"Bắt đầu lại một lần nữa? Bắt đầu thế nào? Tư Đồ Không, nếu tôi không nhớ nhầm thì anh sẽ phải kết hôn vào tháng mười, anh sắp cưới cô Mục, anh nói muốn bắt đầu lại một lần nữa với tôi? Tư Đồ Không, anh không bị bệnh chứ?" Liễu Ảnh cười lạnh cắt ngang lời anh ta nói.
Cô cảm thấy lời nói của Tư Đồ Không quá buồn cười, quá buồn cười.
Anh ta sắp cưới cô Mục lại nói muốn bắt đầu lại một lần nữa với cô?
Bắt đầu thế nào? Nói cô làm tình nhân của anh ta sao?
Không, cô kiên quyết không làm kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác.
Lúc trước sở dĩ cô đồng ý đi theo Tư Đồ Không là vì Tư Đồ Không độc thân, nếu Tư Đồ Không có vợ, cô tuyệt đối không đồng ý ở bên cạnh Tư Đồ Không.
Trong suy nghĩ của cô thì những kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác rất đáng xấu hổ, đừng tìm lý do gì cả, đừng nói tình yêu gì đó, tất cả cũng không che giấu được việc đáng xấu hổ của bọn họ.
Cho nên cô kiên quyết không làm kẻ thứ ba.
"Những tin tức trên mạng là giả, tôi sẽ không cưới Mục Sở Sở." Tư Đồ Không vốn muốn giải thích chuyện này với cô, nhưng sau đó lại xảy ra quá nhiều chuyện, cho nên anh ta không có cơ hội giải thích.
Hiện tại nếu cô nhắc tới, anh ta đúng lúc có thể giải thích rõ ràng, hiện tại anh ta cưỡng ép cô ở lại nên không hy vọng giữa bọn họ lại có hiểu lầm gì.
Liễu Ảnh sửng sốt, vẻ mặt khó hiểu nhìn anh ta, anh ta đang nói cái gì? Sao cô lại nghe không hiểu?
"Những tin tức trên mạng là do mẹ tôi không biết rõ tình hình nên tiết lộ với phóng viên, trước đó tôi cũng không biết, hơn nữa tôi cũng tuyệt đối sẽ không cưới Mục Sở Sở, cho nên những tin tức đó là giả." Lúc Tư Đồ Không nói ra lời này cũng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Cho dù thế nào thì anh ta cũng đã giải thích rõ ràng những tin tức không có thật trên mạng.
"Giả?" Liễu Ảnh nhíu mày lại, không biết là không tin hay là vẫn còn nghi ngờ.
"Đúng vậy, tất cả là giả, chuyện tôi cưới Mục Sở Sở là giả, chuyện ngày kết hôn cũng là giả, chuyện tôi đính hôn với Mục Sở Sở cũng là giả luôn." Tư Đồ Không vô cùng phối hợp, cô hỏi điều gì, anh ta lập tức trả lời, cho nên Tư Đồ Không trả lời rất nhanh và dứt khoát.
"Nhẫn đính hôn còn có thể giả sao? Trên mạng nói anh tự mình tìm bậc thầy làm nhẫn cưới, thời gian, địa điểm cũng viết rất rõ ràng, sao có thể là giả?" Con ngươi Liễu Ảnh nhanh chóng lóe lên, Liễu Ảnh hỏi có chút gấp gáp, không biết cô không tin Tư Đồ Không nói hay là còn có nguyên nhân khác.
"Tôi thật sự đi tìm bậc thầy làm nhẫn, nhưng không liên quan đến Mục Sở Sở, tôi..." Tư Đồ Không vốn muốn cho cô một bất ngờ, nhưng hiện tại trên mạng đăng tin tức như vậy, anh ta không muốn cô hiểu lầm, cho nên muốn nói thẳng với cô.
"Tư Đồ Không." Liễu Ảnh đột nhiên lấy lại tinh thần, ngước mắt lên nhìn vào anh ta: "Anh không cần giải thích với tôi, tôi biết rõ quan hệ giữa chúng ta là gì, anh cũng hiểu rõ giữa chúng ta chỉ là thỏa thuận, không, nói chính xác là giao dịch, anh chi, tôi đưa cơ thể của mình ra, chỉ như vậy thôi."
Tư Đồ Không không nói nữa, nhưng hai mắt vẫn nhìn cô.
"Với quan hệ này của chúng ta thì không cần thẳng thắn gì đó, nhất là anh không cần làm vậy với tôi." Anh ta nhìn chằm chằm Liễu Ảnh, cô lại cười cười, cô nói rất tự nhiên, bởi vì cô vẫn luôn nghĩ như thế.
Từ lúc bắt đầu vào năm năm trước, cô vẫn luôn nghĩ như thế, năm năm qua suy nghĩ này cũng chưa từng thay đổi.
Bởi vì bọn họ ký thỏa thuận nên Tư Đồ Không không cần thẳng thắn với cô, thật sự không cần!!
Tư Đồ Không đột nhiên nói những điều này với cô, trong lòng cô có chút sợ hãi, cho nên cô rất mâu thuẫn, không muốn nghe những điều này.
"Không, chúng ta cần, sau này chúng ta cần phải thẳng thắn với nhau." Sao Tư Đồ Không không biết suy nghĩ của cô, anh ta biết cô mâu thuẫn, anh ta biết cô không muốn nghe những điều này, bởi vì trong lòng cô không muốn chấp nhận anh ta.
Nhưng anh ta không muốn cô mâu thuẫn, không muốn cô gạt bỏ anh ta ra khỏi cuộc sống của mình.
"Không, không có sau này đâu." Liễu Ảnh bản năng lắc đầu, cô không muốn, cô không muốn có sau này với Tư Đồ Không, vất vả lắm cô mới chịu đựng qua năm năm, vất vả lắm cô mới tự do, cô không muốn tiếp tục sống như thế.
Cô không muốn tiếp tục một cuộc sống không có lòng tự trọng, không có bản thân, cũng không có tự do.
Cô càng không muốn làm người phụ nữ được anh ta gọi thì đến bất cứ lúc nào, càng không muốn là người phụ nữ mà anh ta có thể muốn làm gì thì làm ở bất cứ chỗ nào, thật sự không muốn!!
"Có, nhất định sẽ có, chúng tôi bắt đầu lại một lần nữa, sau này không giống như vậy." Tư Đồ Không rất muốn nói với cô, chỉ cần cô ở lại thì mọi chuyện không giống nhau, tuyệt đối không giống như trước kia.
"Có gì không giống chứ? Anh nói xem có gì không giống?" Liễu Ảnh vẫn lắc đầu, có gì không giống chứ?
Chỉ cần cô ở lại thì có gì khác so với trước kia?!
"Không phải giữa chúng ta chỉ là chuyện như vậy sao?" Liễu Ảnh cười cười mang theo sự châm chọc, cũng có một chút tự giễu.
Tư Đồ Không hiểu ý cô cũng biết cô đang nói cái gì, Tư Đồ Không suy nghĩ, sau đó đột nhiên nói: "Sau này nếu em không đồng ý thì tôi sẽ không chạm vào em?"
Liễu Ảnh ngẩn người, sau đó bật cười.
"Hả? Tư Đồ Không, anh tin lời nói này sao? Chính anh có tin không?" Liễu Ảnh vốn không tin lời nói của Tư Đồ Không.
Với tính cách của Tư Đồ Không thì có quỷ cũng không tin lời này!!
Khóe môi Tư Đồ Không hơi giật giật, nói thật anh ta thật sự không quá tin tưởng, bởi vì khi anh ta đối mặt với cô nhưng không chạm vào cô thì đó là một chuyện rất khó khăn.
"Tôi sẽ cố gắng làm được." Nhưng Tư Đồ Không vẫn tỏ thái độ, cho dù khó khăn thì anh ta cũng nhất định sẽ làm được.
"Vậy anh còn giữ tôi ở lại bên cạnh anh làm gì?" Liễu Ảnh lại sửng sốt, nhìn anh ta giống như nhìn quái vật, ngoại trừ chuyện này thì giữa cô và Tư Đồ Không không còn chuyện gì khác.
Tư Đồ Không vừa nói không chạm vào cô? Vậy anh ta còn giữ cô lại làm gì?!
"Chẳng lẽ ngoại trừ chuyện đó thì giữa chúng ta không còn chuyện gì khác sao?" Tư Đồ Không có chút chán nản, cô nói gì vậy?
"Không có." Liễu Ảnh nhanh chóng nói một câu, trả lời rất tự nhiên cũng rất thẳng thắn, bởi vì cô thật sự vẫn luôn cho rằng như vậy, sự thật cũng là như thế!
Tư Đồ Không thở dài, anh ta rất khó chịu nhưng anh ta biết rõ chuyện này do mình gây ra, anh ta nghe thấy thì cảm thấy không thoải mái.
Mà cô...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...