Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội
Các quý ông ờ hiện trường dường như đã tính toán xong rồi, chỉ chờ Mộ An An tiến hành vòng đấu giá tiếp theo mà thôi.
Cho nên khi trên màn hình LED, dần hiện ra hai từ “đấu giá”, những người dưới sân khấu liền trở nên phát cuồng.
Tông Chính Nghiêm sờ môi, bộ dạng lả lơi phóng đáng.
Hắn chờ chính là giây phút này.
Một bảo vật như vậy, mua về, đặt ở bên người.
Hắn dự tính sẽ chơi trong một thời gian dài.
Thật sự là rất lâu rồi, hắn chưa gặp một người phụ nữ nào có thể khơi dậy trái tim của hắn.
Trên sân khấu.
Khi dòng chữ “Đấu giá” hiện ra,
một số nhân viên TAG đã lên sân khấu bắt giữ Mộ An An lại.
Mộ An An rất bình tĩnh.
Cô nghĩ một chiêu này.
ở trên sân khấu muốn thoát thân, là không có khả năng, cho nên phải đợi cuộc đấu giá kết thúc và giao dịch với người mua rồi mới có cơ hội.
Cho dù cuối cùng phải chiến đấu thật vất vả, chỉ cần Mộ An An tiết kiệm sức lực, sẽ có cơ hội rất lớn.
Cho nên lúc này không được kích động, phải giữ cho tinh thần và cảm xúc ổn định.
Giống như nghỉ ngơi dưỡng sức trước một trận chiến lớn.
Ánh mắt Mộ An An nhìn xuống phía dưới sân khấu, chỗ Đường Mật đang đứng.
Đường Mật dường như đã phát hiện ra cô, liền mỉm cười với cô, còn vẫy tay với cô, giống như một lời tuyên bố của một người chiến thắng.
Đồng thời tâm ở giữa sân khấu
tròn liền trũng xuống, khi trồi lên lần thứ hai lại có thêm một hộp quà lớn màu hồng.
Vừa vặn có thể chứa thêm người.
Nhân viên công tác đầy Mộ An An vào trong hộp quà rồi trực tiếp đóng hộp lại.
Lúc này, xung quanh Mộ An An liền chìm vào trong bóng tối.
Nhưng giây tiếp theo, trước mắt đột nhiên mở một cái cửa, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt Mộ An An, kích thích mắt Mộ An An một
trận đau đớn.
Cô liền lầm vào trạng thái mù lòa trong một thời gian ngắn.
Mộ An An chỉ có thể nhắm mắt lại, rồi điều chỉnh lại trạng thái của mắt mình.
Vào thời điểm này, cô lúc nào cũng phải luôn giữ tỉnh táo, đôi mắt cũng tuyệt đối không thể xảy ra bất kì vấn đề gì.
Khi Mộ An An đang điều chỉnh, thì khán giả đã bắt đầu cạnh tranh ra giá.
“Ba trăm vạn!” -Có người hô.
“Ba trăm năm mươi vạn!”
“Bốn trăm vạn!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...