Cô Vợ Nuôi Từ Bé


Sở Tri Lục lên nhà gõ cửa, Triệu Tầm Dữ ở bên trọng hỏi vọng ra là có chuyện gì.

Cô không trả lời, tiếp tục gõ cửa.

Triệu Tầm Dữ lề mề một lát mới ló mặt ra từ sau cửa: “Sao vậy?”
“Bà nội bảo tôi mang thịt nướng về cho cậu, cậu xuống ăn đi.


Triệu Tầm Dữ không tin: “Bà ngoại bảo cậu mang về?”
“Ừ.

Bà đoán cậu không ăn cơm nên mới bảo tôi nướng mang về, không phải đồ thừa đâu, xuống ăn lúc còn nóng đi.


Triệu Tầm Dữ nhìn chằm chằm cô vài giây: “Được rồi, để tôi rửa mặt cái đã.


Sở Tri Lục cười với cậu: “Nhanh lên.


Triệu Tầm Dữ xuống nhà, Sở Tri Lục đang uống trà sữa ở ghế sô pha, TV phát bộ phim thái mà lần trước Triệu Tầm Dữ chê đau chê đón.

Thịt nướng đặt trên bàn trà, Sở Tri Lục ngồi ở ghế sô pha bên cạnh.


Triệu Tầm Dữ ngồi xuống, Sở Tri Lục mở nắp ra và đưa cho cậu một đôi đũa dùng một lần.

Thịt nướng rất nhiều, mùi hương hấp dẫn tỏa ra khiến người ta vừa ngửi đã muốn động tay.

Nhiệt độ vừa phải, màu vàng óng ánh, lớp da bên ngoài thì giòn tan.

“Cậu ăn chưa? Có muốn ăn nữa không?”
Sở Tri Lục lắc đầu, nói mình đã ăn no rồi, ba món đồ uống kia là của cậu hết.

“Nhiều thế.


Sở Tri Lục cắn ống hút, giọng mơ hồ: “Cứ lấy đi.


Triệu Tầm Dữ gặm đùi gà, gật gù khen: “Ngon.


Lại hỏi: “Có thật là bà ngoại bảo cậu mang về cho tôi không?”
Sở Tri Lục gật đầu: “Ừ, tôi nói muốn về nhà, bà bảo tôi tiện thể mang chút đồ nướng về cho cậu.



Dựa theo vào kinh nghiệm của cô, tầm khoảng 10 giờ bà nội mới về nhà.

Sở Tri Lục nói dối không biết ngượng mồm.

“Ờ.


Triệu Tầm Dữ vui vẻ, ăn uống ngon lành.

Trà chanh vàng mát lạnh sảng khoái, vị chua ngọt giải ngấy, thấm vào ruột gan.

Bộ phim chiếu tới cảnh nữ chính sinh non, nam chính quỳ trước giường bệnh, mắt mắt giàn dụa, râu ria xồm xoàm, cầu xin tha thứ.

Sở Tri Lục: “Nam chính không biết trân trọng, giờ mới rơi nước mắt cá sấu.


“Đúng vậy, tha thứ cho tên ngu xuẩn này thì sau này chịu khổ cũng là tự làm tự chịu.


Sở Tri Lục gật đầu tán thành, sau đó lặng lẽ thở dài một hơi đầy nhẹ nhõm.

Nhưng mà, lúc Triệu Tầm Dữ ăn gần hết, bà cụ Sở trở về.

Vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm của thịt nướng, lại thấy Triệu Tầm Dữ còn đang cầm đũa gặm cánh gà, bà cụ nói: “Không phải cháu nói không ăn à? Chạy tung ta tung tăng qua đó mang về hả?”
Sở Tri Lục: “…”
Triệu Tầm Dữ: “…?!”





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui