Trong khi những người khác đang bận rộn ở dưới nhà thì Lạc Vô Song lại phải ngồi yên một chỗ để trang điểm, hôm nay cô không còn là một cô gái quyến rũ đầy ma mị như hôm qua nữa.
Lần này thì cô đã chọn một chiếc váy dạ hội có dáng hơi xòe nhẹ màu xanh dương, điểm chú ý chính là ở phía trên thân váy được đính rất nhiều kim cương, trong đó dùng hết ba trăm viên kim cương nhỏ và hơn hai trăm viên ngọc trai đen, vừa làm tôn lên sự sang trọng nhưng cũng không kém phần thanh lịch.
Với thiết kế cúp ngực thì Lạc Vô Song sợ rằng quá lố lăng nên cũng tinh tế kết hợp với một cái áo choàng bằng vài voan nhẹ nhàng, chẳng những có thể che chắn lịch thiệp mà nhìn vào lại có cảm giác sang trọng, trong sáng và cũng rất thanh lịch.
Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong thì Lão tướng cùng nắm tay của Lạc Vô Song và bước xuống sảnh tiệc, sự xinh đẹp của cô cùng với dáng vẻ lịch thiệp của Quân Mộ Phàm đã làm cho khung cảnh này càng tuyệt vời hơn.
Nhưng tuyệt hơn nữa đó chính là từ trên bầu trời đêm lại bắt đầu rải những cánh hoa hồng xuống đất, cô bước đến đâu là hoa rơi đến đó, cái mức độ hoành tráng này so với hôn lễ còn long trọng hơn nữa kìa.
Khi này, Lạc Vô Song và Quân Mộ Phàm đã dừng lại ở sân khấu, còn chưa đợi ai lên tiếng thì Quân Chí Thành đã nhanh chóng mang ra một hộp trang sức có vẻ rất sang trọng, mở ra bên trong đó là một sợi dây chuyền được chế tác cực kì tinh xảo. Những người sành sỏi nhìn vào liền có thể nhận ra, sợi dây chuyền đó chính là “Đôi mắt của đại dương”, là bảo vật quý hiếm với việc kim cương tự nhiên màu xanh dương, xung quanh là toàn bộ những viên kim cương màu trắng hồng xen kẽ.
Lúc này Quân Mộ Phàm liền nhìn Lạc Vô Song, nói:
- Mặc dù so với hồi môn mà sư mẫu cho con thì món quà của ta không mang ý nghĩa gì lớn, nhưng ta vẫn hi vọng Song Song nhà chúng ta sẽ có được cuộc sống hạnh phúc và viên mãn. Nhớ… Sinh càng nhiều càng tốt, nếu không nuôi nổi thì ta nuôi.
Câu nói của Lão tướng vừa dứt thì cả hội trường đều vang lên tiếng cười. Giây tiếp theo thì chính là Vũ Thư Kiếm và Vũ Hàn bước đến, trên tay Vũ Hàn là một cô mèo xinh đẹp với màu lông trắng buốt, cậu ta còn nói:
- Biết Lạc đại gia có tất cả rồi, nhưng Đậu Đậu chắc vẫn thiếu vợ nhỉ? Nên “em” sẽ tặng cho Đậu Đậu một cô vợ xinh đẹp.
- Cảm ơn, em trai!
Dù rằng Vũ Hàn vẫn rất ấm ức nhưng cũng phải đành chịu thôi chứ biết nói gì đây?
Đến lượt Vũ Thư Kiếm thì ông ấy không nói nhiều, trực tiếp bước đến đưa cho cô một cây viết và một tờ giấy, còn nói:
- Ký tên.
- Hả?
Đừng nói Lạc Vô Song ngạc nhiên, đến những người ở đây cũng không hiểu hành động của Vũ Thư Kiếm mang ý nghĩa gì nữa, nhưng khi cô đọc nội dung ở trong tờ giấy kia thì liền há hốc, cô lại đưa mắt nhìn về Vũ Thư Kiếm, nói:
- Cha thật sự… Cho con sao?
- Còn giả à? Dù sao cũng chỉ là hai mươi phần trăm thôi mà, cho con là chuyện sớm muộn thôi. Nhanh ký đi!
Ở bên trong tờ giấy kia chính là cổ phần của tập đoàn quốc tế Golden đó, và Vũ Thư Kiếm đã chuyển cho Lạc Vô Song hai mươi phần trăm! Với khả năng kiếm tiền hiện tại của Golden thì hai mươi phần trăm là món quà rất lớn, cho dù cô ăn không, nằm không thì ăn ba đời cũng không hết được.
Lúc Vũ Hàn biết cha mình chuyển nhượng cổ phần liền bất ngờ, nhưng rồi lại thôi, thật sự nếu như không Lạc Vô Song thì chắc chắn Golden không có ngày như hôm nay, đó cũng xem như là món quà mà cô xứng đáng được nhận.
Nhận xong quà của mọi người thì Lạc Vô Song cũng đã đi đến chỗ của Tiêu Uẩn, tuy rằng anh không tặng quà nhưng cô vẫn rất vui, biết sao bây giờ… Hiện tại gia sản của Tiêu Uẩn đều nằm trong tay cô rồi, cô còn mong quà từ anh sao?
Nhưng khi cô bước đến thì Lý Tinh Thần lại nhỏ giọng nói:
- Vô Song, Sandra đã điều tra xong việc của Thường gia rồi, anh ta hỏi ngày mai cậu có thời gian không.
- Có chứ, bảo anh ta đến thẳng Tiêu phủ là được rồi.
Lý Tinh Thần liền gật đầu, nhưng rồi sau đó cô ấy cũng biết điều mà trả lại không gian cho đôi vợ chồng son này.
Tiêu Uẩn cũng nhẹ nhàng ôm eo của vợ mình, sau đó nhỏ giọng, nói:
- Bà xã, bây giờ em phải bao nuôi anh rồi.
- Được, em bao nuôi anh.
Nghe cô tự tin nói như vậy thì anh cũng chỉ biết cười lớn, sau đó anh còn nhẹ nhàng hôn lên môi của cô một cái. Khi nụ hôn dây dưa đã xong thì anh mới nói:
- Chúc mừng sinh nhật, Vô Song của anh.
Lạc Vô Song liền mỉm cười, nhưng rồi sau đó cô lại nhỏ giọng nói:
- Chúc mừng anh, Tiêu Uẩn.
Còn chưa đợi Tiêu Uẩn hiểu ý cô vừa nói là gì thì Lạc Vô Song đã bị Quân Chí Diệp kéo lên sân khấu để cắt bánh kem rồi, nhưng sau đó cô lại nắm tay của anh cùng đi lên sân khấu.
Dưới sự chứng kiến của quan khách thì Lạc Vô Song lại nói:
- Chúc mừng anh, chúc mừng Tiêu Uẩn đã có được em!
Nghe đến đây thì Tiêu Uẩn còn thở dài, anh còn tưởng là bản thân được lên chức rồi chứ. Nhưng không sao, có được Lạc Vô Song thì đúng là nên chúc mừng thật.
Khi cắt xong bánh kem thì Tiêu Uẩn và Lạc Vô Song còn hiên ngang hôn nhau trước mặt các quan khách, anh cũng nhỏ giọng nói:
- Đúng là nên chúc mừng, vợ nhỉ?
#Yu~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...