Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu


“Hôm qua Viên Ngữ ngoại trừ tiếp nhận bệnh nhân và nói vài câu với mấy bác sĩ trong bệnh viện ra, thì không gặp gỡ bất cứ một người nào khác, tôi đã kiểm tra tất cả các bác sĩ đã nói chuyện với cô ta, không hề phát hiện ra điều gì bất thường nên mới bảo bọn họ tới để cùng kiểm tra.” Đường Lăng trước giờ không muốn chịu thua, nhưng đối với chuyện này cho tới bây giờ anh ta thực sự không có phát hiện gì.
“Đại ca đã từng gặp Viên Ngữ sao? Cô ta nói sao?” Dương Tầm Chiêu cũng hơi kinh ngạc khi nghe thấy những gì Đường Lăng nói.
“Tôi không gặp cô ta, nhưng sau khi tôi biết máy nghe lén là của Viên Ngữ đưa cho Trác Thanh, thì đã lập tức nói chuyện với anh ta, sau đó Trác Thanh nói rằng anh ta sẽ đi hỏi Viên Ngữ.

Suy cho cùng thì máy nghe lén là anh ta đưa về nhà họ Đường.

Hơn nữa cộng thêm mối quan hệ giữa hai người bọn họ, tôi tưởng rằng Trác Thanh sẽ có thể hỏi ra, chủ yếu là vì từ đầu tôi đã cảm thấy rằng chuyện này không liên quan gì đến Viên Ngữ, nên nghĩ rất dễ để biết được câu trả lời, nhưng...!” Câu nói của Đường Lăng ngừng lại, thầm hít một hơi, Đường Lăng đã biết trước đây đúng là anh ta đã nghĩ vấn đề một cách quá đơn giản rồi.
“Nhưng Viên Ngữ không hề nói gì cả.” Hàn Nhã Thanh tiếp lời Đường Lăng: “Hơn nữa, cuộc điện thoại của Trác Thanh ngược lại đã đánh rắn động cỏ rồi.”
“Đúng vậy, bây giờ tôi cảm thấy chuyện này càng ngày kỳ lạ.


Tôi vừa gọi điện thoại cho Trác Thanh xong, thiết nghĩ cần phải nói chuyện với Viên Ngữ.

Cho dù Trác Thanh không hỏi được, tôi mà đi thì càng uổng công vô ích, vì vậy đã gọi điện bảo hai người tới đây, chính là muốn để Thanh Thanh xuất hiện, nói chuyện với Viên Ngữ thử xem sao, cô rất giỏi trong chuyện này, có thể sẽ biết được thêm gì đó từ cô ta.

” Đường Lăng biết rằng đã đánh rắn động cỏ rồi, cho nên không thể hành động hấp tấp được nữa, chỉ có thể chờ Hàn Nhã Thanh tới.
Trên thực tế, khi Đường Lăng bắt đầu điều tra chuyện của Viên Ngữ, anh ta phát hiện có điều không ổn, liền lập tức gọi điện cho Hàn Nhã Thanh, anh ta đã nghĩ đến việc nhờ cô đến nói chuyện với Viên Ngữ.
Nhưng sau khi nói chuyện điện thoại với Trác Thanh, biết được rằng anh ta không hỏi ra được gì hết, hơn nữa còn phát sinh thêm rất nhiều vấn đề, Đường Lăng cảm thấy cuộc nói chuyện này càng cần thiết hơn.
Đường Lăng chủ yếu là không nghĩ rằng Viên Ngữ không hé răng nửa lời, hơn nữa Trác Thanh từng nói cho rằng thực ra Viên Ngữ biết một số chuyện, nhưng lại không nói ra, chuyện này càng khó xử lý hơn.
Trong tình trạng này cũng không thể để Thanh Thanh giải quyết được.
“Bây giờ Viên Ngữ đang ở đâu?” Hàn Nhã Thanh vội vàng hỏi, sắc mặt hơi thay đổi.
“Cô ta đang ở trong văn phòng làm việc, có khá nhiều bệnh nhân đã bốc số chỗ đó, nên cô ta luôn khám cho bệnh nhân, cô yên tâm, tôi đã sắp xếp người ở ngoài văn phòng để hễ phát hiện ra bất kỳ điều gì bất thường họ sẽ báo cho tôi ngay.” Khi nhận thấy có vấn đề, Đường Lăng cũng đã bố trí người canh gác bên ngoài văn phòng của Viên Ngữ.
“Tôi cũng đã yêu cầu bộ phận thông tin chú ý đến động tĩnh của điện thoại di động Viên Ngữ, có cuộc gọi đến và đi hoặc tin nhắn chúng ta đều có thể nắm rõ.” Phải nói là Đường Lăng đã sắp xếp hết tất cả những gì có thể rồi.

Đam Mỹ Hay
Từ khi Đường Lăng nhìn thấy camera đến nay thật ra cũng chưa lâu, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đã có thể điều tra rõ ràng tất cả mọi chuyện của Viên Ngữ, còn có thể sắp xếp mọi thứ một cách chu toàn, e rằng cũng chẳng có mấy người có thể xử lý mọi việc nhanh gọn lẹ như vậy.
“Chuyện xảy ra ngày hôm qua anh không thể điều tra ra bất kì điều gì khác thường, có thể thấy người đó vô cùng khôn khéo và làm việc không để lại dấu vết gì.

Vì vậy, dù người đó có muốn liên lạc với Viên Ngữ thì cũng sẽ không gọi đến số điện thoại mà bây giờ cô ta đang dùng được.


Em sợ hắn ta sẽ dùng cách khác.

Hàn Nhã Thanh khẽ cau mày, về chuyện xảy ra ngày hôm qua, Đường Linh nói rằng Viên Ngữ chẳng có động cơ gì và không có khả năng làm thế.

Vậy thì, hôm qua hẳn là đã có người liên lạc với cô ta.
Nhưng hiện tại với năng lực của Đường Lăng vẫn chưa thể điều tra ra, rõ ràng là người đó đã không dùng phương thức liên lạc bình thường.
Cho nên việc Đường Lăng chú ý tới điện thoại của Viên Ngữ cũng không có ích lợi gì.
“Tôi cũng đã nghĩ đến điều này, nhưng mà vẫn phải đề phòng.” Đường Lăng khẽ cong khóe môi, giọng nói lúc này rõ ràng rất trầm.
“Tôi có thể khẳng định chuyện xảy ra ngày hôm qua không phải do Viên Ngữ cố ý, cô ta bị người khác lợi dụng.

Trác Thanh cũng nói, tuy rằng cô ta không nói gì, nhưng rõ ràng là biết một số chuyện, vậy chứng tỏ đúng là có một người nào đó đã bảo Viên Ngữ làm vậy, nhưng vì sao tôi không điều tra được gì hết, chẳng lẽ người đó còn có thể lên trời xuống lòng đất hay sao? Thanh Thanh, cô hãy phân tích một chút chuyện này là sao vậy?” Đường Lăng đã xử lý nhiều chuyện, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống này, anh ta cảm giác mình gặp phải ma rồi.
“Em không biết người đó có thể lên trời xuống đất hay không, nhưng em biết chỉ cần hắn ta đã làm chuyện gì thì nhất định sẽ để lại dấu vết, cho dù người đó có cẩn thận đến đâu, có tính toán không chút sơ hở đến nhường nào, thì cũng không thể lọt qua lưới trời lồng lộng được.” Hàn Nhã Thanh thật sự tin rằng ác giả ác báo: “Đi thôi, trước hết hãy đến văn phòng của Viên Ngữ, em sẽ tìm cô ta nói chuyện, mọi người kiểm tra văn phòng của cô ta xem có phát hiện được gì không.”
“Người đó làm việc cẩn thận không chút sơ hở như vậy, làm sao có thể để lại dấu vết trong phòng làm việc của Viên Ngữ để chúng ta tìm ra cơ chứ?” Đường Linh hơi sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía Hàn Nhã Thanh.
“Đại ca, anh không tìm thấy gì có nghĩa là hôm qua người đó không trực tiếp xuất hiện, mà chỉ có thể điều khiển từ xa, có một số việc chỉ có thể để người khác làm thay cô ta.” chẳng hạn như việc để máy nghe trộm vào trong túi hồ sơ, người đó không dám tự mình xuất hiện, tất nhiên cũng không dám để người quá chuyên nghiệp tới làm, cho nên phòng làm việc của Viên Ngữ lại chính là nơi dễ để lại dấu vết nhất.” Hàn Nhã Thanh vừa bước ra ngoài vừa nhanh chóng giải thích cho Đường Lăng.

“Những gì cô nói đều có lý, nhưng tôi đã điều tra tất cả những người hôm qua đã tiếp xúc với Viên Ngữ và không phát hiện ra điều gì bất thường.” Đường Lăng thừa nhận phân tích của Hàn Nhã Thanh rất hợp lý, nhưng về chuyện của ngày hôm qua, anh ta đã điều tra tất cả những người có liên quan rồi.
“Những người anh điều tra chắc đều là bác sĩ, nhưng lại bỏ qua người ít bị nghi ngờ nhất đó chính là bệnh nhân.” Hàn Nhã Thanh không hỏi cũng biết Đường Lăng đã điều tra những gì, cô phải thừa nhận người sắp xếp tất cả những chuyện ngày hôm qua thật sự rất thông minh.
“Bệnh nhân? Ý cô là bệnh nhân hôm qua Viên Ngữ đã khám?” Đường Lăng đương nhiên hiểu được ý của Hàn Nhã Thanh.
“Đúng vậy, lợi dụng bệnh nhân để tới truyền tin là việc ít bị chú ý nhất và cũng khó bị phát hiện nhất, đặc biệt là những bệnh nhân thực sự đến khám bênh thì lại càng ít bị nghi ngờ.” Mặc dù Hàn Nhã Thanh đang nói chuyện, nhưng bước chân không hề chậm lại mà còn tăng tốc.
“Tôi cũng đã kiểm tra những bệnh nhân mà Viên Ngữ đã khám vào ngày hôm qua.

Mỗi bệnh nhân vào văn phòng của Viên Ngữ đều hoàn toàn phù hợp với người đã bốc số.

Hơn nữa, tôi đã xem camera giám sát và không thấy có gì bất thường.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui