Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
CHƯƠNG 206
Nhưng sau khi nói xong chữ “được”, Tô Nhược Hân chợt hiểu ra Hạ Thiên Tường đang chơi chữ; “Mơ đi, nếu anh còn dám hôn tôi, sau này tôi sẽ không quản anh nữa.
”
Hạ Thiên Tường im lặng gật đầu, dù sao cũng đã hôn rồi, lần nào cô cũng có thái độ như thế, nhưng anh không để tâm.
Cô gái đi tới trước sofa, lười biếng nằm lên trên, xụi lơ trên ghế như không có xương, nói với anh: “Đưa đây.
”
Hạ Thiên Tường thấy cô thò tay tới, vào lúc cô xuống xe chạy xe ngã xe, cơn tức giận lúc trước đã biến mất sạch từ lâu.
Lúc đó anh sợ cô làm xe rơi xuống núi, lo lắng đến mức suýt mất hồn mất vía.
Anh chợt phát hiện, anh thật sự chịu thua cô rồi.
Hạ Thiên Tường tháo ngọc trên cổ xuống đưa cho cô: “Này.
”
Tô Nhược Hân đưa tay nhận lấy, đặt nó lên vết bớt.
Hạ Thiên Tường đã nhìn quen mắt, anh xoay người đi vào phòng bếp.
Tủ lạnh mở ra.
Anh xắn ống tay áo sơ mi trắng, sau đó đeo tạp dề, chẳng mấy chốc đã từ một Tổng Giám đốc bá đạo biến thành người đàn ông của gia đình.
Lúc lấy bán thành phẩm ra, anh nhìn thoáng qua cô gái đang nhắm mắt dưỡng thần trên sofa.
Sau đó bắt đầu chế biến đồ ăn mà anh đã hứa với cô.
Biết cô thích ăn những món này, cho nên trong tủ lạnh ở tất cả chỗ ở của anh đều sẽ có nguyên liệu ướp lạnh hoặc đông đá.
Hơn nữa cứ ba ngày là sẽ đổi một lần.
Viên ngọc đặt lên vết bớt, Tô Nhược Hân nhanh chóng tìm ra vị thuốc thiếu trong đơn thuốc của Chúc Yên, sau đó sắp xếp lại gửi cho cô ta.
Nếu đã hứa, trước giờ cô chưa từng nuốt lời.
Làm xong chuyện này, cô mới mở khung tin nhắn với Dương Mỹ Lan lên.
Thật ra sau khi bị Hạ Thiên Tường ném vào xe, cô có liên lạc với Dương Mỹ Lan.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc mai mối đã hứa hẹn trước trở thành cô bị Hạ Thiên Tường đưa đi, Tô Nhược Hân luôn cảm thấy áy náy, có lỗi với Dương Mỹ Lan.
Tô Nhược Hân ngẫm nghĩ, sau đó vẫn gọi điện thoại cho Dương Mỹ Lan.
Bên kia gần như lập tức nghe máy: “Tô Nhược Hân, cậu ổn chứ?”
“Vẫn ổn, sao lại hỏi tớ như thế?”
“Thật sự không sao chứ?” Bên kia, Dương Mỹ Lan hỏi lại một lần nữa.
“Ặc, cậu hy vọng tớ có chuyện gì à? Hy vọng Hạ Thiên Tường làm gì tớ hả?” Tô Nhược Hân không vui nói.
“Vậy… Vậy cậu Hạ có hung dữ với cậu không?” Dương Mỹ Lan dè dặt hỏi.
Câu hỏi này khiến Tô Nhược Hân chần chừ.
Nhớ kỹ lại, khi nãy trên đường đi Hạ Thiên Tường không để ý đến cô cũng là hung dữ với cô nhỉ, cô thật sự thấy không quen lắm.
“Có thì sao, tớ cũng không sợ anh ta, hừ.
” Tô Nhược Hân quay đầu nhìn về phía phòng bếp, anh nổi giận với cô thì nổi giận, nhưng lúc này vẫn nấu ăn cho cô, tính ra thì anh luôn đối xử rất tốt với cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...