Tim của Lê Nhất Ninh đập chậm mấy nhịp.
Đợi sau khi nghe rõ người đàn ông đầu bên kia nói gì, mặt cô nóng lên.
Cho dù là cách nhau ngàn dặm nhưng dường như Lê Nhất Ninh có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của Hoắc Thâm khi nói ra câu này.
Anh uống rượu rồi, trên người nhất định có dính mùi rượu, con ngươi sẽ sâu thẳm hơn ngày thường, đôi mắt cũng không còn rõ ràng như vậy nữa mà ngược lại mang chút cảm giác mơ màng khiến người ta nhìn vào sẽ lạc mất phương hướng.
Anh cúi đầu, một tay đút túi quần tay kia cầm điện thoại, mặc tây trang giày da, dưới ánh trăng đường nét gương mặt được ánh den phác họa rõ nét vừa tinh xảo vừa đẹp mắt.
Chỉ nghĩ tới hình ảnh đó thôi, tim Lê Nhất Ninh kiềm chế không được đã bắt đầu run rẩy.
Cô vùi mặt cọ vào gối đầu, giống như không dám tin kiểu lời nói này lại có thể nói ra bởi miệng của Hoắc Thâm.
Cồ cắn mồi, sau khi im lặng chốc lát mới đỏ mặt ‘ô’ một tiếng, giọng nói rất rất dịu dàng: “Phải không.”
Đáy mắt Hoắc Thâm có ý cười, âm thanh truyền qua điện thoại lọt vào tai cô, khiến lỗ tai cô tê dại.
Lê Nhất Ninh cảm thấy bản thân sắp trụ không được rồi.
Người đàn ông này. Thì ra khi say rượu sẽ có
bộ dáng này?
Như vậy cũng quyến rũ quá rồi đó!
Lê Nhất Ninh chủ động đổi đề tài: “Anh ra ngoài gọi điện thoại không gấp sao?”
“ừm.” Giọng nói của Hoắc Thâm vần trầm thấp như cũ: “Có người ở bên trong.”
” Ồ Ồ.”
Điện thoại Lê Nhất Ninh rung lên, là tin nhắn của nhân viên công tác gửi tới, hỏi cô đã chọn được hình chưa.
Cô im lặng chốc lát, thấp giọng nói: “Em phải trả lời tin nhắn cho nhân viên công tác rồi, anh tiếp tục bận đi.”
Hoắc Thâm đáp một tiếng: ‘Vê nhà sẽ gọi điện thoại cho em.”
“ừm.”
Cúp điện thoại xong, Lê Nhất Ninh vồ cái má nóng bừng của mình, sau khi gửi hình cho Giản Viên Viên và Trương Nhã trải qua sự cố gắng không mệt mỏi của ba người, cuối cùng cũng chọn được một tấm mà các cô thích nhất.
Sau khi gửi cho nhân viên công tác xong Lê Nhất Ninh không quan tâm nữa, cô chơi điện thoại một lúc fôi đi vào phòng tắm tắm rửa.
Tám giờ tối, bộ phim «Mỹ Nhân Trường An» mà mọi người mong đợi đã lâu cuối cùng cũng đăng tạo
hình lên.
Lúc bắt đầu chọn vai cho bộ phim này thì khồng làm tuyên truyền gì, luôn do các fan thực hiện không cầu tư lợi.
Hôm khai máy tuy có đăng weibo rồi nhưng lúc đó còn chưa có ảnh tạo hình, chỉ có một poster vẽ chân dung của cặp nhân vật chính.
Nghĩ cũng biết, mọi người nhất định là rất mong đợi ảnh tạo hình.
Hơn nữa lần này weibo của đoàn phim trực tiếp đăng lên một hơi chín bức ảnh tạo hình, ai đỡ được chứ.
Weibo Mỹ Nhân Trường An V: Ảnh tạo hình mong đợi đã lâu tới rồi [hình ảnh * 9].
Mồi một bức ảnh đều là hình tượng kinh điển nhất của từng người bọn họ.
Dịch Tử Mặc và Phó Mộng thân làm nhân vật chính mỗi người đều có hai tạo hình, những người khác đều là một.
Mọi người lướt tới tin này thì vội vàng mở ra, sau khi nhìn thấy người trong ảnh thì fan nhảy nhót khồng thôi.
[Aaaaaaaa cuối cùng cũng đợi dược rồi!]
[Hu hu hu hu không dễ gì ha, khai máy lâu vậy rồi mới (Tăng ảnh tạo hình, mấy người chậm quá đó!! Nhưng tôi không thể không nói đẹp bá chấy luôn!]
[Trời ạ, thầy Dịch đẹp trai thấy sợ, hu hu hu tôi
chịu không nổi nữa, thái tử mời ngài tới đây sủng ái em một chút được khồng. Em bằng lòng làm một trong hậu cung ba ngàn giai lệ của anh.]
[Bà chị phía trên nằm mơ đi!]
[A a a a a thế này ai chịu cho nổi chứ, Mộ Tùng Nam cũng đẹp trai nè, không hổ là tướng quân chính trực nhất.]
[Cầu xin mọi người!! Nhìn Lê Nhất Ninh được không!! Tạo hình này của cô ấy là công chúa xinh đẹp nhất trong phim cổ trang rồi đó, a a a a a a a trời ơi, tại sao có người có thể đẹp như vậy?]
[Tạo hình này của Lê Nhất Ninh tôi thấy rất được!]
[Cô Mộng cũng rất xinh đẹp này, không hổ là hoàng hậu, đoan trang độ lượng, dịu dàng hiền thục một chút cũng không có cảm giác khồng hài hòa nào.]
[Hu hu hu chịu không nổi nữa, giá trị nhan sắc của đoàn phim này cao ghê, mong đợi bộ phim lên sóng!]
[Trái tim bé nhỏ đập phình phịch phình phịch, gương mặt này của Lê Nhất Ninh tuyệt sắc thật.]
*
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...