Sau đó chụp ảnh và gửi qua đó.
Bên kia không có hồi âm.
Có lẽ là đang xác nhận thành phần chính xác của câu hỏi này.
Mộ An An rất tự tin vào bản thân.
Kể từ khi bắt đầu yêu, biết bản thân thích Thất gia, hơn nữa còn muốn vĩnh viễn ở bên cạnh anh, cho nên Mộ An An đã rất nỗ lực.
Trước đây khi còn nhỏ, cô đã cố gắng đọc sách, để trờ thành học sinh đứng đầu.
Hiện tại thỉ cô đang cố gắng làm tốt chuyên ngành, muốn trờ thành người đứng đầu trong ngành này.
Thất gia rất ưu tú, thân phận rất cao.
Cô muốn cùng người đàn ông này đứng cùng một chỗ thì nhất định phải rất cố gắng, mà Mộ An An cũng tự tin, sẽ có một ngày, cô có thẻ lấy thân phận cũng đủ ưu tú, đứng ở bên người Thất gia.
Kề vai sát cánh.
Mà không phải như bây giờ, chỉ là con chim hoàng yến ở trong tin đồn của Thất gia.
Mộ An An đang nghĩ về điều này, thì Người giàu nhất thế giới đã tả lời tin nhắn.
Người giàu nhất thế giới: Sáng ngày mốt gặp mặt, tôi sẽ đưa cho cô thư mời, nhưng cô phải giúp tôi làm đề toán học.
Mộ An An khi nhìn thấy tin nhắn này, trong đầu liền xuất hiện đầy dấu chấm hỏi.
Đây là học sinh lớp 11 sao?
Mộ An An vừa rồi lướt Weibo của Người giàu nhất thế giới, phát hiện ra đây là nơi duy nhất mà những người khác có thể nhận được lời mời, mà đối phương cũng chụp ảnh về đời sống.
Gia cảnh tốt lắm.
Mộ An An đại khái đã đoán ra, người bên kia hẳn là con gái của một tập đoàn nào đó và có quan hệ mật thiết với gia tộc Tông Chính.
Nhưng những suy đoán này, Mộ An An cũng không có ý định cùng đối phương nhiều lời.
Chỉ nói, một tay giao thư mời, một tay…làm đề
Mà, ngay khi Mộ An An đang chuẩn bị trả lời đối phương, thì cửa phòng đột nhiên có người gõ cửa.
Mộ An An ngẩng đầu: “Ai đó?” “Ta.
”
Ngay khi giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên, Mộ An An trong nháy mắt gần như nhũn ra.
Nhanh chóng đem đề thi trên điện thoại tắt đi.
Vừa rồi cả người mồ hôi nhễ nhại bị Thất gia ôm, Mộ An An vô cùng ngượng, hiện tại Thất gia đột nhiên giết tới đây, Mộ An An căng thẳng không thể giải thích được.
Theo bản năng nâng cánh tay lên ngửi.
Mùi sữa tắm còn chưa biến mất, vẫn còn thơm ngào ngạt.
Hẳn là có thể khôi phục một chút hình tượng.
Nghĩ đến đây, Mộ An An đã đi tới cửa, mở cửa ra.
Lập tức, một mùi sữa tắm quen thuộc xộc vào mũi.
Thất gia ờ trước mặt rõ ràng mới vừa tắm chưa được bao lâu, anh mặc quần áo bình thường, đầu tóc hơi ướt, cũng không có sửa sang quá nhiều, nhưng ngược lại đã phá vỡ bộ dáng cấm dục và lạnh lùng của ngày thường.
Thêm một chút nhàn nhạ giản dị và quyến rũ.
Mộ An An nhỏ giọng hỏi: “Thất gia, có chuyện gì không?”
“Nói về thời gian đi thủ đô vào
ngày mai.
” – Tông Chính Ngự bình tĩnh trả lời, rồi bước vào phòng của Mộ An An.
Mộ An An ngoan ngoãn đi theo sau lưng Thất gia.
Khi Thất gia đi đến bàn học, nhanh chóng kéo ghế tới để anh ngồi xuống, sau đó lon ton chạy sang bên cạnh rót nước.
Tông Chính Ngự ngồi trên ghế, lặng lẽ nhìn theo bóng lưng của Mộ An An.
Người của đứa nhỏ rất cao, nhưng bởi vì gầy, cho nên rất nhỏ con.
Con bé rất tự tin về đôi chân dài của mình, rất thích khoe đôi chân nuột nà.
Đôi chân đó thật sự rất đẹp.
Cân đối, thẳng tắp, làn da trắng nõn.
Tông Chính Ngự cau mày, cổ họng khô khốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...