Hàn Nhã Thanh cả kinh, nhanh chóng quay mặt tránh đi nụ hôn của anh, anh uống quá nhiều rượu, cô không thể bị anh hôn, nếu bị anh hôn, cho dù cô không choáng váng, e rằng cũng sẽ trở nên mơ hồ.
Nhưng mà, cô bây giờ bị anh đè không cách nào cựa quậy, cô tránh một lần, hai lần, lại không thể tránh được anh từng bước áp sát.
Nghĩ tới ban nãy cô làm bộ không biết anh, Dương Tầm Chiêu liền không nhịn được tức giận, cho nên lúc này anh càng muốn hôn cô.
Xem cô đến lúc đó làm bộ thế nào?
Dương Tầm Chiêu nghĩ nếu cô choáng váng anh sẽ trực tiếp dẫn cô quay về, cũng bớt đi không ít phiền phức.
Cô tránh khỏi môi anh, Dương Tầm Chiêu nhất thời không vội hôn cô môi nữa, mà là hôn lên cổ cô.
Hàn Nhã Thanh thầm thở ra một hơi, mặc dù lúc này cô vẫn không thể giằng khỏi anh, nhưng chỉ cân anh không hôn môi cô, chỉ cần cô có thế duy trì tỉnh táo, thì nhất định sẽ có cơ hội tránh thoát.
Chỉ là, Hàn Nhã Thanh đang âm thầm vui mừng, Dương Tầm Chiêu lại bỗng nhiên ngẩng đầu, sau đó nhanh chóng hôn lên môi cô.
Hàn Nhã Thanh cả kinh, bất giác mở to mắt, người này còn có thể âm hiểm hơn sao, ti tiện hơn sao?
Mặc dù Hàn Nhã Thanh trước đó đã uống thuốc tỉnh rượu, nhưng Dương Tầm Chiêu trước đó uống quá nhiều rượu, hơn nữa lúc này nụ hôn thâm nhập của anh trực tiếp cưỡng ép đưa hơi rượu nồng nặc vào trong miệng cô.
Đầu Hàn Nhã Thanh ngày càng váng vất, nhưng trước đó cô đã uống thuốc tỉnh rượu, cho nên lúc này cô không hôn mê.
Nhưng mà, ý thức của cô đã trở nên không tỉnh táo lắm rồi.
Dương Tầm Chiêu hôn cô, anh lúc này rõ ràng cũng có chút không bình thường.
Rượu lúc nãy Lý Vận rót cho anh, anh uống một ngụm trước mặt cô ta, lúc đó anh đã biết rượu đó có vấn đề, nhưng anh vẫn uống, vì anh phải dời đi lực chú ý của mấy người trong đại sảnh, phải đánh tan sự hoài nghi của những người đó đối với Hàn Nhã Thanh.
Là tự Lý Vận dâng tới tận cửa, hơn nữa Lý Vận còn hạ thuốc anh, vậy đừng trách anh.
Anh lúc đó uống một ngụm là vì để Lý Vận tin tưởng, anh biết Lý Vận cho rằng anh uống
rượu bị hạ thuốc rồi thì tiếp đó sẽ nghĩ cách thiết kế tiếp cận anh.
Bởi vì anh biết, mặc dù anh muốn dịch chuyển sự chú ý của những người đó đối với Hàn Nhã Thanh, nhưng cũng không cách nào miễn cưỡng mình chủ động tiếp cận người phụ nữ khác, anh nhiều nhất chỉ có thể chịu đựng lúc Lý Vận tiếp cận anh, nhịn không trực tiếp đánh bay cô ta.
Đương nhiên, ngụm rượu mà anh uống đã bị anh nhổ ra vào lúc Lý Vận không chú ý rồi, nhưng vẫn đọng lại một chút dược hiệu.
Lúc này, chút dược hiệu đó bắt đầu phát huy tác dụng trên người Dương Tầm Chiêu, hơn nữa, thuốc Lý Vận chuẩn bị, dược hiệu quá lợi hại, mặc dù chỉ còn đọng lại một chút, nhưng hiệu quả vẫn rất mạnh mẽ.
Huống chi, người anh ôm lúc này lại là Hàn Nhã Thanh, là người phụ nữ của anh, là người phụ nữ anh yêu thích.
Chuyện tiến triển rõ ràng mất khống chế.
Cho tới khi da lưng Hàn Nhã Thanh dán lên tường, tường gạch lạnh lẽo như băng, sự lạnh lẽo đó âm thầm truyền tới da thịt cô, Hàn Nhã Thanh vốn mơ mơ hồ hồ thoáng chốc tỉnh táo lại.
Giây phút đó, thân thể cô rõ ràng cứng ngắc, đôi mắt cũng khẽ mở to.
Chớp mắt, Hàn Nhã Thanh tỉnh táo lại, cô nhìn tình huống trước mắt, có chút không dám tin, ở nơi thế này, Dương Tầm Chiêu lại không chút kiêng dè như vậy.
Đúng, đây là nhà vệ sinh đơn đặc thù, bình thường sẽ không ai vào, lúc này anh đã khóa cửa, càng không thể nào có người vào được, nhưng anh cũng không thể như vậy...
Hàn Nhã Thanh đã tỉnh táo, nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn chưa.
Cô nhìn thấy động tác tùy ý của anh, thân thể càng thêm cứng ngắc.
Cô biết, anh nhận ra cô, anh uống rượu, sau đó hôn cô, khiến cô trở nên mơ mơ màng màng.
Sau đó, ở trong phòng vệ sinh này, anh...
“Ngài Dương biết đây là trường hợp gì chứ?” Hàn Nhã Thanh trâm mặt, giọng nói cũng có chút lạnh lẽo.
“Chúng ta đổi chỗ.” Lúc này, ý thức của Dương Tầm Chiêu có chút bay bổng, anh nghe thấy lời của cô, nhưng nhất thời không hoàn toàn hồi thần, rất rõ ràng lúc này cậu ba Dương hoàn toàn không nghe ra ý của cô.
Cậu ba Dương chỉ nắm bắt trọng điểm mà anh muốn nắm bắt!!
Nơi này không được, có thể đổi chỗ, đây hoàn toàn không phải vấn đề!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...