Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội


Mộ An An dựa vào sô pha, chân vẫn đang giẫm lên sô pha, trực tiếp duỗi thẳng, tư thái rất tùy ý, mang theo một chút lưu manh.

Cô nói: “Tin nhắn đó không phải do Giang cầm gửi đến.


Bác sĩ Cố khó hiểu.

Mộ An An cầm lại chiếc điện thoại, trả lời Giang cầm: “Giang cầm, con người này khá kiêu ngạo, thượng đẳng, cho dù bản thân ở trong lòng có tình cảm với người theo đuổi, thì cô ta cũng sẽ đặt bản thân lên rất
cao.

“Với tính cách của cô ta mà nói, nhất định sẽ mang theo sự thương hại bố thí cho người khác, người khác tốt nhất nên mang ơn một chút.


“Cô trả lời cái gì vậy?” – Bác sĩ cố đặt sự chú ý ở câu trả lời của Mộ An An.

“Tôi đã đồng ý rồi, nên kêu cô ta nhắn cho tôi thời gian hẹn và địa điểm gặp mặt.

” – Mộ An An nói xong liền để điện thoại trên sô pha, cũng không quan tâm nữa.

“Đây là Hồng Môn Yến, đây chính là tuyên bố muốn trị cô, cô còn muốn
đưa tới tận cửa sao?” – Bác sĩ cố không hiểu.

Mộ An An bình tĩnh giải thích: “Giang Cầm tuy rằng rất cao ngạo, nhưng thực chất bên trong rất thích được yêu mến.

Tông Thất có thể thả thính được cô ta hay không còn tùy thuộc vào việc lần này hắn có thể xử lý tốt hay không.



Mộ An An đã thu thập đầy đủ thông tin từ khi bắt đầu quyết định tiếp cận Giang cầm và Giang Phong.

Lúc đầu, Mộ An An định tiếp cận Giang Phong, nhưng người này cứ tỏ ra mình là tôn tử, cho nên Mộ An An liền tìm cách tiếp cận Giang cầm.

“Huống chi.

” – Nói xong, đôi mắt Mộ An An nháy mắt liền thâm sâu, lóe lên một tia hung ác: “Nếu Giang Phong muốn bố trí Hồng Môn Yến để trị tôi, vậy tôi sẽ khiến cho hắn biết cái gì gọi là tự, nhận, lấy, hậu quả!”
Để cho vị đại thiếu gia này từ trên trời rơi xuống mây!
Để cho Giang gia nhận thức được, con đường báo thù của người nào đó, sắp được mở ra.

Bác sĩ Cố nhìn vào ánh mắt của Mộ An An, trong lòng có chút lo lắng.

Hắn mấp máy môi, nhưng lại không nói gì.

“Cố Thư Khanh.

” – Mộ An An gọi tên hắn, bằng một giọng nói rất nhẹ nhàng: “Mộ An An tôi không có Thất gia che chở, tôi chính là một con gà yếu đuối, làm cái gì cũng không được”
“Nhưng tôi biết rõ, thù hận của tôi, không báo không được!”
“Nhưng tôi có Thất gia, cho nên tôi làm việc sẽ để lại đường lui.


Bác sĩ Cố vẫn đang lắng nghe Mộ An An nói.


Sau khi nghe xong, bác sĩ cố chỉ nói một câu: “Tôi biết rồi, cần tôi giúp gì không?”
Chỉ với một câu này, liền mang đến sự thấu hiểu và ủng hộ hàng đầu.

Mộ An An mỉm cười: “Có.


“Tôi đoán Giang Phong đã bố trí rất nhiều người ở trên chuyến du thuyền này, trước đó tôi đơn phương độc mã đâm vào chỗ chết.

Tôi cần một người có sức mạnh hơn tôi để bảo vệ tôi, và một đội vệ sĩ.


“Việc này giao cho tôi.

” – Bác sĩ cố thầy đồng ý một cách sảng khoái.

Mộ An An có chút kinh ngạc, sau đó liền lo lắng: “Chuyện này, không thể để cho Thất gia biết.


“Tôi sẽ sắp xếp thật tốt.

” – Bác sĩ cố đáp lại.

Nhưng đối với sự giúp đỡ một cách dứt khoát này của bác sĩ cố, Mộ An An có hơi ngạc nhiên.

Những năm này, Mộ An An nhiều lần nhờ bác sĩ cố giúp đỡ, nhưng mỗi lần bác sĩ Cố đều ríu rít lo lắng đủ thứ, mỗi lần đều là Mộ An An uy hiếp mới đồng ý.

Lần này lại đồng ý một cách sảng khoái như vậy, Mộ An An ngược lại có chút không thích ứng được: “Anh sẽ không định, ở đây đồng ý với tôi, quay đầu lại liền nói với Thất gia đấy chứ?”
Tôi là loại người như vậy sao?
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
Bác sĩ Cố bị Mộ An An chọc tức đến mức không muốn nói chuyện.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui