Cô Vợ Tài Phiệt Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Lâm Khinh Khinh cũng trở về nhà, mặc quần áo ở nhà, bắt đầu nấu ăn trong bếp.
Cô ấy gọi cho Tạ Mẫn Thận: “Anh đã tan làm chưa?”
“Ừm, tan làm rồi.”
Giọng nói dịu dàng của Lâm Khinh Khinh vang lên: “Tối muốn ăn gì? Em nấu cho anh.”
Tạ Mẫn Thận đột nhiên không muốn đi uống rượu xã giao nữa, anh ấy chỉ muón về nhà ăn bữa ăn do Lâm Khinh Khinh làm.
Hàn Khải Tử: “Thị trưởng Tạ, đi thôi, người ta tới rồi.”
Lâm Khinh Khinh hỏi: “Xã giao sao?”
“Ừm.”
Lâm Khinh Khinh nói: “Uống ít rượu, mau về nhà.”
“Được.”
Sau khi cúp điện thoại, trên mặt Tạ Mẫn Thận lộ ra một nụ cười thần bí, Hàn Khải Tử hỏi: “Thị trưởng Tạ, anh cười như vậy là sao thế?”
“Không sao, chị dâu cậu sợ tôi uống rượu hại sức khỏe cho nên bảo tôi về nhà sớm.
Rượu hôm nay, cậu uống đi.”
Trên bàn rượu, Lâm Phổ cũng xuất hiện.
“Thị trưởng Tạ, công ty ba vợ cậu cũng kiểm tra à.”
Tạ Mẫn Thận liếc nhìn Lâm Phổ: “Chính vì là người nhà, đương nhiên phải trong sạch, thêm nữa, chủ tịch Lâm cũng không sợ điều tra.”
“Vậy tại sao không điều tra công ty của anh trai cậu? Đề quốc Tạ thị mà điều tra cũng mắt nửa năm đúng chứ?”
“Nếu không điều tra sao tôi có thể làm thị trưởng Tạ? Còn về việc ai điều tra, tất nhiên là quốc gia, cả ông tôi, tướng quận Tạ cũng bị kiểm tra.” Chỉ là có rất ít người biết mà thôi, thế lực nhà họ Tạ vừa nhiều vừa rối, bên trên phái người điều tra cũng phải tiền hành thận trọng.
Trưởng phòng và Lâm Phổ nhìn nhau, Lâm Phổ nói: ‘Mẫn Thận, ba ủng hộ con làm việc này, nhưng con có thể thúc giục những người làm việc dưới quyền của con nhanh lên không? Nhà máy của chúng ta đang chờ khởi động.”
Tạ Mẫn Thận: “Chủ tịch Lâm, ông cũng biết lần này phải giải thích rõ ràng với ngân hàng, tôi còn phải kiểm tra các tài khoản cá nhân của ông. Sẽ mắt một thời gian cho các cơ quan có thẳm quyền cao hơn.”
Lâm Phổ: “Kiểm tra là kiểm tra, ba có thể bắt đầu làm việc không?”
“Hàn Khải Tử.” Tạ Mẫn Thận gọi: “Ngày mai xem tiến hành tới bước nào rồi.”
“Vâng, thị trưởng Tạ, tôi về sẽ giục họ.”
Trưởng phòng cô gắng kéo quan hệ của Tạ Mẫn Thận và Lâm Phổ gần nhau hơn, đứng giữa mời rượu.
Tạ Mẫn Thận: “Xin lỗi, hôm nay khi tôi ra ngoài, vợ tôi bảo tôi không được uống rượu.”
Lâm Phổ bị coi thường quá nhiều.
Ông ta nhịn cơn tức ngồi xuống.
Trên bàn rượu, sáu trong số mười người đang nói giúp cho Lâm Phổ, muốn Tạ Mẫn Thận nương tay, tha cho tập đoàn Lâm thị.
Tạ Mẫn Thận liếc nhìn Hàn Khải Tử.
Cậu ta hiểu ngay, kiểm tra, kiểm tra hết! .
||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||
Khi Tạ Mẫn Thận được bọn họ mời ra ngoài chơi, anh ấy đã thẳng thừng từ chối: “Tôi mới kết hôn, những nơi phong hoa tuyết nguyệt như vậy mọi người đi đi, tôi về nhà với vợ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...