Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thất gia thực sự rất thích nhéo tai cô, trước kia cảm thấy không có gì.
Nhưng kể từ lần đó phát sinh quan hệ, Mộ An An cứ cảm thấy Thất gia sờ tai cô, cô liền đỏ mặt, cảm giác nhiệt độ cơ thể lặng lẽ tăng vọt.
Cô không dám nghĩ tới nữa, liền buông Thất gia ra, đi đến khu đồ ăn.
Mộ An An cầm lấy đĩa chọn món mà mình thích ăn.
Cô quả thực rất đói bụng.
về phần Đường Mật, tiểu thư cao quý gì đó, cô cũng không muốn quan tâm.
Thất gia thân phận cao quý, nhan sắc bùng nổ, khí chất mạnh mẽ, một người ưu việt như vậy tự nhiên có rất nhiều đàn ông phụ nữ muốn đến gần, muốn lôi kéo quan hệ.
Cô không thể cứ gặp một người lại cảm thấy bực bội được, quá thất bại rồi.
Mộ An An đã chọn một đĩa thức ăn mà cô thích.
Hãy để bản thân cô nhớ kỹ đây là bữa tiệc rượu do Thất gia đặc biệt chuẩn bị cho cô.
Không có lý do nào khác.
Chẳng qua là vì trước đó cô nói muốn chơi vui vẻ ở tiệc rượu, nhưng vì ở trang viên Hoắc gia đã xảy ra chuyện không vui, cho nên không thực hiện được, Thất gia liền bồi thường cho cô một buổi tiệc rượu.
Suốt tám năm qua, Thất gia vẫn luôn thực hiện lời hứa với Mộ An An: Thứ người khác có, tiểu công chúa của chúng ta cũng có.
Cho nên tiểu công chúa không thể phụ lòng tâm ý của Thất gia.
Mộ An An chọn ra một đống đồ rồi vươn tay kéo Thất gia: “Chúng ta ngồi ở bên kia ăn đi?”
Mộ An An chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh bể bơi.
Tông Chính Ngự đưa tay cầm lấy cái đĩa trong tay, rồi đi về phía chỗ ngồi bên cạnh bẻ bơi.
Mộ An An chọn một ít sườn cừu và món tráng miệng.
Tông Chính Ngự rất tự nhiên cầm dao nĩa giúp cô cắt sườn cừu thành từng miếng.
Mộ An An chống cằm, nhìn bộ dáng đang cúi đầu cắt sườn cừu của Thất gia, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
“Thất gia, chú có một sức mạnh rất thần kỳ.
” – Mộ An An nói.
Tông Chính Ngự nâng mắt lên nhìn cố một cái.
Mộ An An cười tủm tỉm, mắt đều biến thành hình lưỡi liềm: “Mỗi lần nhìn thấy chú, cháu dường như tránh xa mọi chuyện không vui.
”
Cả người tràn đầy lực lượng.
Có thể đối mặt với mọi thứ lộn xộn.
Trước những lời nói của Mộ An An, Tông Chính Ngự vẫn không đáp lại, chỉ cắt sườn cừu và đẩy chúng đến trước mặt Mộ An An.
Mộ An An dùng dao nĩa cắm một miếng, đưa đến trước mặt Tông Chính Ngự.
“Sao?”
“Miếng thứ nhất cho Thất gia, cám ơn Thất gia đã chăm sóc cháu nhiều năm như vậy.
” – Mộ An An cười nói.
Tông Chính Ngự hơi nhíu mày, đang muốn từ chối.
Mộ An An liền vội vàng nói: “Thất gia, chú ăn một miếng đi, được không”
Giọng điệu đã bắt đầu làm nũng.
Tông Chính Ngự hơi bất lực, anh không có từ chối nữa, liền ăn miếng sườn cừu đầu tiên.
Mộ An An vui vẻ.
Cúi đầu tiếp tục án sườn cừu, sau đó nâng ly rượu đỏ lên chạm ly với Tông Chính Ngự.
Sườn cừu kết hợp với rượu vang đỏ.
Ngon tuyệt.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...