Mặc dù biết rõ Mộ An An đang tìm chứng cứ, hoặc lợi dụng hai anh em nhà họ Giang để tiếp cận nhà họ Giang, nhưng ngày thường Mộ An An hiếm khi bộc lộ cảm xúc mãnh liệt như vậy.
Hôm nay nghe những lời như vậy.
Thêm câu nói chết người cuối cùng, ngược lại khiến bác sĩ Cố có chút hụt hãng, thậm chí không biết nên ứng phó như thế nao.
Sau khi im lặng một lúc lâu, bác sĩ Cố ngập ngừng nói: “An An tiểu thư, thật ra thì…”
“Anh nói, nếu bây giò tôi đi lấy cho Thất Gia một bàn đồ ăn ngon, chắc Thất Gia sẽ không giận tôi?”
Mộ An An Đột nhiên ngắt lời của bác sĩ Cố với giọng điệu gấp gáp.
Cũng bỏ qua đi chủ đề cuối cùng.
Cô trầm ngâm như một người không sao, rồi bật cười, “Theo tình hình này, tôi phải dỗ dành Thất Gia.
”
“Đừng nói nữa, tôi sẽ vào bếp.
” Mộ An An vẫy tay chào, rồi bước đi vào bếp.
“Haiz …” Bác sĩ Cố muốn ngăn lại, nhưng anh mở miệng, cuối cùng anh ta không nói gì.
– Khi Mộ An An vào bếp, bác sĩ Cô thở dài thườn thượt.
“Cô cũng chưa bao giờ yêu cầu Thất Gia mà.
”
Không đúng.
Mộ An An sẽ không hỏi, cô càng không mở miệng.
Cô biết thân biết phận, biết một số chuyện, không được hỏi.
Mặc dù, Thất Gia đã nuôi nắng cô chăm sóc từ cô khi còn nhỏ.
Nhưng Mộ An An không phải là một đứa trẻ.
Cô quá bình tĩnh và lý trí.
Cũng biết cách tiết chế cảm xúc.
Cô chỉ đang cầu sự sủng ái với Thất Gia, nên cô mới như một đứa trẻ.
Bác sĩ Cố thở dài.
Có một số điều mà anh không thể nói rõ với Mộ An An.
Như La Sâm đã nhắc nhở anh vào ngày hôm đó.
Một khi điều gì đó được phơi bày, nó sẽ liên quan đến sự thật đẫm máu.
Nhưng ngay cả như vậy, bác sĩ Cố nhìn Mộ An An cảm thấy đặc biệt đau khổ.
Cô ấy rõ ràng là người vô tội nhất.
“Đùng lo, cho dù tôi có lòng, tôi cũng không biết làm.
”
Bác sĩ Cố lại thở dài.
Cuối cùng, anh nhìn lướt qua nhà bếp, cuối cùng rời khỏi phòng khách.
Khu bếp của Ngự Viên Loan luôn có một đội ngũ chuyên nghiệp.
Thất Gia kén ăn, cho nên nguyên liệu tươi trong bếp đều được cung cấp ngay trong ngày, một ngày trôi qua, những nguyên liệu này sẽ có người xử lý.
Luôn có người hầu trong bếp, đảm bảo rằng Thất Gia cần bắt cứ lúc nào.
Mộ An An mở cửa phòng bếp, nhìn hai hàng người hầu trực tiếp ra lệnh, “Các người đi ra ngoài đi.
”
Người hầu bếp nhìn nhau có chút kinh ngạc, dù sao bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy Mộ An An vào bếp.
“An An tiểu thư, cô cần gì ….
”
“Không sao, cô đi ra ngoài, tôi tự làm được.
” Mộ An An nói thẳng.
Người hầu bếp tuy có lo lắng, nhưng không dám trái lời.
Trong Ngự Viên Loan.
Nếu xúc phạm Thát Gia, Thất Gia có thể giữ lại mạng sóng néu tâm trạng tốt.
Nhưng nếu xúc phạm An An tiểu thư, thì phải chết!
Vì vậy, mặc dù Mộ An An chưa bao giờ vào bếp, người hầu vô cùng lo lắng Mộ An An sẽ nấu ăn, nhưng đành phải tuân lệnh rời đi.
Người hầu phòng bếp dần dần rút đi, Mộ An An đóng cửa lại.
Trong nửa giờ.
Tông Chính Ngự đi xuống cầu thang trong bộ trang phục giản dị.
Tóc còn chưa khô hoàn toàn, ngọn tóc lắm tấm những giọt nước, tóc mái ướt sũng buông xuống tự nhiên, xẹt qua mi mắt, ngăn cản sự sắc bén của đôi mắt ấy.
Thêm phần quyến rũ.
Lúc Tông Chính Ngự đi xuống lầu, nhìn thoáng qua phòng khách trống tron, khẽ cau mày “Tiểu thư đâu?”
Người hầu bên cạnh vội vàng báo cáo: “Trong bếp.
”
“Nhà bếp?”
“Nửa tiếng.
”
Tông Chính Ngự khẽ cau mày, rồi xua tay.
Hai hàng người hầu lui ra.
Trong phòng bếp, âm thanh vẫn tiếp tục được phát ra.
Bạn thậm chí có thể nghe thấy giọng chửi thề của Mộ An An, “Fu”k, tôi không tin là không làm được!”
Ngày thường, nếu Mộ An An nóng tính chửi thề, Tông Chính Ngự nhát định sẽ xử lí cô sạch sẽ.
Nhưng bây giờ Tông Chính Ngự chỉ hơi cong môi, sau đó bước đến bàn ăn sang một bên ngồi xuống.
Anh hơi ngả người về phía sau, cử động có phần thản nhiên, dang tay phải để chống lưng ghé, cầm điện thoại bằng tay trái.
Một video nhỏ đang phát trên màn hình điện thoại.
Cả nhà ơi! Cả nhà chịu khó tìm nguồn như hình đọc khích lệ nhóm nhé! Có quá nhiều trang đang lấy nguồn về đăng mong cả nhà chịu khó nhé! Chúc cả nhà vui khỏe!”
Nội dung video là một video hài hước của Mộ An An.
Trong đó có cảnh Mộ An An nhờ Tông Chính Ngự làm giá đỡ điện thoại di động giúp, hiện nó đã được phát sóng.
Sau khi La Sâm xử lí, lượt xem và thả tim của video đã bùng nỗ.
Khi Tông Chính Ngự xem đoạn video, anh vào mục bình luận.
Nhìn em nè: á á á, chết em rồi, tiểu ca ca ở đâu mà đẹp trai thế?
Đại Trân Châu: Thực xin lỗi moak moak, em vẫn là của anh, chỉ là nhất thời mê mẫn sự đẹp trai của tiểu ca ca này.
Tiểu tổ tông: Bạn trai hiện tại của em, thật xin lỗi, em trèo tường” một lát!
() Trèo tường: ngoại tình Đậu đậu run run: Tiểu ca ca ơi, anh thiếu bạn gái không?
Tất cả các bình luận đều liếm màn hình, thưởng thức vẻ đẹp của Mộ An An.
Tông Chính Ngự ban đầu xem video với vẻ mặt nhẹ nhàng, nhưng xem một vòng bình luận, biểu cảm của anh rất khó coi.
Đứa trẻ này có thể thu hút các cô gái nhỏ?
\ Nữ giả nam lái ô tô hạng sang ra ngoài dỗ dành những bé gái, có vẻ vui nhỉ.
“Đằng này”
Tông Chính Ngự đang cầm điện thoại, từ trong bếp có tiếng mở của.
“Thất Gia?” Mộ An An rất ngạc nhiên.
Tông Chính Ngự im lặng cất điện thoại, khi anh ngước mắt lên, ánh mắt gần như có thể giết người.
Mộ An An lòng lạnh.
Lần này thực sự rất khó xử lý.
Thát Gia đi tắm, còn chưa kịp bình tĩnh lại.
Khó thật.
Mộ An An trong lòng run lên, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, “Thất Gia, cháu nấu bữa tối cho chú, sẽ mang đến cho chú.
”
Nói xong, Mộ An An vội vàng trở lại phòng bếp.
Đi lấy thứ đã tra tấn cô trong nửa giờ ra và đặt trước mặt Tông Chính Ngự.
Tông Chính Ngự cúi đầu, nhìn đồ ăn trước mặt, liếc nhìn căn bếp bị bày bừa kinh khủng, nhướng mày, “Cháu đốt bếp, để làm ra thứ này? “
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...