Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội


Trên mặt Trần Hoa đối với môi trường mới không có sự kỳ vọng nào cả, ngược lại là có vài phần khổ sở.

Nhìn sơ qua thì có thể biết bởi vì chuyện này mà cô ấy cảm thấy không thoải mái, có lẽ đã cùng người nhà cãi nhau ầm ĩ.

Mộ An An sản sinh ra cảm giác đồng chị đồng em.

Lúc này nói:”Đêm nay sẽ chuyển nhà, nhà mới của chúng ta!”
“Chúng ta cùng đi sao?” -Trần Hoa rất ngạc nhiên.

Vốn dĩ sống một mình có rất nhiều áp lực, có Mộ An An ờ chung,trong lòng chợt nảy sinh cảm giác ngọt ngào khi dọn đến một căn nhà nhỏ sống chung cùng với cô bạn thân.

Đương nhiên là biệt thự nhỏ, không phải là căn nhà nhỏ.

Mộ An An gật đầu: “Sống chung,buổi tối, cậu trở về thu dọn đồ đạc đi, mình cũng trở về, chúng ta gặp nhau ở nhà mới.


“Muốn chuyển nhà à, để tôi giúp cho.


Mộ An An vừa nói xong, một giọng nói hớn hờ liền vang lên ở cửa.


Mộ An An và Trần Hoa quay đầu lại, liền nhìn thấy Hoắc Hiển cà lơ phất phơ bước vào, khóe miệng còn dán một miếng băng cá nhân, cũng không ngăn được hắn lộ ra vẻ kiêu ngạo.

Hắn cũng cố ý nhướng mày về phía Mộ An An.

Trần Hoa vừa nhìn thấy Hoắc
Hiển liền trở nên vô cùng căng thẳng, nhưng lúc này nhìn thấy vết thương trên mặt Hoắc Hiển, nên cô lấy hết dũng khí hỏi một câu: “Học trưởng,anh bị sao vậy?”
Hoắc Hiển sờ sờ, nhưng vẻ mặt hắn không quan tâm lắm:”À, không có gì, chỉ bị một người cáu kỉnh bị điên đánh cho tơi tả mà thôi.


Mộ An An có chút xấu hổ.

Vốn dĩ cô thấy khó chịu với Hoắc hiển.

Nhưng sau khi Trần Hoa nhắc nhở, Mộ An An mới phản ứng lại, Hoắc Hiển là thấy tâm trạng cô bực dọc, liền cố ý đưa tới tận cửa đẻ cho cô phát tiết.

Thật ra cô cũng không có ghét Hoắc Hiển.

Chỉ là vì Trần Hoa thích Hoắc Hiển, hơn nữa Thất gia cũng không thích cô quá thân thiết với Hoắc Hiển, hơn nữa đúng là mắc nợ mà.

Cho dù phát hiện tâm tình cô không tốt, cũng là cách làm mắc nợ nhiều nhất.

Mộ An An đột nhiên cảm thấy trong lòng cỏ chút áy náy.


“Hay để tôi xử lý cho anh một chút?” – Trần Hoa hỏi.

Hoắc Hiển lắc đầu: “Không nghiêm trọng đâu.


Hắn rất tự nhiên bước đến chỗ Mộ An An.

Mộ An An giả vờ cầm lấy đồ đạc, đi sang tủ bên cạnh để thu dọn đồ đạc.

Hoắc Hiển cũng không để ý, giống như lão đại tựa vào phía
bên kia: “Mới vừa nghe hai người nói muốn chuyển nhà, chuyển nhà gì vậy?”
Trần Hoa nhìn thoáng qua Mộ An An, thấy cô không đáp, liền nhỏ giọng đáp lại một câu: “Buổi tối chúng tôi chuyển qua nhà mới.


“Ký túc xá sao?”
“Không phải, sống trong căn nhà ở bên cạnh đó.

” – Trần Hoa nói xong, lại lén nói một câu: “Hai chúng tôi ở cùng nhau.


“Chuyển nhà hẳn là có nhiều việc, tôi sẽ giúp.

” – Hoắc Hiển
sảng khoái nói.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui