Không muốn đi đâu hết, chỉ muốn ôm anh.
Nhưng người đàn ông từ trước đến nay luôn thiếu kiên nhẫn, lại không có chút nóng nảy nào.
Không chỉ có kiên nhẫn mà còn nhẹ nhàng dỗ dành.
“Tiểu An An ngoan nào, tắm rửa xong, ta dẫn cháu đi ra ngoài dạo chơi, ha?”
Tông Chính Ngự suy nghĩ một chút, cuối cùng nói: “Cháu đã lâu không đến khu vui chơi rồi, đi cùng cháu nhé?”
“Cùng cháu đi chơi khu vui chơi, sau đó dẫn cháu đi ăn cơm, cả ngày đều ở bên cháu, được không, bé con?”
Mộ An An vốn dĩ đang nằm trên người Tông Chính Ngự, nhưng khi nghe đến câu “cả ngày đều ở bên cháu”, thì liền tâm động.
Cô nhẹ nhàng giãy giụa, sau đó nhìn chằm chằm Tông Chính Ngự: “Thật vậy sao?”
Tông Chính Ngự gật đầu.
“Dẩn cháu đến khu vui chơi?” – Mộ An An nghiêm túc hỏi: “Không phải cái loại đặt bao hết, mà đi theo cùng với dòng người, có được không?”
“Được.
” – Tông Chính Ngự liền nhận lời cô mà không có một chút do dự.
Mặc dù, anh ghét nhất những nơi có nhiều người.
Mặc dù, với thân phận của anh, với tình hình hiện tại của gia tộc Tông Chính, anh cứ như vậy đứa nhỏ đi đến chỗ đông người như thế này thì rất nguy hiểm.
Nhưng.
Đứa nhỏ sẽ không vui.
Chỉ cần có thể khiến cho đứa nhỏ vui vẻ, thì cái gì cũng không quan trọng.
Mộ An An rất cảm động: “Buổi tối còn muốn ăn cơm.
”
“Muốn ăn cái gì đều đi cùng cháu.
”
“Cả ngày đều là của cháu.
”
“Uh, cả ngày đều là của cháu.
”
Tông Chính Ngự nhận lời, đưa tay ra lau nước mắt ở khóe mắt cho Mộ An An, nhân tiện lấy sợi tóc dính khóe môi xuống, giúp Mộ An An chải ra phía sau tai.
Mà đứa nhỏ được thỏa mãn, rốt cục cũng nở nụ cười.
Cô lại ôm chặt Tông Chính Ngự: “Thất gia, yêu chú!”
Nói xong, lại hôn lên má Tông Chính Ngự, lúc này mới nhảy xuống khỏi người anh, chạy vụt vào trong phòng tắm, rồi đóng cửa lại.
Tông Chính Ngự đứng ở cửa, trên mặt vẫn còn sót lại nhiệt độ đôi môi của đứa nhỏ.
Anh đưa tay vuốt má.
Đây không phải là lần đầu đứa nhỏ hôn má anh.
Nhưng lúc này, Tông Chính Ngự lại cảm thấy có chút khác lạ so với trước đây.
Nhưng rồi lại nghĩ, đứa nhỏ đã trưởng thành, là một cô gái lớn rồi.
Hành động thân mật của trước đây, đương nhiên sẽ khác hẳn.
Cho nên Tông Chính Ngự không nghĩ nhiều về vấn đề này nữa.
Anh gõ cửa: “Tắm rửa từ từ thôi, không thoải mái thì gọi ta.
”
Trong phòng tắm, liền truyền ra tiếng đáp rầu rĩ của đứa nhỏ: “Vâng.
”
Nhận được câu trả lời, Tông Chính Ngự liền xoay người đi về phía sofa.
Vừa mới đến chỗ ngòi, điện thoại liền vang lên.
Người đàn ông biểu cảm vốn dĩ đang dịu dàng, trong nháy mắt liền trở nên lạnh lùng.
Anh ngồi xuống ghế sofa, rồi kết nối điện thoại.
La Sâm: “Thất gia, lão gia kêu ngài đến bệnh viện một chuyến, ông ấy muốn một lời giải thích cho những gì đã xảy ra ngày hôm qua.
”
về chuyện ngày hôm qua của câu lạc
bộ TAG, cho đến ngày hôm nay vẫn đều là tin tức bùng nổ.
Không chỉ có như thế, toàn bộ giới kinh doanh ở thủ đô còn xuất hiện những quả bom hạng nặng.
Một số công ty đã biến mất ở thủ đô chỉ sau một đêm.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...