Vì thế những gì xảy ra lúc nãy vốn không thể nói rõ được gì cả.
Đường Mật đi ngang qua một kiến trúc bằng kính, mượn mặt kính để nhìn tình hình phía sau.
Mộ An An đang kéo Tông Chính Ngự đi, biểu cảm trên mặt không có gì nhiều, nhìn có vẻ không có gì khác thường.
Lần đầu tiên Đường Mật nhìn thấy Mộ An An còn tưởng đâu là một cô gái nhu nhược hưởng thụ ân sủng của Thất gia.
Cái gì cũng không biết, thậm chí trông cỏ vẻ rất ngốc nghếch.
Điển hình chỉ là một con chim hoàng yến.
Nhưng hôm nay tiếp xúc rồi mới biết cô ta quả thật xem nhẹ Mộ An An rồi.
Chim hoàng yến cái quái gì.
Rõ là một con hồ ly nhỏ đầy tâm cơ.
Vị trí của Singapore Sling có chút xa nhau, Đường Mật và em gái đi ở đằng trước, Mộ An An và Thất gia đi ở phía sau.
Mới đầu khoảng cách hai ngưò’i còn
rất gần, nhưng dần dần thì khoảng cách của bốn người lại kéo xa.
Là Mộ An An cố tình kéo giãn ra.
Sau khi xác định khoảng cách an toàn xong, Mộ An An lúc này mới lên tiếng: “Thất gia, hôm qua Đường Mật thật sự đã báo tin cho chú sao?”
“Cỏ báo.
” – Tông Chính Ngự đáp.
Trong lòng Mộ An An “lộp độp” vài tiếng, sau đó lại đột nhiên cười lên.
Cô vốn tưởng rằng mình suy nghĩ đã đủ tỉ mỉ rồi.
Nhưng hôm nay gặp phải Đường
Mật, liền cảm thấy bái phục.
Hôm qua khi xảy ra chuyện, cô ta không chỉ bắt Lương Phán làm kẻ chết thay, thậm chí còn chừa lại đường lui cho mình.
Thì ra là đã sớm có chiêu này.
Đường Mật tính toán đánh cược một ván, cho dù cô không thể giết chết Mộ An An ở vũ hội mặt nạ, cũng sẽ đi mật báo cho Thất gia và nhận được cảm kích của Thất gia.
Vì thế, hôm nay Đường Mật chạy đến đây dò thám là vì Thất gia vẫn luôn không bày tỏ gì cả, cho nên Đường Mật muốn đến thăm dò Thất gia đối
với chuyện này, và đối với Đường Mật cô ta là như thế nào.
Đem những chuyện này liên kết lại ở trong lòng Mộ An An lại bắt đầu bất an rồi.
Cô khẽ nhìn lén Tông Chính Ngự.
Cô bất an vì thái độ của Thất gia đối với Đường Mật.
Thật sự tin tưởng mật báo của Đường Mật, lập kế hoạch làm đồng minh với cô ta rồi không?
Mộ An An không rõ về suy nghĩ của Tông Chính Ngự về chuyện mật báo của Đường Mật là gì.
Nhưng bất an trong lòng cô là thật.
Vì thế Mộ An An trực tiếp hỏi: “Vậy chú đã cảm ơn Đường Mật chưa?”
Cô không phải là người có chuyện gì cũng đều giấu ở trong lòng.
Trừ tình cảm không cách nào bày tỏ với Thất gia.
Bởi vì lúc nào cũng có thể bị Thất gia đưa đi, nên cô không chấp nhận nỗi việc rời xa Thất gia.
Nhưng những chuyện đơn giản khác, có thể dùng một câu để hỏi rõ ràng, Mộ An An sẽ không bao giờ giấu đi.
Cho nên Mộ An An căng thẳng mà đi hỏi vấn đề này, Tông Chính Ngự dừng bước.
Nghiêng đầu nhìn Mộ An An, sau đó tay trực tiếp ấn lên đầu cô: “Cháu ngốc thế?”
Mộ An An cau mày: “Không lẽ chú muốn cháu đi cảm ơn cô ta, mời cô ta đi ăn cơm sao?”
Nói xong câu này, Tông Chính Ngự đã búng một cái lên trán Mộ An An.
Mộ An An đau ôm trán, có chút uỷ khuất nhìn chằm chằm Thất gia.
Tại đây có hình ảnh
“Vậy Đường Mật cô ta…”.