“Thành thiếu chủ, tôi cảm thấy chúng ta vẫn là đừng tranh với cậu ba Dương nữa.” Cường một chút cũng không tin lời của Thành thiếu chủ nhà mình, loại tình huống đó Thành thiếu chủ căn bản không khống chế được mình, căn bản không thể dừng lại trước được.
Hơn nữa cậu ba Dương rõ ràng là có kế hoạch.
“Anh còn nhiều lời nữa có tin tôi trực tiếp đá anh xuống dưới không hả?” Thành thiếu chủ trước giờ đều không nghe lời khuyên của người khác, người khác nếu như không để anh ta làm, anh ta càng muốn làm, cho nên lời của Cường không những không có tác dụng, ngược lại còn phản tác dụng.
Cường không dám nói nhiều nữa, anh ta biết Thành thiếu chủ thật sự có thể làm ra chuyện đá anh ta từ đây xuống dưới.
“900 lần thứ nhất, 900 tỷ lần thứ hai, 900 lần thứ ba, miếng ngọc bội này thuộc về anh Mặc.” MC sau khi hoàn hồn thì tuyên bố kết quả cuối cùng.
Kết quả như này MC tuyệt đối không có ngờ tới, 900 tỷ! Giá này đối với miếng ngọc bội này mà nói coi như là giá trên trời rồi.
Ông ra cảm thấy ông ta không cần tiếp tục lo lắng bị đuổi việc nữa.
Rất rõ ràng, đây là một cái hố do cậu ba Dương đào, mà anh Mặc của phòng bao số 10 cứ không chút do dự mà nhảy xuống như thế, cũng không mang theo chút chần chừ nào.
Ông ta chủ trì nhiều buổi đấu giá như thế, vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống như này, cũng là lần đầu tiên gặp phải người như này.
Cậu ba Dương đào hố rõ ràng như thế, nhưng phàm là người có chút ít đầu óc đều có thể nhìn ra, loại tình huống này anh Mặc đó vậy mà liên tiếp mắc lỗi hai lần, hơn nữa còn dùng một bài y hệt, MC bắt đầu nghi ngờ IQ của anh Mặc ở phòng số 10.
Anh Mặc đó chắc sẽ không là một tên ngốc chứ?
Nếu thật sự là tên ngốc, bỏ ra cái giá trên trời đấu giá miếng ngọc bội này, đến lúc đó anh ta có tiền trả không?
Nếu anh Mặc này không có tiền, cho dù Hồng Nguyệt Lâu nhốt người cũng không có tác dụng, vậy tối nay há không phải là phí công sao?
MC biết anh Mặc này không có trong người được mời, liên quan đến thân phận của anh Mặc này, ông ta biết cũng chỉ là một cái họ, những cái khác không biết chút gì cả.
“Cậu đi nói với ông chủ, bảo ông chủ tra xem thân phận của anh Mặc đó.” MC nhỏ giọng phân phó một câu với người bên cạnh: “Tra rõ ràng lượng tiền anh ta chuẩn bị.”
Ông ta sợ anh Mặc đó chính là đến làm loạn, đến lúc đó không có tiền thanh toán.
Tuy người đến Hồng Nguyệt Lâu bọn họ đấu giá đồ đều sẽ chuẩn bị tiền, hoặc vật phẩm ngang giá, nhưng cũng không loại trừ có người giả mạo đến.
Nếu anh Mặc đó không có đấu giá đồ vật, bọn họ còn có thể không cần quản nhiều, nhưng bây giờ anh Mặc này đã dùng 900 tỷ đấu giá miếng ngọc bội này, nhìn tình hình này dường như còn chưa có ý dừng lại, cho nên bọn họ không thể không phòng.
Tóm lại không thể phí công làm cả buổi tối được.
Người chặt vặt vội chạy đi tìm ông chủ.
“Bây giờ nghỉ ngơi 10 phút, mọi người có thể uống trà, ăn chút điểm tâm, nghỉ ngơi một lát.” MC cảm thấy tình huống này cần dịu lại, ít nhiều phải tra rõ tài lực của anh Mặc đó mới có thể tiếp tục được.
“Giờ còn cần nghỉ ngơi, lãng phí thời gian.” Thành thiếu chủ không hài lòng, anh ta giờ đang phấn khích, anh ta đang khẩn trương muốn thắng Dương Tầm Chiêu, sao lại dừng lại rồi.
“Thành thiếu chủ, tôi cảm thấy bọn họ khả năng sợ cậu đến lúc đó không có tiền thanh toán, cho nên đi xác thực tài lực của cậu trước rồi.” Cường vừa rồi nhìn thấy MC thấp giọng nói mấy câu với tên chạy vặt, Cường đoán người đó khả năng là sợ Thành thiếu chủ nhà anh ta đến lúc đó không có tiền thanh toán.
Thành thiếu chủ nhìn Cường, đôi mắt đào hoa rất đẹp chớp chớp: “Trò đùa quốc dân gì thế?”
Anh ta sẽ không có tiền sao?
“Đúng rồi, tài khoản bây giờ của tôi có bao nhiêu tiền?” Thành thiếu chủ khựng lại, sau đó lại hỏi một câu.
Anh ta vốn dĩ không quan tâm những điều này, tài khoản của anh ta bây giờ có bao nhiêu tiền anh ta cũng không rõ.
Đương nhiên, trước đó anh ta cũng có nghĩ muốn tranh đồ với Dương Tầm Chiêu.
“Trong tài khoản của Thành thiếu chủ không có tiền.” Khóe môi của Cường giật giật, vấn đề mà Thành thiếu chủ hỏi khiến anh ta một lời khó nói hết.
“Tại sao?” Thành thiếu chủ sững ra, có hơi mờ mịt nhìn sang Cường, anh ta sao không có tiền sao?
“Bởi vì Thành thiếu chủ không có tài khoản cá nhân của mình.” Cường nhìn Thành thiếu chủ nhà mình, đột nhiên cảm thấy Thành thiếu chủ có khi giống như thiếu gân.
Thành thiếu chủ những năm này quản lý Quỷ Vực Chi Thành, tất cả chi tiêu đều lấy từ tài khoản của Quỷ Vực Chi Thành, không có tài khoản cá nhân của mình.
Quan trọng là Thành thiếu chủ trước giờ chưa từng để tâm đến chuyện tiền bạc, cho nên mới không có tài khoản cá nhân của mình, nếu không những năm nay Thành thiếu chủ chắc chắn có rất rất rất nhiều tiền rồi.
Đây là Thành thiếu chủ vì đại nghiệp mà không màng tư lợi sao? Không, Thành thiếu chủ rõ ràng có biểu hiện của thiếu gân mà.
Tuy Thành thiếu chủ luôn quản lý Quỷ Vực Chi Thành, nhưng thành chủ dù sao vẫn còn, hơn nữa thành chủ cũng không có trực tiếp chuyển giao Quỷ Vực Chi Thành cho Thành thiếu chủ, Thành thiếu chủ trước giờ chưa từng nghĩ có một ngày sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì sao?
Giống như bây giờ, thành chủ đột nhiên có thêm một cô con gái.
Đó chính là con gái ruột của thành chủ, thành chủ có thương Thành thiếu chủ hơn nữa, dù sao vẫn cách một tầng, sau này mọi thứ của Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn đều thuộc về công chúa.
Thành thiếu chủ những năm này hoàn toàn chính là uổng công làm.
Mắt của Thành thiếu chủ lại chớp chớp, rõ ràng có hơi không quá hiểu ý của Cường: “Tôi không có tài khoản cá nhân sao? Vậy tiền bình thường của tôi từ đâu mà ra?”
“Đều là từ phòng tài vụ của Quỷ Vực Chi Thành, đều lấy từ tài khoản của phòng tài vụ, cũng tức là nói số tiền đó đều là tiền của Quỷ Vực Chi Thành.” Cường nghe thấy lời của Thành thiếu chủ nhà mình, thầm thở dài một tiếng, Thành thiếu chủ không phải là thiếu gân, mà hoàn toàn ngu ngốc ở phương diện tiền bạc.
“Vậy không phải là được rồi sao, anh kêu chú Đổng chuẩn bị tiền đi.” Thành thiếu chủ nghe thấy lời giải thích của Cường thì liếc nhìn Cường, lời này nói phải gọi là vô cùng hiển nhiên, anh ta hoàn toàn không có nghe hiểu ý của Cường.
Cường: “…”
Thiếu thành thủ mà anh ta đi theo bao nhiêu năm như thế chẳng lẽ là tên ngốc sao?
“Thành thiếu chủ, bây giờ thành chủ có thêm một cô con gái, Quỷ Vực Chi Thành sau này rất có khả năng chính là của công chúa, tôi cảm thấy Thành thiếu chủ vẫn là nên có tài khoản cá nhân, hoặc Thành thiếu chủ nên có một số sự nghiệp của riêng mình.” Cường cảm thấy anh ta thật sự rất cần thiết phải nhắc nhở Thành thiếu chủ của nhà mình một chút.
Nếu như tương lai công chúa mà thành chủ tìm được hiểu chuyện thì tốt, nếu công chúa là người bá đạo, đến lúc đó Thành thiếu chủ có đi tranh giành thì đã mất đi tiên cơ rồi.
Cho dù đến khi đó Thành thiếu chủ thắng, đến lúc đó cục diện chắc chắn cũng không dễ coi.
Thành thiếu chủ ngược lại không biết che dột khi chưa mưa, xây dựng sự nghiệp của riêng mình, lấy năng lực của Thành thiếu chủ, muốn xây dựng thế lực của riêng mình cũng không phải chuyện khó.
Cường không phải giở trò ly gián, anh ta chỉ là thấy Thành thiếu chủ nhà mình hoàn toàn không đặt tiền bạc vào trong lòng, anh ta lo thay cho Thành thiếu chủ thôi.
Lời nhắc nhở này của Cường có thể nói là rõ đến mức không thể rõ hơn được nữa, cho dù dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể hiểu được.
“Không cần, phiền phức.” Nhưng Thành thiếu chủ lại không thèm suy nghĩ, không chút do dự mà từ chối rồi.
Lý do từ chối của Thành thiếu chủ cũng đủ ‘tuyệt’, chê phiền phức?!
Cường trực tiếp cạn lời rồi, anh ta cảm thấy Thành thiếu chủ mà anh ta đi theo nhiều năm như vậy thật sự rất có khả năng là một tên ngốc.
Cho dù Thành thiếu chủ không định xây dựng sự nghiệp của riêng mình, vậy có tài khoản cá nhân chắc là được chứ?
Nhưng Thành thiếu chủ nói gì?
Chê phiền phức?!
Chê tiền phiền phức?
Vậy mà còn có người chê tiền phiền phức?!
Anh ta lớn từng này trước giờ chưa từng thấy tên ngốc nào như này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...