Sở Bách Hà và anh đúng là không có quan hệ gì, nhưng mà tình cảm giữa Sở Bách Hà và Hàn Nhã Thanh rất tốt, ngộ nhỡ anh chọc giận Sở Bách Hà, đến lúc đó Sở Bách Hà lại tố cáo anh trước mặt tại Hàn Nhã Thanh thì không tốt lắm.
Nên cậu ba Dương ngừng lại, không tiếp tục rung chuông nữa.
Bản thân cậu ba Dương đã ngừng lại, nhưng anh nghĩ với giá này chắc chắn người khác vẫn sẽ tiếp tục đấu giá, dù sao khối ngọc Dương Chi đó chắc chắn giá không chỉ 180 tỷ. Hơn nữa cậu ba Dương cũng muốn nhìn xem, nếu anh dừng lại, nếu những người khác tiếp tục đấu giá thì Sở Bách Hà có tiếp tục theo hay không?
Nếu Sở Bách Hà không tiếp tục theo, đó chính là nhằm vào anh, nếu Sở Bách Hà tiếp tục đấu giá thì có nghĩa anh đã suy nghĩ nhiều rồi.
Nhưng sau khi cậu ba Dương dừng lại, cũng không có ai tiếp tục đấu giá, những người khác cũng không có động tĩnh gì.
Nên trên màn hình lớn, giá dừng ở 180 tỷ, vẫn là giá mà phòng bao số 11 đã đưa ra.
Cậu ba Dương không tiếp tục ra tay, chỗ này bỗng chốc trở nên hết sức yên tĩnh, lần này tất cả mọi người đều cảm thấy mơ hồ.
Rốt cuộc cậu ba Dương có ý gì?
Trước đó, rõ ràng tranh giành rất gay gắt, sao sau đó giá lần sau lại cứ thấp hơn lần trước thế?
Mà lần này càng quá đáng, cậu ba Dương chỉ đưa ra giá một lần, số 11 cũng chỉ đấu một lần thì cậu ba Dương đã ngừng lại.
Sao nhìn thế nào cũng như cố ý nhường, hơn nữa nhìn như cậu ba Dương cố ý giúp đỡ phòng bao số 11.
“Cậu ba Dương đã xảy ra chuyện gì thế? Sao ấn có một cái đã ngừng rồi?”
“Rõ ràng, cậu ba Dương đang nhường.”
“Tôi cũng thấy cậu ba Dương giống như đang cố ý giúp đỡ người phụ nữ trong phòng bao số 11”
“Có phải người phụ nữ trong phòng bao số 11 thật có quan hệ gì đó với cậu ba Dương hay không?”
“Giá tiền này, cảm giác cậu ba Dương đang cố ý đưa ngọc kia cho người phụ nữ phòng bao số 11”
“Chẳng lẽ giữa cô ta và cậu ba Dương thật có quan hệ gì?”
“Chắc không đâu, cậu ba Dương không phải người như vậy.”
“Cậu ba Dương là ai? Anh nói xem cậu ba Dương là ai? Trên thương trường, cậu ba Dương chắc chắn là người khiến người ta vừa nghe tên đã sợ mất mật, nên anh đừng nghĩ cậu ba Dương quá lương thiện”
“Đây không phải vấn đề lương thiện hay không lương thiện, đây là vấn đề nguyên tắc. Tôi cảm thấy cậu ba Dương không phải cố ý, có lẽ bên trong có hiểu lầm gì đó.”
“Thật ra rất dễ biết có phải hiểu lâm hay không, bây giờ anh cũng đấu một lần, để xem cậu ba Dương phản ứng thế nào? Đến lúc đó mọi việc sẽ rõ ràng”
“Muốn đấu thì anh đấu đi, tại sao phải tôi đấu chứ?”
“Tôi cũng không dám, ai biết rốt cuộc cậu ba Dương có ý gì? Nếu cậu ba Dương thật là cố ý nhường, mà tôi lại tranh với người phụ nữ phòng bao số 11 đó thì tương đương chống lại cậu ba Dương rồi, tôi cũng không ngốc như vậy: “Anh không ngốc tôi cũng không ngốc, anh không đấu tôi cũng không đấu”
Nên, cuối cùng vẫn không người nào dám cạnh tranh.
MC đợi một lúc lâu, mà vẫn không thấy tiếng chuông vang lên nữa.
“180 tỷ lần một, 180 tỷ lần hai, 180 tỷ lần ba, khối ngọc Dương Chỉ thượng đẳng này thuộc về quý bà phòng bao số 11” Khi tuyên bố kết quả, MC cảm thấy trái tim mình cũng đang chảy máu. Một khối ngọc Dương Chi thượng đảng tốt như thế, lớn như thế mà chỉ đấu với giá 180 tỷ.
Hơn nữa còn là đồ của chính ông chủ, lát nữa anh ta làm sao giải thích với ông chủ chứ?
Nhưng đấu giá chính là như vậy, có khả năng sẽ đưa ra giá cực cao, giống như đồ ngọc của thời Chu Hán lúc trước, đương nhiên cũng có thể sẽ đưa ra giá cực thấp, giống khối ngọc Dương Chi thượng đẳng bây giờ.
Chỉ là tình huống như hôm nay là rất hiếm gặp.
Dù sao chuyện kỳ quái ngày nào chả có, có chăng hôm nay đặc biệt nhiều.
“Ồ, Dương Tâm Chiêu thực sự trúng mỹ nhân kế sao?” Thành thiếu chủ trong phòng bao số 10 rõ ràng có chút cười trên nỗi đau của người khác.
Lần này, Cường cũng không phản bác Thành thiếu chủ nhà mình, bởi vì, lúc này Cường cũng hoàn toàn không rõ cách làm của cậu ba Dương.
“Cậu nói xem nếu để cho cô chủ nhà họ Đường biết chuyện này thì sẽ như thế nào?” Trong đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Thành thiếu chủ rõ ràng mang theo mấy phần tính toán.
“Thành thiếu chủ, cậu muốn làm gì? Không phải cậu muốn tố cáo với cô chủ nhà họ Đường chứ?” Nhìn dáng vẻ Thành thiếu chủ nhà mình, Cường lập tức hoảng hốt: “Thành thiếu chủ, cậu và cô chủ nhà họ Đường không quen biết, cậu cũng chưa từng gặp cô chủ nhà họ Đường, cậu cảm thấy cô ấy sẽ tin cậu sao?”
“Tôi muốn nói cô ấy biết là chuyện của tôi, cô ấy tin hay không là chuyện của cô ấy” Trước nay, Thành thiếu chủ làm việc luôn tùy hứng, đều là nghĩ cái làm luôn.
“Thành thiếu chủ, chúng ta có thể đừng tìm đường chết không?” Cường cảm giác gần đây Thành thiếu chủ rất có khả năng, từ sau khi biết chuyện của cô chủ nhà họ Đường, Thành thiếu chủ vẫn luôn chạy trên con đường tìm chết, kéo cũng không kéo lại được.
“Tôi sẵn lòng, cậu quản được tôi sao” Thành thiếu chủ không hề quan tâm anh ta, chuyện Thành thiếu chủ đã quyết thì không ai có thể ngăn cản.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lúc này anh bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng mờ mịt, lần này nó thực không hiểu, Dương Tâm Chiêu là có ý gì?
Vừa mới còn tranh giành rất gay gắt, sao lại đột nhiên dừng lại chứ?
Dừng lại quá đột ngột khiến nó không kịp chuẩn bị.
“Cô cũng không biết.” Sở Bách Hà cũng ngơ ngác, dù hai lần trước cậu ba Dương cạnh tranh giá cũng không phải quá cao, không dốc sức nâng giá, nhưng vậy ít nhất cũng coi là giá bình thường.
Lần này thì hoàn toàn không bình thường.
Dù Sở Bách Hà không hiểu những thứ này, nhưng cô cũng biết khối ngọc Dương Chi thượng đẳng này giá chắc chắn không chỉ 180 tỷ, đấu được với giá tiên này chắc chắn là kiếm lợi lớn rồi.
Cảm giác giống như cậu ba Dương đang giúp bọn họ vậy.
Phong cách cạnh tranh này sao bỗng dưng thay đổi chứ?
Sở Bách Hà nhất thời cũng có chút không thể thích ứng.
Nhưng hiện tại cô đang được lợi lớn, hơn nữa, lần này cậu ba Dương ngừng lại như thế, cũng khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
Cô cảm thấy trận chiến cha con này có lẽ có thể kết thúc rồi.
Không, phải nói là tạm thời kết thúc, Sở Bách Hà không quên Đường Minh Hạo còn kế hoạch tiếp theo, đó chính là để cậu ba Dương thanh toán.
Sở Bách Hà cảm thấy đến lúc đó tình huống chắc sẽ càng thêm kích thích.
Cô rất hồi hộp.
Vật đấu giá tiếp theo lại được mang, MC giới thiệu văn tắt, sau đó nơi này chìm vào yên tĩnh, thật lâu không có tiếng chuông vang lên.
Phòng bao số 9, cậu ba Dương không rung chuông, nên phòng bao số 11 cũng không theo, đương nhiên phòng bao số 10 đã sớm không có động tĩnh gì.
Mọi người nhất thời chưa lấy lại tinh thần, nên cũng quên đấu giá.
“Chưa có ai ra giá sao? Muốn đấu thì mau đưa ra giá thôi” MC đợi lúc lâu không thấy có động tĩnh, cũng chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở một chút.
Lúc này mọi người mới lấy lại tinh thần, phát hiện lân này cậu ba Dương thật không có ý định ra tay, cậu ba Dương không ra tay, hai nhà khác cũng không có động tĩnh.
Cho nên, rốt cục có thể đến phiên bọn họ đấu rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...