Hàn Nhã Thanh nhìn cô ta cười nhạt, nụ cười này rõ ràng là có ý tứ.
Sau đó, Hàn Nhã Thanh dời mắt đi, không nhìn Bùi Doanh nữa.
Bùi Doanh lộ ra vẻ sửng sốt, cô ta không ngờ rằng mình nhìn Hàn Nhã Thanh như vậy, Hàn Nhã Thanh còn cười với mình?
Hàn Nhã Thanh muốn làm gì vậy chứ?
Mà bộ dạng hoàn toàn không muốn để ý đến cô ta của Hàn Nhã Thanh khiến Bùi Doanh nghiến răng nghiến lợi.
“Thanh Thanh, em cười cái gì vậy?” Sở Bách Hà luôn đi theo Hàn Nhã Thanh, cô ta hơi kinh ngạc khi nhìn thấy Hàn Nhã Thanh đột nhiên cười, Hàn Nhã Thanh cười cái gì?
“Em phát hiện ra một chuyện rất thú vị.” Môi Hàn Nhã Thanh hơi nhếch lên, chuyện của năm năm trước cô chưa kiểm tra kĩ, trong lòng vẫn có chút bất an. Rốt cuộc là kẻ địch không biết là ai đang núp sau lưng nói không chừng bất thình lình hắn lại lao ra và cắn cho một phát, chuyện này không ổn chút nào.
Bây giờ người phụ nữ này đã tự mình xuất hiện, Hàn Nhã Thanh cảm thấy chuyện của năm năm trước có thể được giải quyết rồi đây.
“Có gì vui sao? Gì thế?” Sở Bách Hà vừa nghe thấy có chuyện thú vị thì lập tức trở nên hứng phấn.
“Không vội, tối nay có thể sẽ có một trò chơi đặc biệt đấy, chị cứ từ từ xem.” Hàn Nhã Thanh biết nếu người phụ nữ xuất hiện trong bữa tiệc, kế tiếp nhất định sẽ có những hành động khác, cho nên Hàn Nhã Thanh biết rằng tối nay nhất định sẽ có một vở kịch thú vị.
“Thật không? Trò gì thế? Ở đâu vậy?” Đôi mắt của Sở Bách Hà sáng lên. Cô thích xem kịch nhất, và không có gì có thể ngăn cản cô xem chúng.
Hàn Nhã Thanh suy nghĩ một chút, đến gần bên người Sở Bách Hà nói lẩm bẩm vài câu.
Sở Bách Hà hai mắt mở to, sắc mặt có chút sững sờ: “Em, em nghiêm túc đấy à?”
“Ừm.” Hàn Nhã Thanh nhẹ gật đầu, sau đó liếc về phía Bùi Doanh.
Vào lúc này, Bùi Doanh không còn nhìn chằm chằm vào Hàn Nhã Thanh nữa, mà đang nói chuyện với Trình Nhu Nhu.
Sở Bách Hà nhìn chỗ Hàn Nhã Thanh đang nhìn sau đó sắc mặt thay đổi: “Tại sao lại là cô ấy?”
“Chị quen biết người đó sao?” Hàn Nhã Thanh sửng sốt, có phần kinh ngạc, Sở Bách Hà quen biết người phụ nữ đó.
“Cô ấy là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành. Lần trước chị đã nói với em rồi.” Khóe môi Sở Bách Hà hơi cong lên: “Đó là người mà em vừa nói sao? Cô ta không giống người thông minh lắm ……”
Hàn Nhã Thanh ánh mắt lóe lên, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành?
Điều này thực sự làm cô ngạc nhiên?
Người phụ nữ đó là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành?
Hàn Nhã Thanh nhìn thấy thái độ của những người xung quanh đối với người phụ nữ đó và thái độ của hai người phụ nữ thì hơi nhướng mày: “Người chị đang nói là ai vậy chứ?”
Khí chất của người phụ nữ đó không giống như một công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
“Người mặc váy hồng hình như tên là Trình Nhu Nhu, nhưng theo chị nhớ thì chủ của Quỷ Vực Chi Thành hình như là họ Trương. Chủ của Quỷ Vực Chi Thành đã nhận ra con gái mình, tại sao ông ấy không đổi họ của cô ấy? Có phải lạ lắm không.” Sở Bách Hà nhận ra rằng có lẽ vừa rồi họ nói đến không phải là cùng một người:” em đang nói về người phụ nữ mặc chiếc váy màu tím bên cạnh Trình Nhu Nhu? ”
“Ừm.” Hàn Nhã Thanh nhẹ nhàng đáp lại, khóe môi khẽ giật giật, gần đây nhà họ Đường xảy ra rất nhiều chuyện đều có liên quan đến Quỷ Vực Chi Thành, thành thật mà nói, sự khúc mắc của cô với quỷ vực chi thành nên kết thúc từ sớm rồi.
Chỉ là Hàn Nhã Thanh vẫn không muốn kẻ thù của mình là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nơi đó thực sự quá mạnh, Mộ Dung Tri cho rằng dù Dương Tầm Chiêu và Đường Lăng có liên thủ với nhau đi chăng nữa. không thể là đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành
“Nếu là người mặc váy tím thì cũng hợp lý. Cô nàng váy tím trông giống như ả trà xanh, và cô ta vẫn là người kém trang nhã nhất.” Đôi mắt Sở Bách Hà hơi nheo lại: “Nhưng làm thế nào mà em lại chọc vào cô ta? Cô ta là ai vậy? ”
“Thực sự em không biết người này. em chỉ xác nhận từ ánh mắt rằng cô ta là người phụ nữ đã hại em 5 năm trước. không biết tại sao 5 năm trước cô ta lại đối xử với em như vậy.” Đối với câu hỏi này, Hàn Nhã Thanh thực sự không hiểu.
Cô có thể chắc chắn rằng mình chưa từng nhìn thấy người phụ nữ đó, cũng không quen biết gì, nếu đã gặp thì nhất định sẽ không quên.
“Thật là kỳ quái.” Sở Bách Hà ngẩn người, khẽ nhíu mày: “Năm năm trước rõ ràng là muốn hủy hoại em. Nếu không có hận ý sâu đậm thì chị cũng chả tin.”
“Cho nên em cũng lấy làm lạ.” Hàn Nhã Thanh nhẹ nhàng thở ra: “Tuy nhiên, em nghĩ đêm nay chắc chắn sẽ đoán ra được. Hôm nay ả sẽ không trùng hợp mà có mặt tại đây đâu, hẳn là nhằm vào em rồi đó. ”
“Ý của em là ả ta sẽ đối phó với em trong bữa tiệc hôm nay?” Sở Bách Hà nhanh chóng mở to hai mắt: “Ả đang tự tìm cái chết à?
“Đừng coi thường cô ta, năm năm trước cô ta đã thành công hãm hại em.” Vẻ mặt Hàn Nhã Thanh nghiêm túc hơn một chút, năm năm trước tuy cô không giỏi như bây giờ, nhưng người bình thường không bao giờ có thể hại được cô vào thời điểm đó.
Nếu không phải lúc đó phòng khách sạn được thiết kế đặc biệt, nếu không phải cô nhảy vào phòng của Dương Tầm Chiêu đúng lúc, thì cô không dám nghĩ đến hậu quả.
Sở Bách Hà sững sờ, trầm mặc một hồi, sắc mặt hiển nhiên càng thêm nghiêm trọng.
“Hơn nữa, những chuyện gần đây ở nhà họ Đường luôn liên quan đến Quỷ Vực Chi Thành. em nghĩ cũng nên liên quan đến ả ta. Có thể ả đã đối phó với em, nên bắt đầu công kích nhà họ Đường.” Hàn Nhã Thanh luôn là người thông minh, có một vài điều vừa mới nghĩ tới đã thông suốt tường tận.
“Không phải chứ? Vậy vị trí của người phụ nữ này ở Quỷ Vực Chi Thành là gì? Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành vừa mới nhận thân. Chắc hẳn lúc trước ả không dựa vào sức mạnh của công chúa Quỷ Vực Chi Thành.” vẻ mặt của Sở Bách Hà hiển nhiên là hơi sững sờ hơn một chút: “Hơn nữa ả đang đối phó với nhà họ Đường? Có nghĩa là ả biết thân phận của em là cô chủ của nhà họ Đường sao?”
“Ừm, rất có thể.” Hàn Nhã Thanh đã nghĩ đến chuyện này từ lâu, sau khi cô về nhà họ Đường, không có nhiều người biết Đường Thấm Nhi chính là Hàn Nhã Thanh, nhưng người phụ nữ này chắc chắn biết. chỉ không biết làm thế nào mà ả ta lại biết chuyện đó?
Có vẻ như người phụ nữ ấy biết rất nhiều về cô.
Quả không đơn giản!
“Trời má, xem ra là một nhân vật ghê gớm đấy.” Vẻ mặt Sở Bách Hà thay đổi rõ ràng: “Hiện tại ả đang ở cùng công chúa của Quỷ Vực Chi Thành. Chị thấy ả có quan hệ tốt với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành lắm.”
Khi Sở Bách Hà nói lời này, giọng nói của cô ấy hiển nhiên lạnh hơn một chút, vẻ mặt hiện lên nét lo lắng.
“Quan hệ của ả với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành? Nếu em không nhầm, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành rất nghe lời ả.” Hàn Nhã Thanh vẫn luôn quan sát chi tiết, mặc dù hiện tại cô có chút xa cách, tuy rằng Bùi Doanh trong những dịp như vậy không dám quá kiêu ngạo mà cố gắng che giấu, nhưng Hàn Nhã Thanh vẫn có thể nhìn ra được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...