Nhân phẩm của Trình Nhu Nhu thực sự quá tệ, bản chất cô ta vốn đã xấu, nếu không cô ta cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy.
Cho dù loại phụ nữ như Trình Nhu Nhu thật sự mang dòng máu của thành chủ, thành chủ cũng không muốn nhận và sẽ không nhận!
“Sao lại tìm được Hàn Nhã Thanh?” Trương Minh Hoàng nhìn Lương, đột nhiên hỏi một câu.
Quản gia Trọng hoàn hồn rồi cũng nhanh chóng đưa mắt nhìn Lương.
Đúng thế, đang yên đang lành tại sao lại tìm được Hàn Nhã Thanh?
“Bởi vì chuyện của cậu ba Dương tối qua.” Lương hơi áy náy khi nói về việc này: “Trước đây cậu ba Dương đã mở một cuộc họp báo tuyên bố đời này chỉ lấy Hàn Nhã Thanh, đó là chuyện lúc trước, chúng tôi không chú ý nên không biết.”
“Hôm qua Dương Tầm Chiêu lại mở cuộc họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, rất nhiều cư dân mạng bình luận Dương Tầm Chiêu vì không muốn lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhiều bình luận nói Dương Tầm Chiêu làm vậy là vì Hàn Nhã Thanh, nhưng theo tôi biết bạn trai của cô cả nhà họ Đường là Dương Tầm Chiêu, vì thế tôi đã đi điều tra việc này.” Vì hôm qua Lương đọc được bình luận, ông ta cảm thấy nghi ngờ nên mới đi điều tra.
Ông ta cũng không ngờ mình lại tra được những thứ đó.
Quản gia Trọng thầm thở dài, chuyện gì thế này?
“Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu quen biết nhau từ khi nào?” Nhưng Trương Minh Hoàng lại đột nhiên hỏi một câu khá kỳ quặc đối với Lương và Quản gia Trọng, ít nhất theo họ biết, thành chủ sẽ không hỏi vấn đề như vậy trong tình huống này.
Hơn nữa, Quản gia Trọng cho rằng lúc này thành chủ sẽ rất thất vọng, thậm chí là tuyệt vọng, ông ta nghĩ có lẽ giờ phút này thành chủ sẽ không còn tâm trí để ý đến những chuyện khác.
Không ngờ thành chủ lại hỏi vấn đề này? Rốt cuộc thành chủ có ý gì?
Dựa theo hiểu biết trước đây của ông ta về thành chủ, thành chủ sẽ không bao giờ chủ động hỏi những chuyện như vậy!
Trừ phi thành chủ vẫn còn quan tâm đến chuyện của cô cả nhà họ Đường!
Có thể là vậy không?
Có thể không?
Nhưng cô cả nhà họ Đường không phải con gái của thành chủ...
Nhưng cô cả nhà họ Đường không phải con gái của thành chủ...
“Tôi cũng đã tra rõ việc này, Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu quen biết nhau từ nửa năm trước.
Năm năm trước Hàn Nhã Thanh bị nhà họ Diệp từ hôn, sau đó đi Mỹ, mãi đến nửa năm trước mới trở về.
Hàn Nhã Thanh vừa về không lâu đã ở bên Dương Tầm Chiêu, lúc ấy họ đã đăng ký kết hôn nhưng chưa tổ chức đám cưới, nghe nói cô ấy kết hôn với Dương Tầm Chiêu để giúp cậu ta lấy được cổ phần của Dương thị.
Ba tháng sau họ ly hôn, Hàn Nhã Thanh lại đi Mỹ, Dương Tầm Chiêu cũng phát điên qua Mỹ theo cô ấy.
Khi đó Đường Bách Khiêm đã cản trở Dương Tầm Chiêu, kết quả Dương Tầm Chiêu xử cả hang ổ của Đường Bách Khiêm...” Lần này Lương điều tra rất chi tiết và đầy đủ.
“Đường Bách Khiêm?” Trương Minh Hoàng nghe thấy tên Đường Bách Khiêm, ánh mắt ông ta chợt lóe.
“Đúng, chính là Đường Bách Khiêm, cái tên Đường Bách Khiêm trong tin tức ngày hôm nay, người đã đăng ký kết hôn với cô cả nhà họ Đường tại Mỹ.” Lương ngẩn ra, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, cuống quýt giải thích, ông ta nghĩ ngợi rồi nói thêm một câu: “Đường Bách Khiêm là đàn anh của Hàn Nhã Thanh, cô ấy đã làm việc cho Đường Bách Khiêm suốt năm năm ở Mỹ.”
“Có phải cô cả nhà họ Đường, cũng chính là Hàn Nhã Thanh mà ông nói rất tin tưởng Đường Bách Khiêm không?” Quản gia Trọng nghĩ đến lời phân tích của thành chủ trước đó, không nhịn được hỏi một câu.
“Đúng, Hàn Nhã Thanh đã quen biết với Đường Bách Khiêm trước khi trở lại nhà họ Hàn.
Đường Bách Khiêm đã luôn giúp đỡ Hàn Nhã Thanh, còn dạy cho cô ấy rất nhiều thứ, việc Hàn Nhã Thanh tới Mỹ cũng do Đường Bách Khiêm sắp xếp.
Chắc hẳn Hàn Nhã Thanh coi Đường Bách Khiêm như người thân của mình.” Lần này Lương điều tra rất đầy đủ, ngay cả những chuyện trước khi Hàn Nhã Thanh về nhà họ Hàn cũng tra được.
“Nếu là vậy thì lời giải thích của thành chủ lúc trước có khả năng hơn.” Quản gia Trọng lẩm bẩm.
“Hả?” Lương hơi khó hiểu nhìn Quản gia Trọng, vì ông ta không biết chuyện gì đã xảy ra nên cũng không hiểu Quản gia Trọng có ý gì.
“Lúc trước thành chủ nói giấy đăng ký kết hôn của cô cả nhà họ Đường và Đường Bách Khiêm có thể là do Đường Bách Khiêm lén làm lúc cô ấy không hề hay biết, bây giờ ông nói như thế, tôi cảm thấy càng có khả năng hơn.” Quản gia Trọng nhanh chóng giải thích.
Lương ngẩn người, ông ta nhanh chóng nhìn về phía thành chủ nhà mình, thành chủ thậm chí còn phân tích được những điều này ư?
Nếu thành chủ không chú ý đến cô cả nhà họ Đường quá mức, nếu không phải thành chủ quan tâm đến cô cả nhà họ Đường quá mức thì sao có thể phân tích những điều này?
Còn phân tích chi tiết và chính xác như thế?
“Ông biết tại sao Đường Bách Khiêm lại làm vậy không?” Quản gia Trọng lại không nhịn được hỏi một câu, chủ yếu là ông ta thấy thành chủ có hứng thú với chủ đề này, chỉ cần là việc thành chủ cảm thấy hứng thú, ông ta nghĩ tình hình có vẻ vẫn chưa tệ tới mức như ông ta tưởng tượng.
“Đường Bách Khiêm vẫn luôn thích Hàn Nhã Thanh và muốn giữ cô ấy bên mình.
Để giữ Hàn Nhã Thanh bên mình, thậm chí cậu ta còn ngăn cản Đường Lăng đi tìm Hàn Nhã Thanh.
Sau này khi Hàn Nhã Thanh ly hôn với Dương Tầm Chiêu rồi qua Mỹ, Đường Bách Khiêm còn từ bỏ cả hang ổ của mình để cản trở Dương Tầm Chiêu tìm Hàn Nhã Thanh.
Bây giờ cậu ta làm vậy hẳn là bị chuyện của Dương Tầm Chiêu hôm qua kích thích, chắc cậu ta sợ Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh lại ở bên nhau nên mới ra tay trước.” Lương nhanh chóng trả lời một cách rất cụ thể.
“Thích? Chỉ tính những chuyện cậu ta làm với cô cả nhà họ Đường thì chẳng khác gì kẻ thù, có ai thích giống cậu ta sao? Ông nhìn những bình luận trên mạng đã mắng cô cả nhà họ Đường đến mức nào rồi kìa? Rõ ràng là cậu ta đang hại cô ấy.” Quản gia Trọng “hừ” một tiếng, ông ta hoàn toàn không tán đồng với kiểu thích này.
Lương sửng sốt, đôi mắt chợt lóe, ông ta có chút khó hiểu.
Vốn dĩ ông ta đến đây để xin lỗi và nhận tội với thành chủ, bây giờ chủ đề rõ ràng đã lệch hướng đi xa.
Quản gia Trọng này còn chửi bậy!
“Thành chủ, ông vừa bảo tôi đi điều tra Đường Bách Khiêm, bây giờ còn cần làm không?” Quản gia Trọng suy nghĩ, sau đó nhìn về phía Trương Minh Hoàng hỏi.
Quản gia Trọng rất hồi hộp khi hỏi câu này, ông sợ thành chủ sẽ nói không cần điều tra nữa, ông rất sợ thành chủ lại trở về trạng thái thờ ơ với mọi thứ, không để ý gì, cũng không quan tâm việc gì như trước kia.
“Điều tra chứ, vì sao lại không tra?” Nhưng khi Trương Minh Hoàng nhìn Quản gia Trọng, ánh mắt ông ta rất kỳ lạ như thể câu hỏi của Quản gia Trọng hoàn toàn vô nghĩa.
“Vâng, tôi đi điều tra ngay.
Khi nào điều tra rõ ràng, tôi nhất định phải dạy cho tên Đường Bách Khiêm này một bài học!” Quản gia Trọng chỉ cảm thấy tràn đầy sức sống, hai mắt ông ta lập tức sáng rực, thành chủ vẫn bảo ông đi điều tra Đường Bách Khiêm có nghĩa là thành chủ vẫn còn quan tâm đến chuyện của cô cả nhà họ Đường!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...