Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba


CHƯƠNG 180
Không ngờ Tô Nhược Hân đã tiến lên ngăn cô ta lại: “Bây giờ muốn đưa vòng tay cho mình để trên vòng có dấu vân tay ư, cậu có thấy muộn quá rồi không?” Từ khi Lý Lan xô trúng cô, cô đã biết Lý Lan và Triệu Giai Linh đang định làm gì rồi.
“Mình… mình… mình không có ý đó.” Sắc mặt Lý Lan tái đi.

Cô ta và Triệu Giai Linh đúng là ngu thật, cứ nghĩ ban nãy xô người ta rồi ném tang vật vào túi Tô Nhược Hân thì sẽ gài bẫy Tô Nhược Hân được.

Ai ngờ hai người họ lại quên chuyện quan trọng nhất đó là Tô Nhược Hân chưa từng chạm vào chiếc vòng tay đó, thế nên sẽ không có dấu vân tay.
Do đó, chỉ cần cầm vòng đi kiểm tra thì sẽ chứng minh cho sự trong sạch của Tô Nhược Hân.
Triệu Giai Linh nghe đến đây thì mặt cũng tái đi, cô ta cũng hiểu cái kế mà cô ta và Lý Lan bày ra đã có sơ hở.

Lần này nếu thật sự làm ầm lên và phải lên đồn đối chất, sau đó chỉ cần kiểm tra dấu vấn tay trên vòng tay là biết việc cô ta và Lý Lan hãm hại Tô Nhược Hân.

Tô Nhược Hân nhìn Lý Lan, sau đó lại nhìn Triệu Giai Linh đã tái mặt, thế là cô cười nhạt: “Hai người các cậu còn muốn tố cáo mình ăn trộm không?”
Từ những câu mà ba người nói với nhau, cộng thêm thái độ riêng của từng người nên mọi người xung quanh đã hiểu: “Triệu Giai Linh, Lý Lan, hai cậu thất đức quá đấy.

Ai đời lại đi hãm hại bạn bè thế hả? Bắt đi, mau bắt đi đi, đừng có ảnh hưởng đến môi trường học tập tốt đẹp của trường trung học Khải Mỹ chứ, đúng là khiến học sinh trung học Khải Mỹ mất hết cả mặt.”
Tô Nhược Hân chẳng buồn để ý Triệu Giai Linh và Lý Lan nữa.

Cô nhìn đồng hồ, xem ra dù có thế nào thì sáng nay cũng không đến kịp buổi hẹn lúc bảy giờ rồi.
Nhưng thôi, đến trễ vẫn tốt hơn là thất hẹn mà, huống gì cô cũng không cố ý.
Vì thế Tô Nhược Hân bước đi.
Không ngờ cô mới đi được một bước thì cảm thấy có một luồng gió lao đến, rồi có thứ gì đó đang hướng về phía cô.
Tốc độ quá nhanh khiến cô không phản ứng kịp để tránh thoát, Tô Nhược Hân sợ hãi nhắm mắt lại theo bản năng.
Một giây.

Hai giây.
Rồi ba giây trôi qua nhưng cô không hề cảm thấy đau đớn gì.
Tô Nhược Hân chầm chậm mở mắt ra mới phát hiện cái tát của Triệu Giai Linh đã bị cản lại.
Lúc này, người đàn ông trước mặt đang cầm khăn ướt để lau lên ngón tay vừa dài vừa như tác phẩm nghệ thuật của mình, cứ như vừa đụng trúng thứ gì bẩn thỉu lắm.
Lau tay thôi mà cũng trông rất thanh nhã và cao quý, lại rất đẹp nữa, thế là khiến cho các học sinh nữ xung quanh phải nín thở.

Ai nấy cũng nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tường đột nhiên xuất hiện như thần linh giáng lâm không hề chớp mắt.
“Anh… Sao anh lại đến đây?” Tô Nhược Hân không ngờ Hạ Thiên Tường lại thay cô đỡ lấy cái tát của Triệu Giai Linh.

Nếu không nhờ anh thì ban nãy cô phải ăn tát thật.
Hạ Thiên Tường lạnh nhạt nhìn sang chỗ Lương Viễn.

Hay tin Lương Viễn đến gặp Tô Nhược Hân nên anh tức khắc bảo Phương Tấn lái xe đến trường trung học Khải Mỹ: “Đúng lúc đi ngang qua nên tiện đường vào thăm em.”
Cứ thế anh đứng giữa một đám học sinh nữ, mắt sáng trưng nhìn Tô Nhược Hân.
Người đàn ông cao mét chín đứng giữa tốp học sinh nữ còn không cao bằng Tô Nhược Hân, cảnh tượng y hệt hạc giữa bầy gà vậy, lại thêm một gương mặt đẹp trai ngời ngời, đúng là đẹp trai chết đi được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui