Cô Vợ Tài Phiệt Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Ông nội Lâm cũng bối rồi, ông ấy cũng sợ hôn nhân của Khinh Khinh và Mẫn Thận bị người khác phá đám, nhà họ Tạ sẽ không coi thường Khinh Khinh, có Vân Thư ở nhà họ Tạ không có ai dám bắt nạt Khinh Khinh, sợ là tình cảm giữa hai vợ chồng bọn họ bị người khác phá đám thôi.

Ngoài ra còn có Lâm Dực, cũng là nỗi lo của ông ấy.

Lễ nào nhà họ Lâm lại dừng lại ở thế hệ của Tiểu Dực?

Ánh mắt Lâm Phổ giả vò quá chân thành, ông nội Lâm cũng không che giấu cảm xúc của mình, ông già giãy giụa, điều đó chứng tỏ ông ấy thực sự đề tâm.

Lâm Phổ tiếp tục nghĩ cho Lâm Khinh Khinh: “Ba, chúng ta đều là ba, con biết những người thân thiết quan trọng như thế nào. Con chỉ có hai đứa con, Khinh Khinh và Tiểu Dực. Trong trái tim con có Lưu Thị, nhưng hai đứa trẻ là gốc rễ của con trên đời, ba, chúng là cháu của ba.”

Lâm Dực chạy ra khỏi phòng ngủ: “Chị và anh rễ bảo sắp tới.”

Lâm Phổ không sợ, ông ta ngồi trong sân đợi Lâm Khinh Khinh và Tạ Mẫn Thận đến.

Nửa tiếng sau, đôi trẻ về đến nhà.

“Lâm Phỏ, ông lại tới đây làm gì? Ông nội không cần ông nuôi, Tiểu Dực cũng không cần ông giả tạo quan tâm, sao ông còn tới, cây còn vỏ, sao người có thể không biết xấu hổ?” Lần này Lâm Khinh Khinh rất tức giận, ba cô ấy hết lần này đến lần khác làm xáo trộn cuộc sông của gia đình cô ây.


Đây là lần đầu tiên Tạ Mẫn Thận tháy Lâm Khinh Khinh tức giận.

Anh ấy luôn cho rằng Lâm Khinh Khinh là người yếu đuối, cần anh ấy bảo vệ, hôm nay cô ấy giận dữ mắng Lâm Phỏ, Tạ Mẫn Thận không có phản ứng gì.

Ông nội Lâm cũng sợ hãi trước sự tức giận của cháu gái mình.

Lâm Phổ đưa tay định tát vào mặt Lâm Khinh Khinh, nhưng khi nhìn thấy Tạ Mẫn Thận bảo vệ phía sau cô ấy, ông ta đã nắm chặt tay lại.

Đứa con gái hư hỏng này, không bằng một phần mười Thiền Thiền, sao lại gả vào nhà họ Tạ được?

Nhìn hai ba con đồi đầu nhau, ông nội Lâm lắc đầu, trong lòng cảm thấy nhói đau, tại sao gia đình lại không hòa thuận được.

“Khinh Khinh, đừng cãi nhau với ba.” Ông nội Lâm nói.

Tạ Mẫn Thận bước tới, anh ấy nhẹ nhàng ôm Lâm Khinh Khinh vào lòng.

Ông nội Lâm nói: “Ông bảo Tiểu Dực gọi cháu vì muốn nói cho hai vợ chồng cháu, ông chuẩn bị dẫn Tiểu Dực về với ba cháu.”


Cái gì?

“Ông nội, sao lại thế?”

Ông nội Lâm: “Từ giờ trở đi, cháu sẽ biết.”

Lâm Dực không quay lại với Lâm Phổ, Lâm Khinh Khinh muốn dẫn Lâm Dực đi.

Lâm Phổ lập tức ngăn cản, Lâm Dực cũng là mục tiêu quan trọng để đe dọa Lâm Khinh Khinh.

“Tiểu Dực về với ba, con tới nhà chị sẽ là gánh nặng. Chị sẽ ghét con, không thích con.” Lâm Phổ ngắm ngầm đe dọa Lâm Dực.

“Không, tôi muốn chị.”

“Con về với ba, mai dẫn con đi gặp chị.”

Lâm Phỏ dỗ dành Lâm Dực và ông nội Lâm xong, đi tới trước mặt Lâm Khinh Khinh, nói: “Ba biết con hiểu lầm ba rất nhiều, ba sẽ từ từ sửa sai.”

Thái độ chân thành, Tạ Mẫn Thận ôm Lâm Khinh Khinh vào lòng.

Có lẽ Lâm Phổ đang có ý xấu trong bụng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui