Hàn Nhã Thanh nhận ra được sự bất lực của Liễu Ảnh lúc này nên đương nhiên sẽ không từ chối, cô tuyệt đối sẽ không đứng nhìn Liễu Ảnh bị ức hiếp!
“Nhã Thanh, xin lỗi, tớ không thể quá ích kỷ được.
Nếu giúp tớ thì có thể cậu sẽ phải đắc tội với Tư Đồ Không, mà anh ta lại là loại người sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì để đạt được mục đích...” Tia hy vọng mới vừa lấp lóe trong mắt Liễu Ảnh lại vụt tắt.
Vừa rồi, vì quá nóng lòng nên cô ấy mới xin Hàn Nhã Thanh giúp đỡ.
Cô ấy biết rõ Tư Đồ Không là loại người thế nào.
Sao cô ấy có thể để Nhã Thanh đắc tội với Tư Đồ Không vì chuyện của mình được.
“Thật ra tớ cũng đã sống với Tư Đồ Không năm năm rồi, cũng chẳng có gì, nãy giờ tớ chỉ càu nhàu chút thôi.
Cậu nghe cho vui là được rồi, đừng coi là thật.” Liễu Ảnh thật sự không muốn liên lụy tới Hàn Nhã Thanh.
Vừa rồi, cô ấy thật sự quá ích kỷ, chỉ muốn dựa dẫm vào Nhã Thanh, chỉ muốn cầu xin Nhã Thanh giúp mình mà hoàn toàn không nghĩ cho Nhã Thanh, chẳng hề nghĩ cho tình cảnh của cô ấy!
“Liễu Ảnh, cậu phải nhớ rằng, tớ và cậu đã chơi với nhau từ khi còn nhỏ, tớ không cho phép bất kỳ ai bắt nạt chúng ta.
Từ nhỏ luôn là cậu bảo vệ tớ, tớ bảo vệ cậu, bây giờ cũng thế mà sau này cũng vậy, cậu hiểu ý tớ chứ?” Đương nhiên Hàn Nhã Thanh hiểu tâm tư của Liễu Ảnh, nếu cô không biết chuyện này thì thôi, nhưng bây giờ cô đã biết rồi, dĩ nhiên không thể không quan tâm được!
Nếu Tư Đồ Không không cưỡng ép Liễu Ảnh thì Hàn Nhã Thanh có thể buông tay mặc kệ, còn nếu Tư Đồ Không thật sự cưỡng ép Liễu Ảnh thì chắc chắn là không được.
Năm năm trước, Tư Đồ Không lừa gạt Liễu Ảnh, lợi dụng Liễu Ảnh.
Khi đã ở chung với nhau rồi mà Tư Đồ Không còn làm những chuyện tồi tệ đó với Liễu Ảnh nữa.
Bây giờ, Liễu Ảnh bất lực như vậy, sợ hãi như vậy thì sao Hàn Nhã Thanh có thể trơ mắt nhìn được.
“Nhã Thanh...” Liễu Ảnh nhìn Hàn Nhã Thanh, nước mắt tuôn như mưa.
Giờ đây, cô ấy không biết nên nói gì mới phải.
“Cậu yên tâm, Tư Đồ Không không làm gì được tớ đâu, cậu không cần lo lắng.
Nếu là tự cậu cam tâm tình nguyện quay về bên cạnh Tư Đồ Không thì đương nhiên tớ sẽ không quản này quản nọ, nhưng nếu Tư Đồ Không muốn ép buộc cậu thì chắc chắn tớ phải can thiệp, hơn nữa nhất định phải can thiệp tới cùng.” Hàn Nhã Thanh trực tiếp tỏ rõ thái độ của mình.
Thấy Liễu Ảnh mở miệng định nói gì đó, Hàn Nhã Thanh thẳng thừng ngắt lời cô ấy: “Nếu trước đây cậu nói cậu tình nguyện quay về bên Tư Đồ Không thì có thể tớ sẽ tin, nhưng sau khi nghe cậu kể nhiều như thế, cho dù bây giờ cậu nói mình tình nguyện quay lại đi nữa, tớ cũng sẽ không tin đâu.”
Thật ra, trong thâm tâm, Liễu Ảnh cũng không hy vọng việc này là do Tư Đồ Không làm.
Tuy những chuyện trước đây Tư Đồ Không làm với cô ấy rất quá đáng, nhưng cô ấy cũng không hy vọng hai người làm ầm ĩ tới mức quá khó coi.
“Mặc dù, đôi khi có hơi cố chấp nhưng Bùi Dật Duy làm việc rất có nguyên tắc, đối nhân xử thế cũng rất chân thành.
Vậy nên chắc anh ta cũng không đắc tội với nhiều người.
Bây giờ, anh ta cũng đã đi tự thú rồi, có lẽ không nhiều người muốn đuổi cùng giết tận anh ta đâu.” Hàn Nhã Thanh cũng hiểu rõ Bùi Dật Duy nên cô cảm thấy dù Bùi Dật Duy có bất cẩn đắc tội với người nào đi nữa thì cũng sẽ không đến mức khiến người ta phải làm ra chuyện độc ác thế này.
“Vậy ý của cậu là chuyện này là do Bùi Doanh mà ra?” Liễu Ảnh nhíu mày: “Vậy cậu cảm thấy, người này muốn báo thù giúp Bùi Doanh hay là muốn khiến cô ta có chết cũng không được yên.”
“Tớ cảm thấy vế sau có khả năng cao hơn một chút.
Trước nay Bùi Doanh luôn làm việc độc ác, không từ thủ đoạn.
Cô ta quá tuyệt tình, không để cho người khác một lối thoát, cũng không chừa đường lui cho mình bao giờ.
Chắc chắn trong những năm qua số người cô ta đã đắc tội cũng không ít.” Khi đề cập đến Bùi Doanh, giọng Hàn Nhã Thanh hơi trầm xuống.
“Sao cậu lại biết?” Liễu Ảnh lấy làm kinh ngạc.
Hàn Nhã Thanh và Bùi Dật Duy đã kết thúc rồi, đáng lý ra với tính cách của mình thì Nhã Thanh sẽ không chú ý đến một người như Bùi Doanh nữa mới phải.
“Cô ta có liên quan đến người của Quỷ Vực Chi Thành.
Đa số những việc Quỷ Vực Chi Thành làm với nhà họ Đường trước đây đều là chủ ý của cô ta.” Nhà họ Đường xảy ra nhiều chuyện như vậy, đương nhiên Hàn Nhã Thanh phải điều tra kỹ càng.
Mà Hàn Nhã Thanh cũng rất rõ Bùi Doanh đóng vai trò gì trong đó.
“Không ngờ cô ta lại có liên quan đến người của Quỷ Vực Chi Thành, cả những chuyện đối phó với nhà họ Đường cũng đều là chủ ý của cô ta.
Tại sao cô ta phải làm như thế? Cô ta điên rồi sao?” Liễu Ảnh hết sức kinh ngạc, cảm thấy mình không thể nào hiểu nổi những suy nghĩ trong đầu của Bùi Doanh..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...