Hơn nữa nhà họ Đường còn thừa nhận Đường Minh Hạo? Nếu không họ tuyệt đối sẽ không bảo vệ Đường Minh Hạo như vậy!
Đường Minh Hạo này rốt cuộc là người như thế nào?
Nhà họ Đường biết đến sự tồn tại của Đường Minh Hạo, hoặc họ biết rất rõ chuyện về Đường Minh Hạo. Bây giờ xem ra, chỉ còn mình anh là không biết gì cả.
Từ trước đến nay Đường Lăng chưa từng nói gì với anh!!
“Cậu không cần điều tra tài liệu về Đường Minh Hạo nữa!” Dương Tầm Chiêu nheo mắt, trong ánh mắt xẹt qua tia lạnh lẽo. Anh đột nhiên thay đổi chủ ý.
“Đại ca, chuyện gì thế? Sao lại không điều tra nữa?” Cố Ngũ ngẩn ra, rõ ràng không hiểu. Không phải trong tình huống này thì càng nên điều tra rõ ràng ư? Đại ca từ trước đến nay chưa từng làm chuyện gì mà bỏ dở giữa chừng như vậy!
“Cậu tìm bằng được cái tên Đường Minh Hạo đó rồi đưa hắn đến gặp tôi” Dương Tầm Chiêu đương nhiên sẽ không bỏ dở giữa chừng. Anh cảm thấy chỉ điều tra tài liệu về Đường Minh Hạo thôi thì chưa đủ. Ngược lại anh muốn nhìn xem Đường Minh Hạo rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Anh muốn xem xem rốt cuộc lý do gì lại khiến nhiều người che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo đến như vậy?
“Tìm ra hắn? Rồi đưa đến chỗ anh?” Cố Ngũ kinh ngạc, nhất thời không kiềm chế được, cao giọng: “Đại ca, bây giờ ngay đến cả tài liệu về Đường Minh Hạo em cũng không tra ra được, vậy mà anh lại bảo em tìm ra hắn? Rồi đưa hắn đến chỗ anh? Em biết đi đâu tìm người bây giờ?”
Anh ta đã điều tra suốt hai ngày rồi. Trong hai ngày đó, anh ta đã dùng đủ mọi cách, cố hết sức lực, cũng đã huy động mọi lực lượng. Nhưng ngay đến cả cọng lông của Đường Minh Hạo, anh ta cũng không tra ra. Vậy mà bây giờ đại ca lại bảo anh ta đưa người qua đó?
Có phải đại ca nhầm gì rồi hay không?
“Dù có phải xới tung ba tấc đất, cũng phải tìm ra cho tôi” Chuyện cậu ba Dương đã quyết định làm thì tuyệt đối sẽ không từ bỏ. Khó khăn dù có lớn cũng không làm khó được anh.
Huống hồ, Đường Minh Hạo còn là tình địch của anh. Chuyện này anh càng không bỏ qua được!
“Đại ca, quan trọng là bây giờ em không biết nên đi đâu tìm người?” Cố Ngũ thật sự rất khó xử. Hiện giờ anh ta không tìm ra bất cứ thông tin nào về Đường Minh Hạo, hoàn toàn không biết người này là ai thì biết tìm từ đâu chứ?
Dương Tầm Chiêu hơi mím môi, suy nghĩ một lúc sau đó chậm rãi nói từng chữ: “Đến nhà họ Đường”
“Đến nhà họ Đường ư?” Cố Ngũ lại sửng sốt một lần nữa. Giọng nói rõ ràng mang theo tia kinh ngạc: “Đại ca, ý của anh là Đường Minh Hạo đang ở nhà họ Đường sao?”
Con ngươi của Dương Tầm Chiêu rõ ràng hơi trâm xuống, lần này, anh không trả lời.
Nhưng trong tình huống này mà cậu ba Dương lại im lặng, điều này cũng coi như ngầm thừa nhận.
“Đại ca, tên Đường Minh Hạo đó ở cùng chị dâu ư? Không phải chứ?” Cố Ngũ cảm thấy suy nghĩ của đại ca hơi kỳ lạ. Nếu Đường Minh Hạo thật sự ở nhà họ Đường, thì chẳng phải là đang ở cùng chị dâu sao?
Đường Minh Hạo ở cùng chị dâu?
Chuyện gì vậy chứ?
Tên tình địch này của đại ca nguy hiểm thật đấy!
Dương Tầm Chiêu nghe thấy lời này của Cố Ngũ, sắc mặt trong nháy mắt càng trở nên khó coi hơn: “Cho cậu thời gian một ngày, đưa người đến đây
cho tôi!”
Lời này của Cố Ngũ có lẽ chỉ là vô ý nhưng lại đâm thẳng vào tim cậu ba Dương.
Tên Đường Minh Hạo đó đang ở nhà họ Đường? Hắn đang ở cùng Hàn Nhã Thanh?
Đây là chuyện anh không muốn nhìn thấy nhất. Nhưng theo suy đoán hiện giờ của mình, anh cảm thấy chuyện này có khả năng là thật.
“Đại ca, không phải anh đang làm khó em đấy chứ?” Khóe môi Cố Ngũ co giật dữ dội: “Nếu Đường Minh Hạo thật sự ở nhà họ Đường thì làm sao có thể nói đưa về là đưa về được. Cửa ải nhà họ Đường chắc chắn không dễ qua”
Cố Ngũ cảm thấy những chuyện mà anh ta làm trước đây tuyệt đối không khó như chuyện bây giờ.
Nhà họ Đường là nơi như thế nào cơ chứ? Anh ta biết rõ và đại ca càng rõ hơn. Trong một ngày phải tìm được người ở nhà họ Đường rồi mang về?
Chuyện này sao có thể?
Quan trọng là với quan hệ của đại ca và nhà họ Đường và quan hệ của đại ca với chị dâu, Cố Ngũ thật sự không dám làm loạn.
“Quan trọng là tên Đường Minh Hạo đó chắc chắn sẽ không phối hợp với chúng ta” Cố Ngũ cảm thấy đây cũng là một chuyện vô cùng khó khăn.
Đường Minh Hạo chính là tình địch của đại ca mà đại ca lại muốn gặp hắn, thì chắc chắn hắn sẽ không phối hợp rồi.
“Dù có trói cũng phải trói người mang về đây cho tôi!” Lúc này, Dương Tầm Chiêu đã sa sâm mặt mày, không còn muốn thương lượng nữa.
“Đại, đại ca, như vậy không hay lắm đâu!” Cố Ngũ kinh ngạc, nói năng cũng trở nên lắp bắp. Trói mang về ư? Nếu thế thì tính chất sự việc thay đổi rồi!
“Đại ca, nhà họ Đường có thể giúp Đường Minh Hạo che giấu thân phận. Điều đó chứng tỏ, họ rất coi trọng tên Đường Minh Hạo này. Nếu chúng ta đến nhà họ Đường rồi trói người mang về thì e rằng hậu quả khi đó rất nghiêm trọng!” Cố Ngũ không phải là người sợ phiền phức, nhưng chuyện này thật sự quá nghiêm trọng, anh ta không thể không lo lắng.
Cố Ngũ đang nói thì hơi dừng lại, suy nghĩ một chút, sau đó lại bổ sung một câu: “Còn phía chị dâu nữa. Chị dâu đối xử đặc biệt với Đường Minh Hạo, nếu chúng ta trói người, chị dâu có tức giận không?”
Cố Ngũ đang cố hết sức để khuyên nhủ đại ca mình. Cho dù đại ca không kiêng dè nhà họ Đường, thì cũng phải suy nghĩ đến thái độ của chị dâu chứ?
“Cố Ngũ, cậu rốt cuộc là người của ai?” Vốn dĩ tâm trạng của cậu ba Dương đã rất tệ, lúc này, từng câu từng chữ trong lời nói của Cố Ngũ lại giống như đang đâm thẳng vào trái tim anh. Anh thật sự muốn đánh cho Cố Ngũ một trận.
“Đại ca, chẳng phải em đang lo lắng cho anh ư? Em lo rằng nếu chúng ta bắt cóc tên Đường Minh Hạo đó, nếu hắn tố cáo với chị dâu, nếu chị dâu giận anh..” Cố Ngũ liên tục phân tích tình huống. Anh ta cảm thấy những phân tích của mình vô cùng có ích.
“Tố cáo? Yên tâm, tôi sẽ không để hắn có cơ hội tố cáo!” Dương Tầm Chiêu khẽ nhếch môi, nở một nụ cười lạnh. Người đã vào tay anh rồi mà còn muốn đi tố cáo ư? Đây là chuyện hoàn toàn không thể xảy ra.
“Cậu chỉ cần phụ trách việc bắt người về đây cho tôi là được” Dương Tầm Chiêu lại nhanh chóng bổ sung một câu. Lần này, cậu ba Dương nói thẳng là bắt về chứ không phải là đưa về nữa.
“Được rồi, em sẽ đi bắt người về cho đại ca” Cố Ngũ cảm thấy mình đã nói hết những điều nên nói rồi. Nếu đại ca vẫn kiên trì như vậy, anh ta chỉ còn cách làm theo lời đại ca nói.
Cố Ngũ đã ở bên đại ca nhiều năm như vậy, từ trước đến nay chuyện đại ca đã muốn làm thì tuyệt đối sẽ không thay đổi. Do đó Cố Ngũ cũng không nói thêm gì nữa.
Cố Ngũ đã nghĩ thông suốt, trên mặt cũng hiện rõ tia hưng phấn. Chuyện càng khó thì càng có tính thử thách. Thật ra Cố Ngũ rất muốn làm loại chuyện có tính thử thách như thế này. Chỉ có điều, trước đó anh vẫn lo lắng đại ca sẽ không thỏa hiệp được với chị dâu.
Cố Ngũ cúp điện thoại, sau đó gọi vài người đắc lực nhất bên cạnh mình đến.
“Mấy người các cậu tiếp tục điều tra. Lần này điều tra từ nhà họ Đường. Đại ca nói rằng, Đường Minh Hạo có thể đang ở nhà họ Đường. Nếu tra ra hắn thật sự đang ở nhà họ Đường, thì phải nghĩ mọi cách mang người về” Cố Ngũ trâm giọng dặn dò mấy trợ thủ đắc lực của mình.
“Mang người về từ nhà họ Đường ư? Mang như thế nào chứ?” Mấy người họ đồng loạt sửng sốt. Sao có thể mang người từ nhà họ Đường về dễ dàng như vậy được? Phải mang về như thế nào?
“Đại ca đã nói rồi, cho dù có phải trói thì cũng phải bắt người mang về” Cố Ngũ truyền đạt lại ý ban nãy của cậu ba Dương cho họ nghe.
“Bắt cóc người từ nhà họ Đường? Đại ca nói thật sao?” Mấy người họ hoàn toàn kinh ngạc, cũng không dám tin.
“Thật, đây là ý của đại ca. Vì thế các cậu hãy tìm ra Đường Minh Hạo ở nhà họ Đường, sau đó mang hắn về cho đại ca. Nếu Đường Minh Hạo không phối hợp, thì cứ bắt về” Câu nói lần này của Cố Ngũ cũng coi như rõ ràng hơn nhiều: “Có làm được không?”
“Làm được, không phải chỉ là bắt một người về thôi ư? Sao có thể làm khó bọn em được!” Một trong số đó vô cùng tự tin trả lời.
“Nếu bảo đối phương phối hợp rồi đưa về thì có thể hơi phiền phức. Nhưng nếu trói về thì đơn giản hơn nhiều” Mấy người còn lại cũng lập tức phụ họa theo lời của người vừa nói.
Khóe môi Cố Ngũ không nhịn được khẽ giật. Sao lời này lại có cảm giác như một đám thổ phỉ đang nói chuyện thế này? Họ là thổ phỉ ư?
Nhưng mà Cố Ngũ cũng không thể phản bác lời họ nói. Đây dường như chính là phong cách làm việc thường ngày của họ.
“Nếu đã như vậy, các cậu mau bắt đầu hành động đi. Đại ca chỉ cho chúng ta một ngày thôi” Thật ra Cố Ngũ cũng cảm thấy mấy người này nói không sai. Nếu bảo đối phương phối hợp rồi đưa hắn về thì có thể hơi phiên phức.
Nhưng nếu bắt về thì đơn giản hơn nhiều.
Đương nhiên nếu không suy nghĩ đến tình hình của chị dâu thì mọi chuyện càng đơn giản hơn.
“Anh Cố cứ yên tâm, bọn em nhất định sẽ bắt người mang về” Mấy người họ đồng loạt trả lời, có thể nhận thấy họ vô cùng tự tin.
Nhưng đối với họ mà nói, hành động trói người mang về quả thật không khó khăn gì cả.
“Ừ” Cố Ngũ khẽ gật đầu, anh ta hiểu rất rõ thực lực của mấy người trợ thủ đắc lực này. Họ làm bất cứ việc gì cũng không hề xảy ra sai sót gì cả. Cho dù có là người nhà họ Đường thì cũng không làm khó được họ.
Vì thế, Cố Ngũ cũng rất có lòng tin. Anh ta tin rằng, không mất quá nhiều thời gian, họ có thể bắt được Đường Minh Hạo mang về.
Cho nên, anh ta chắc chắn có thể hoàn thành được chuyện mà đại ca giao phó.
Nhưng mà Cố Ngũ hiển nhiên không biết rằng, mời thần đến thì dễ nhưng tiễn thần đi thì khó! Mọi chuyện không dễ dàng như vậy đâu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...