Giá trị bây giờ đã đạt tới 720 tỷ, giá như này đã vượt qua giá trị thực của miếng ngọc bội này, lấy giá như này đấu giá được miếng ngọc bội này căn bản là không tính toán.
Cho nên, tình huống này, ai đấu giá được miếng ngọc bội này thật ra chính là người thua.
Mà bây giờ hai bên lại đều không có ý định dừng lại.
Vậy thì bây giờ quan trọng nhất chính là ai sẽ dừng lại trước? Giá sẽ dừng con số nào?
Nhìn con số trên màn hình lớn đó còn đang nhanh chóng thay đổi, mọi người đều cảm thấy tim đã trào lên cổ họng rồi, người nào người nấy đều căng thẳng không thôi, so với đương sự còn căng thẳng hơn.
“Vãi, đây cũng quá kích thích rồi? Có điều loại tình huống này, ai sẽ dừng lại trước đây? Người dừng cuộc đấu giá này lại trước coi như thắng rồi.” Sở Bách Hà lúc này cảm thấy vô cùng kích thích, vô cùng kích động.
“Bé Minh Hạo, cháu cảm thấy ai sẽ dừng lại trước?” Sở Bách Hà thấy cuộc tranh giành giữa cậu ba Dương với người của phòng bao số 10 kích thích như thế, gần như đều không có ý tứ muốn dừng lại, không biết cuối cùng sẽ có chuyện gì.
“Phải nói, cậu ba Dương không phải là người xúc động như thế, không nên như thế? Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Bởi vì chuyện của Hàn Nhã Thanh, Mộ Dung Tri đã tra rất nhiều chuyện liên quan đến Dương Tầm Chiêu, cho nên Sở Bách Hà đối với Dương Tần Chiêu vẫn hiểu khá nhiều.
Bởi vì hiểu phong cách bình thường của Dương Tầm Chiêu, Sở Bách Hà mới càng thấy lạ.
“Cháu cảm thấy Dương Tầm Chiêu là cố ý, ông ấy chắc là có kế hoạch cả rồi.” Mắt của Đường Minh Hạo lóe lên, đột nhiên nhả ra một câu như thế.
“Cậu ba Dương cố ý sao? Có kế hoạch cả rồi? Ý gì thế? Ý của cháu là nói cậu ba Dương cố ý dẫn thụ anh Mặc của phòng bao số 10 đấu giá theo, sau đó cậu ba Dương sẽ dừng lại ở một giá nào đó sao? Hơn nữa ý của cháu là trong lòng cậu ba Dương sớm đã có một giá như vậy?” Sở Bách Hà là người thông minh, tự nhiên hiểu ý của Đường Minh Hạo.
Nhưng lông mày của cô ta lại vô thức nhíu lại: “Nhưng cậu ba Dương sao có thể chắc chắn anh Mặc của phòng bao số 10 này nhất định sẽ đấu giá đến giá anh ta tính sẵn? Ngộ nhỡ anh Mặc này không có đạt tới giá mà cậu ba Dương tính toán trước mà đột nhiên dừng lại thì sao? Từ giá trước mắt thì thấy, nếu như anh Mặc của phòng bao số 10 đột nhiên dừng lại, cậu ba Dương sẽ thiệt rồi.”
Sở Bách Hà cảm thấy kế hoạch này của cậu ba Dương thật sự không đáng tin, nếu như đổi lại là cô ta, cô ta chắc chắn sẽ không theo một cách liều mạng như thế, đó đều là tiền.
“Anh ta không phải còn chưa dừng lại hay sao?” Đường Minh Hạo ngược lại rất có lòng tin, có lòng tin về mình, đương nhiên cũng có lòng tin với Dương Tầm Chiêu.
Đường Minh Hạo phát hiện một vấn đề, cậu nhóc phát hiện anh Mặc của phòng bao số 10 này thật sự là quá tùy hứng, quá ngông cuồng, hơn nữa người này hình như hoàn toàn không để tâm đến vấn đề tiền bạc.
Một người tùy hứng, ngông cuồng, lại không để tâm đến tiền như này rõ ràng không dễ dàng dừng lại trước.
“Vậy ngộ nhỡ anh Mặc của phòng số 10 dừng lại trước thì sao, giờ cũng sắp đến 900 tỷ rồi.” Sở Bách Hà cảm thấy cảnh tượng của ngày hôm nay thật sự quá kích thích rồi, khi cô ta đến cũng chưa từng nghĩ sẽ xem được vở kịch kích thích như này.
“Bé Minh Hạo, cháu cảm thấy giá trong kế hoạch của cậu ba Dương sẽ là bao nhiêu?” Sở Bách Hà lại hỏi tiếp một câu, nếu đây thật sự là kế hoạch của cậu ba Dương, nếu như cậu ba Dương thật sự sớm đã có giá sẵn, vậy thì giá trong kế hoạch cậu ba Dương là bao nhiêu?
“Cái này cháu không biết, có điều cháu cảm thấy chắc sắp rồi.” Đường Minh Hạo vô thức liếc nhìn về phía phòng bao của Dương Tầm Chiêu, cho dù người của phòng bao số 10 có tùy hứng, có ngông cuồng hơn nữa, nhưng anh ta hôm nay dù sao nhằm vào Dương Tầm Chiêu mà tới.
Người đó cho dù có ngốc nữa, đến bây giờ chắc chắn đã phát hiện đây là âm mưu của Dương Tầm Chiêu, cho nên người đó chắc chắn cũng muốn thắng Dương Tầm Chiêu.
Cho nên giá này chắc đã sắp đến cực hạn rồi.
“Thành thiếu chủ, đừng đấu giá tiếp nữa, bây giờ dừng lại thì chúng ta thắng rồi.” Trong phòng bao số 10 Cường nhìn giá sắp tới 900 tỷ rồi, Cường thật sự muốn trực tiếp kéo tay của Thành thiếu chủ ra.
“Đợi thêm chút nữa, để tôi đấu giá thêm chút nữa.” Thành thiếu chủ trước giờ luôn tùy hứng, hơn nữa Thành thiếu chủ vốn chính là thích xem náo nhiệt nhất, thích kích thích nhất, cho nên dưới tình huống này, anh ta thật sự không muốn dừng lại.
Nếu không phải anh ta còn muốn thắng Dương Tầm Chiêu, anh ta khả năng sẽ cứ đấu giá mãi.
Cho nên Thành thiếu chủ lại không nhịn được mà đấu giá tiếp, sau đó trên màn hình lớn hiển thị giá đã tới 900 tỷ.
900 tỷ, tròn 900 tỷ, một số tròn.
Sau đó, tiếng chuông dừng lại như thế, bên phía cậu ba Dương không có tiếp tục đấu giá nữa.
Sắc mặt của Cường trực tiếp thay đổi, Thành thiếu chủ một lần nữa lại bị cậu ba Dương gài bẫy rồi, nếu Thành thiếu chủ vừa rồi dừng lại, không có đấu giá tiếp lần nữa, vậy thì Thành thiếu chủ sẽ thắng rồi, thật là quá đáng tiếc.
Có điều Cường hiểu Thành thiếu chủ của nhà mình, dưới loại tình huống đó, muốn Thành thiếu chủ dừng lại thật sự không dễ, vừa rồi Thành thiếu chủ tuy nói ấn nốt chuông lần cuối cùng, nhưng nếu cậu ba Dương lại tiếp tục đấu giá tiếp, Thành thiếu chủ chắc chắn không khống chế được mình mà sẽ tiếp tục ấn chuông nữa.
Thành thiếu chủ rất thông minh, cũng rất lợi hại, nhưng chính là có một nhược điểm, đó chính là thích kích thích.
Cho nên, trong chuyện này Thành thiếu chủ đã định sẵn sẽ thua cậu ba Dương.
“Thành thiếu chủ, lần sau chúng ta có thể không tranh với cậu ba Dương nữa không?” Cường còn muốn tiếp tục khuyên Thành thiếu chủ nhà mình: “Cậu ba Dương rõ ràng là cố ý, cậu ba Dương khả năng đã nhìn ra Thành thiếu chủ cố ý nhằm vào anh ta, cho nên mới phản kích như thế, chúng ta đừng cắn câu nữa.”
“Ý của anh là tôi cứ thua Dương Tầm Chiêu như thế sao?” Thành thiếu chủ đảo mắt liếc nhìn Cường, trên mặt không có quá nhiều cảm xúc, cũng không có vì vừa rồi tiêu 900 tỷ để đấu giá một miếng ngọc bội mà có gì buồn bực.
“Thành thiếu chủ, tranh đoạt trong trường hợp này thật sự không khôn ngoan.” Cường thầm hít thở sâu, Cường thật ra càng muốn nói lấy tính cách của Thành thiếu chủ căn bản không thích hợp tranh đoạt với người ta trong trường hợp như này, càng đừng nói đối thủ là cậu ba Dương.
Có điều Cường suy nghĩ một lát, vẫn không có dám nói thẳng.
“Có gì không khôn ngoan, không phải chỉ là mấy đồng tiền thôi sao?” Thành thiếu chủ lại hoàn toàn không cho là gì, Thành thiếu chủ luôn quản lý Quỷ Vực Chi Thành, tiền trước giờ không thiếu.
Quỷ Vực Chi Thành là nơi trước nay sẽ không thiếu tiền.
“Thành thiếu chủ, nếu cứ tiếp tục như thế, sợ rằng không chỉ là mấy đồng tiền đâu.” Khóe môi của Cường không nhịn được mà giật giật, Thành thiếu chủ nói rất nhẹ nhàng, một miếng ngọc bội này Thành thiếu chủ đã tiêu 900 tỷ.
Nếu như tiếp tục như thế, tiếp theo đây còn có nhiều vật phẩm đấu giá như thế, nếu mỗi lần Thành thiếu chủ đều đấu với cậu ba Dương, đến lúc đó chỉ sợ…
Loại hậu quả đó Cường cũng không dám nghĩ tới.
Nếu vật có giá trị thì thôi, nhưng bây giờ tiền mà Thành thiếu chủ bỏ ra rõ ràng còn cao hơn rất rất nhiều giá trị thực của vật phẩm!
Đến lúc đó Thành thiếu chủ không những lỗ nặng, mặt mũi cũng không cần nói rồi!
Cường đã nhận định Thành thiếu chủ của nhà mình sẽ thua cậu ba Dương, Cường cảm thấy đây là chuyện vô cùng rõ ràng và không cần nghi ngờ.
“Lần sau ta nhất định sẽ không thua Dương Tầm Chiêu nữa.” Mắt của Thành thiếu chủ chớp chớp, anh ta bảo đảm lần sau sẽ không tiếp tục thua Dương Tầm Chiêu nữa.
Anh ta vừa rồi chỉ là đấu giá nhiều thêm một lần, nếu như cậu ba Dương còn đấu giá tiếp, anh ta cũng định dừng lại, chỉ kém một chút thôi, anh ta bảo đảm lần sau nhất định sẽ dừng trước Dương Tầm Chiêu.
Ừm, phải, anh ta bảo đảm nhất định có thể làm được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...