Hôm nay Tiêu Văn bị khó xử, nhưng Cố Tri Dân đã lấy lại mặt mũi giúp cô ta.
Bây giờ Cố Tri Dân thương cô ta, chuyện gì cũng nghe theo cô ta, cô ta ỷ Cố Tri Dân cưng chiều mình nên rất kiêu ngạo, ở đây ngoài Mạc Đình Kiên, những người khác cô ta đều không thèm để vào mắt, một tiếng hừ nhẹ khinh thường này không lớn không nhỏ, nhưng mọi người đều nghe thấy hết.
Thẩm Lệ không để ý đến Tiêu Văn, nói với Kính Giai Nguyệt: “Ăn thanh đạm một chút thôi, gần đây ăn uống không có quy luật, dạ dày không được tốt lắm.”
“Vậy được, gần đây tôi và La Triệt cũng dưỡng sinh, không ăn được mấy thứ khẩu vị nặng…” Kính Giai Nguyệt không hổ là người hay tham gia chương trình giải trí, ăn một bữa cơm cũng có thể nói rất sống động, cực kỳ hoạt bát.
Hạ Diệp Chi thấy Thẩm Lệ muốn ăn cơm với bọn họ bèn nói theo: “Vậy ăn ở Kim Hải đi.”
“Biên kịch Hạ cũng muốn đi cùng sao?” Kính Giai Nguyệt mở to mắt, cô ta thật sự rất ngạc nhiên.
Tuy Hạ Diệp Chi nhìn qua dịu dàng dễ ở chung, nhưng khi nãy quay chương trình cô cũng không nói nhiều, có lẽ cô không hay nói chuyện với người không thân, đột nhiên nói muốn ăn cơm cùng nhau khiến Kính Giai Nguyệt rất ngạc nhiên.
Kính Giai Nguyệt rất có mắt nhìn, Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên ân ái như vậy, Hạ Diệp Chi nói muốn ăn cơm với nhau, Mạc Đình Kiên có thể không đồng ý được sao?
“Ừm, tôi cũng muốn ăn cùng với mọi người.” Hạ Diệp Chi nói mọi người, thật ra là muốn ăn cùng Thẩm Lệ.
Việc quay “Mất Thành” rất căng thẳng, cảnh quay của Thẩm Lệ vừa nhiều vừa phức tạp, có rất nhiều cảnh hành động và lời thoại, mặc dù khi ở phim trường cũng có cơ hội chạm mặt, nhưng hai người gần như không có thời gian họp mặt với nhau đàng hoàng.
Hơn nữa tiếp theo Hạ Diệp Chi cũng không cần đi theo đoàn làm phim, cho nên sẽ rất lâu không thể gặp Thẩm Lệ.
Kính Giai Nguyệt quay đầu hỏi: “Tây Tước và Vũ Tường thì sao? Có muốn đi cùng không?”
Lệ Tây Tước và Vũ Tường đều gật đầu: “Đi cùng chứ.”
Tiêu Văn vừa thấy mọi người đều muốn đi, nếu cô ta không đi lại trở thành cô ta không hợp với mọi người.
Cố Tri Dân nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Văn, biết cô ta cũng muốn đi theo bèn nói: “Đi thôi, hôm nay quay chương trình lâu như vậy em cũng mệt rồi, anh ăn cơm với em, sau đó em về nhà nghỉ ngơi cho khoẻ.”
Anh là cố ý nói như thế, thứ Tiêu Văn có thể nghĩ trong đầu cũng chỉ có nhiêu đó, anh thúc giục cô ta đi, cô ta sẽ càng muốn ở lại.
Mà đương nhiên bản thân Cố Tri Dân cũng muốn ở lại ăn cơm cùng với mọi người, dù sao Thẩm Lệ cũng ở đây.
Cho dù Thẩm Lệ không ở đây, chỉ có mấy nghệ sĩ quay chương trình này như Kính Giai Nguyệt và Lệ Tây Tước, anh cũng cảm thấy vui hơn ăn cơm với Tiêu Văn.
Chỉ là chuyện xét nghiệm DNA cho cái thai vẫn phải đợi một chút.
“Nếu mọi người đều đi thì chúng ta cũng đi thôi, dù sao cũng cùng một tổ chương trình mà.” Tiêu Văn hơi nâng cằm, vẻ mặt kiêu căng.
…
Mạc Đình Kiên dặn dò người sắp xếp phòng bao.
Lệ Tây Tước và Vũ Tường là người mới, tuy trước mắt đều rất nổi tiếng, nhưng lịch trình rất dày đặc, có lẽ cũng không có thời gian ăn uống chơi bời, chắc đây cũng là lần đầu đến Kim Hải, sau khi hai người ngồi xuống cũng không nói nhiều, nhìn qua có hơi gò bó.
Còn Kính Giai Nguyệt và La Triệt thì ung dung hơn nhiều, hai người trò chuyện qua lại khiến tình cảnh không xấu hổ lắm, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ nhạt nhẽo, dẫu sao ở trước mặt người không thân, mấy người Thẩm Lệ đều không phải người nói nhiều.
Còn Thẩm Lệ và Hạ Diệp Chi ngồi với nhau, nghĩ tới cái gì có thể tán gẫu thì sẽ nói một câu.
Mấy người Kính Giai Nguyệt cũng nhìn ra Thẩm Lệ và Hạ Diệp Chi rất thân, cũng có quen mấy người Mạc Đình Kiên, còn bọn họ lại có vẻ dư thừa, giữa chừng bèn lấy cớ có chuyện nên rời đi trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...