Cô Vợ Nuôi Từ Bé


Trường cấp ba của bọn họ xây dựng chế độ học nội trú, ngoại trừ việc nghỉ cố định nghỉ ba ngày trong hai tháng, mỗi tuần bọn họ chỉ được nghỉ vào chiều chủ nhật và ra khỏi trường, cũng chỉ được có mấy tiếng đồng hồ, bảy giờ tối đã phải quay lại phòng tự học buổi tối.

Trong tuần đầu tiên ngồi cùng bàn với nhau, hai người họ cũng không tương tác gì, ấn tượng đầu tiên của Bành Thanh Giai về Sở Tri Lục là cô lãnh đạm và không dễ gần.

Lên năm tiếp theo, các lớp được phân lại, hầu hết những gương mặt trong lớp đều xa lạ, tuy học lớp chọn nhưng mọi người cũng đều tận dụng mọi lúc có thể nói chuyện để tạo mối quan hệ tốt với bạn học và bạn cùng bàn, cảm giác mới mẻ và phấn khích không thể tả.

Chỉ có Sở Tri Lục không hề quan tâm đến thế giới bên ngoài mà chỉ luôn cúi đầu học tập.


Bành Thanh Giai cảm thấy rằng bạn thân ngoài việc trao đổi việc học tập, nói chuyện phiếm để tránh nhàm chán thì điều quan trọng nhất là đi nhà vệ sinh đi ăn cùng nhau.

Rõ ràng là bạn cùng bàn của cô ấy đã quen với việc ở một mình, hai người không thể thân thiết được, cho nên cô ấy sẽ nói chuyện phiếm với các bạn học nữ khác mỗi khi tan học, ngay cả khi đi vệ sinh hay đi ăn thì cô ấy cũng đi cùng những người khác.

Khi trở lại phòng tự học lúc sáu giờ rưỡi tối Chủ nhật, cô ấy phát hiện ra người bạn cùng bàn của mình tưởng như lúc nào cũng ăn uống thanh đạm, không bao giờ chạm vào đồ ăn vặt đang ăn bánh ngọt cắt miếng, trên bàn vẫn còn đặt một cốc trà sữa lớn! Lúc đó Bành Thanh Giai đã cảm thấy rất sốc.

Tiếp đó, tròng mắt như vỡ tan, cô ấy có cảm giác giống như thấy tiên nữ bị kéo trở lại trần gian vậy.

Cô ấy ngồi vào chỗ của mình, có hơi khó tin, không nhịn được mà nói: “Cậu mà cũng uống trà sữa! ”Lúc ấy trên đôi môi màu hồng nhạt của Sở Tri Lục còn dính một ít kem, cô khó hiểu hỏi lại: “Sao vậy?”“Tớ còn cho rằng cậu là kiểu người mỗi ngày sẽ uống đủ hai lít nước, chú ý giữ gìn sức khỏe, không thèm ăn, tuyệt đối sẽ không bao giờ ăn đồ ăn vặt! ”Giọng điệu rụt rè của cô ấy khiến Sở Tri Lục bật cười, Sở Tri Lục giải thích rằng cô rất thích đồ ngọt, còn nói trừ vị đắng ra thì vị chua ngọt hay cay cô đều thích.


Lúc này thì hai người mới trở nên thân thiết với nhau hơn.

Sở Tri Lục vẫn không thể hiểu được ánh mắt dịu dàng của Bành Thanh Giai nhìn cô mỗi khi cô uống trà sữa.

Cho dù Bành Thanh Giai đã giải thích rằng trông cô lúc đó rất đáng yêu thì cô cũng không hiểu.

Vì biết được Sở Tri Lục có tham gia nên hai bạn học nam ở lớp khác nói năng cũng tích cực hơn, rõ ràng là muốn gây ấn tượng với Sở Tri Lục.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận