mình liền ngơ ra một lúc, ủa gì vậy trời? Đồ ngon thì không thấy tên cậu ấy, mà đi vào hang hùm hang cọp thì gọi tên liên hồi là sao vậy trời?
Nhưng rồi sau đó Vũ Hàn cũng đồng ý đi mà không hề “miễn cưỡng” chút nào, đương nhiên buổi tiệc của Lạc gia lần này chắc là lại nói về hôn sự của Lạc Như Song và mối quan hệ “thân thiết” của Lạc gia với Trình thị đây mà. Hẳn là Tiêu thị cũng sẽ được mời, đến đó cô và Tiêu Uẩn sẽ cùng nhau đi, còn Vũ Hàn có thêm mang theo Tiêu Tú Trân, hừm… Hay là để cho Vũ Thư Kiếm đi luôn nhỉ? Vừa hay mang theo Tiêu Tú Trân, Lý Tinh Thần và Bạc Vi luôn.
- Cha, hay cha đi đi.
- Hả? Cha không muốn chạm mặt lão già nhà họ Lạc đâu. Cha sợ bản thân không nhịn được liền xé cái mặt giả tạo của Lạc gia.
Lạc Vô Song chỉ bật cười, người cha nuôi này của cô cái gì cũng tốt, mỗi tội là hơi nóng tính một chút thôi. Quả thật là cô không sợ Vũ Thư Kiếm sẽ đánh người đâu, cô sợ ông ấy sẽ thật sự bóp chết Lạc Thiết Vinh ngay khi vừa đến bữa tiệc đó.
Còn chưa đợi Lạc Vô Song nói gì thì Bạc Vi đã giơ tay xin phép, sau đó đưa ánh mắt lấp lánh nhìn Vũ Thư Kiếm, nói:
- Cháu cháu cháu, cháu giúp được. Không ấy chú dẫn cháu theo đi, chú đánh người nào cháu chữa cho người đó, chú xé xác Lạc gia thì cháu may lại cho. Đảm bảo tay nghề vừa đẹp giá thành ổn áp.
Một câu nói của Bạc Vi liền khiến cho cả xe phải cười lớn, còn Lạc Vô Song chỉ biết lắc đầu, thật sự thì tính cách của Bạc Vi rất lập dị, mà lập dị nhất thì chắc là phải nói đến những chuyện như thế này. Theo như cô nhớ thì trước kia Bạc Vi từng học chuyên ngành pháp y, đối với mấy chuyện như mổ xẻ này kia thì chị ấy rành rọt lắm.
- Được nha, vậy hôm đó Vi Vi đi cùng chú nhé. Yên tâm, tiền bạc không thành vấn đề.
- Được, cháu chắc chắn sẽ làm cho những kẻ ngán đường đó đẹp đẽ hơn.
Hai người cứ tung rồi hứng làm cho Vũ Hàn ở một bên mà phải rùng mình một cái, sau đó cậu ta liền ghé sát vào tai của Lạc Vô Song, thì thầm:
- Có phải tớ đầu thai nhầm nhà rồi không? Đáng lý ra bà chị Bạc Vi mới là con gái của cha tớ mới đúng.
- Không sai đâu, tính cậu cũng đâu có thua kém gì. Nhớ cách đây ba năm không? Khi có con mèo lớn ăn hiếp Đậu Đậu đó… Sau đó cậu…
- Im im im, biết rồi, đừng nhắc nữa!
Lạc Vô Song liền nhún vai, cô đã nói rồi, trên đời này không có con cái nào không giống cha mẹ cả. Đặc biệt là Vũ Hàn rất giống với Vũ Thư Kiếm ở chỗ tính nóng như kem.
Năm đó thì Đậu Đậu vẫn chưa dạn như bây giờ, khi đó thằng bé bị một con mèo của một nhà khác ức hiếp, đến mức mà toàn thân đầy thương tích. Rồi sau đó à? Sau đó Vũ Hàn đã chọn mua một con chó lớn thay chỗ của Đậu Đậu ở sân sau, con mèo nhà hàng xóm kia vừa lú đầu sang đã bị con chó lớn này táp một cái… Hừm, hình như cũng bị thương không nhẹ đâu.
Nhìn mèo cưng bị thương thì chủ nhân của con mèo còn mò sang tận nhà của Vũ gia, nhưng vừa gặp một thân cao lớn như Vũ Thư Kiếm thì liền im bặt rồi rời đi, từ đó về sau cũng không thấy bà ấy nữa. Sau đó vài ngày thì cô nghe rằng bà ta đã chuyển nhà đi rồi, Vũ Thư Kiếm cũng sẵn tiện mua lại ngôi nhà đó “cho” Đậu Đậu.
Dù rằng khi đó Golden chỉ là một tập đoàn nhỏ nhưng vẫn rất tốt, ít nhất là tốt với Đậu Đậu của cô.
Sau này thì nhờ có Lạc Vô Song làm quân sư, nên Golden đã phát triển bành trướng cho đến ngày hôm nay.
#Yu~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...