Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội
Tông Chính Ngự liếc mắt nhìn Mộ An An.
Mộ An An giải thích: “Cháu đi gặp một người bạn.
”
“Người đưa vé cho cháu đi vũ hội mặt nạ?”
Mộ An An cười nhẹ: “Cháu cảm giác có vẻ nói chuyện được, ngày mai cháu phải về rồi nên muốn đi trò chuyện một chút.
”
Nói xong Mộ An An căng thẳng đứng trước mặt Tông Chính Ngự: “Thất gia, có được không?”
Mộ An An vô cùng căng thẳng.
Trong đầu cô đã nghĩ sẵn biện pháp lát nữa sẽ bán thảm như thế nào mới khiến Thất gia đồng ý.
Vậy mà…
“Được.
” – Tông Chính Ngự trực tiếp trả lời.
Câu trả lời này của Thất gia vô cùng dứt khoát, Mộ An An đột nhiên có chút phản ứng không kịp.
Dễ nói chuyện như vậy sao?
“Trước đó, cháu xem tin tức với ta đã.
”
Mộ An An đầu đầy dấu chấm hỏi.
Nhưng Thất gia không định giải thích.
Mãi cho đến khi kết thúc bữa sáng, Mộ An An ngồi cùng Thất gia trên sofa xem tin tức mới nhất của thủ đô, cô mới phản ứng lại.
Tin nóng hôm nay: Khách sạn của Đường gia có vấn đề về vệ sinh, khiến mọi người phải đi sâu vào nghiên cứu nội bộ doanh nghiệp của cả khách sạn.
Trong bản tin tức, đều ùn ùn đưa tin các vấn đề liên quan đến tập đoàn Đường thị.
Trụ sở chính của tập đoàn Đường thị đã xuất hiện một đoàn người biểu tình.
Khi Mộ An An nhìn thấy những tin tức này liền vô thức nhìn về phía Tông Chính Ngự.
Vẻ mặt anh không biểu cảm dựa vào sofa, tư thế có chút lười biếng, tựa như đang ngắm nhìn tuyệt tác mà chính mình tạo ra.
Khi Tông Chính Ngự cảm nhận được Mộ An An đang nhìn mình, anh trực tiếp vươn tay bóp cằm Mộ An An dời tầm mắt cô quay về phía màn hình tivi.
Lúc này phóng viên đang phỏng vấn trực tiếp ở dưới toà trụ sở chính của tập đoàn Đường thị.
Mặc dù tập đoàn Đường thị không tính là tập đoàn kinh doanh hàng đầu ở Kinh Đô, nhưng vì có tấm tựa lưng là gia tộc Tông Chính nên vị thế của tập đoàn này tại Kinh Đô cũng không thể xem nhẹ.
Đặc biệt là toà cao ốc 33 tầng đứng sừng sững trên khu vực con đường
thương mại chính là quà do Tông Chính gia tặng cho.
Nhưng vào lúc này, toà nhà trụ sở trước nay luôn nhộn nhịp bây giờ đang là một mảnh hỗn loạn.
Trước toà cao ốc tập hợp hàng chục nhân viên đang giơ cao băng rôn, đòi tập đoàn Đường thị phải đưa ra lời giải thích.
Phóng viên trước mặt đưa tin: “Theo tin tức mới nhất từ bệnh viện ở Kinh Đô lúc 8 giờ sáng hôm nay, vị khách bị ngộ độc thực phẩm trong khách sạn Đường thị đã được đưa đi cấp cứu, dựa vào sự điều tra của tổ chức y tế phát hiện, tiêu chuẩn vệ sinh
trong khách sạn của tập đoàn Đường thị không đạt tiêu chuẩn, thậm chí vì để giảm thiếu chi phí công ty đã ngang nhiên sử dụng thực phẩm không đạt tiêu chuẩn để phục vụ khách hàng.
”
Sau đó, hình ảnh trên màn hình thay đổi ghi lại những nơi không thể đưa ra ánh sáng của khách sạn cấp dưới tập đoàn Đường thị.
Không chỉ ở dưới toà nhà tập đoàn Đường thị có người biểu tình, mà ở xung quanh khách sạn của Đường thị cũng có người biểu tình, họ yêu cầu tập đoàn Đường thị phải đưa ra lời giải thích.
Một công ty lớn như vậy, lại là công ty lập nghiệp từ khách sạn, vậy mà đến cả quy cách của một khách sạn hạng ba cũng không đạt tiêu chuẩn.
Mộ An An xem hết một màn này, nội tâm nhất thời không biết nên bày tỏ cảm xúc gì.
Cũng vào lúc này, sau khi đưa tin về tập đoàn Đường thị xong thì phóng viên đã bắt đầu theo dõi tình hình thực tế, sau chuyện này được bại lộ, cổ phiếu tập đoàn Đường thị đã bắt đầu tuột dốc.
Gần như đi đến bờ vực sụp đổ.
Mộ An An im lặng một hồi lâu mới
ngước mắt nhìn về phía Tông Chính Ngự: “Thất gia, chuyện này là chú làm sao? Không phải chú đã hứa với cháu…”
“Không huỷ đi Đường gia, không động vào Đường Mật.
” Tông Chính Ngự nói lại lời hôm qua đã đáp ứng Mộ An An.
Mộ An An nhìn anh.
Anh lười biếng dựa vào sofa, tay phải đặt vào mặt sau sofa, ngón trỏ khẽ gõ lên mặt sofa.
Tông Chính Ngự nói: “Bản thân khách sạn Đường thị đã có vấn đề nên bị vạch trần và lên án.
Vì tình cảm qua lại mà Tông Chính gia cũng đã nhúng tay không ít, nên Đường thị mới tránh khỏi việc cổ phiếu bị sụp đổ.
”
Mộ An An nghe những lời này của Tông Chính Ngự mà không thể moi ra được sơ hở.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...