Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội
Mộ An An có chút tê dại, khi nhìn thấy cuộc gọi Tông Chính Ngự gọi tới, cô liền lắc người, sau đó hướng về phía Trần Hoa và Hoắc Hiển đang cụng ly,nói: “Hai người uống đi, tôi muốn nói chuyện với người đàn ông của tôi, bạn trai hay dính tôi lắm.
”
Nói xong, cô cầm điện thoại đi lên lầu.
Cô tùy ý bước vào một căn phòng, rồi nằm sấp lên giường, ngay khi vừa được kết nối, cô liền mơ mơ màng màng hét lên:
“Này, bạn trai.
”
Giọng của Tông Chính Ngự vang lên: “Uống rượu?”
“Đúng vậy” – Mộ An An đáp lại hơi ngọng: “Uống rất nhiều, nên đầu có chút lâng lâng, sau đó…”
“Uh?”
“Bắt đầu điên cuồng nhớ tới chú.
” “Nhớ chú một cách điên cuồng.
”
“Rất nhớ chú, bạn trai à.
”
Mộ An An mang theo men say nỉ non: “Bạn trai à… Hì hì, Thất gia, chơi vui ghê.
”
Cô nói với giọng điệu say rượu như thế này, thật giống như một đứa trẻ nghịch ngợm.
Trong điện thoại, sau một lúc, mới truyền đến giọng nói của Thất Gia:”Đang ờ biệt thự nhỏ
sao?”
“Đúng vậy, cháu cùng Trần Hoa, còn có Tóc Xoăn nữa.
”
Mộ An An trả lời, sau đó lại rất ngoan ngoãn từ trên giường ngồi dậy, nhìn thẳng phía trước và nói một cách nghiêm túc: “Nhưng chú yên tâm, cháu vẫn luôn giữ khoảng cách với Tóc Xoăn, bữa lẩu hôm nay cháu chỉ muốn tạo cơ hội cho Trần Hoa và Tóc Xoăn mà thôi.
”
Còn chưa nói xong, Mộ An An lại nằm sấp xuống giường: “Cháu rất ngoan, cháu thật sự rất
ngoan.
”
Tông Chính Ngự: “Ta biết.
”
“Chú không biết!”
Mộ An An nâng cao giọng nói, nén sự tùi thân vào trong giọng điệu say rượu: “Chú làm sao biết được, cái gì chú cũng không biết.
”
Cháu tủi thân như vậy, chú không biết.
Cháu nhớ chú như vậy, chú cũng không biết.
Cháu thích chú như vậy, chú lại càng không biết!
Tông Chính Ngự ờ trong điện thoại cảm thấy có điều gì đó không ổn trong cảm xúc của bé con, lập tức liền nói:”An an.
”
“Thất gia.
”
Mộ An An nhẹ giọng nói: “Thất gia, cháu có thể ngoan ngoãn, chú đừng đối xử lạnh nhạt với cháu được không?”
“Cháu không dọn đi nữa, cháu không muốn xa chú một chút nào.
”
“Có thể hứa với cháu, sẽ không đối xử lạnh nhạt với cháu được không?”
Cháu sẽ sợ hãi.
Sẽ tủi thân.
“Chú đối xử lạnh nhạt với cháu như vậy, cháu sẽ không còn gì cả.
”
Nước mắt nóng hổi từ trong hốc mắt chảy xuống, vừa hay rơi vào ống nghe điện thoại.
Rất nhẹ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...