Hắn mặc bộ quần áo thể thao màu trắng, tay đút túi quần, tóc mái màu hạt dẻ hơi xõa xuống trán.
Ngũ quan ôn nhuận như ngọc, sống mũi đeo kính không tròng, nhã nhặn nhẹ nhàng.
“Anh có việc phải ra ngoài sao?” – Mộ An An hỏi.
Bác sĩ Cố nghi hoặc lắc đầu: “Tôi muốn đưa cô đến khách sạn.
”
Mộ An An sau khi lên xe cũng không nói chuyện.
Cố Bác sĩ rất ít khi rời khỏi Ngự Viên Loan, lần này Mộ An An trong lòng nghĩ, bác sĩ cố đã sắp xếp xong rồi, cô đi thẳng đến khách sạn giao thiệp với bọ họ là được.
“Anh gần đây giúp đỡ tôi hơi nhiều, tôi choáng ngợp bởi sự ưu ái này đấy.
” – Mộ An An cố ý nói đùa.
Bác sĩ Cố nghe xong liền im lặng vài giây: “Tiểu thư An An, sau này cô ít cùng Thất gia sủng ái đi.
”
Sao?
“Đem cô sủng đến mức tâm tình bất định.
” – Cố Bác sĩ cố nghiêm túc nói: “Tôi giúp cô, ngược lại cho cô một loại cảm giác tinh thần sai loạn của tôi, điều này làm tôi rất thất bại.
”
Mộ An An liếc bác sĩ cố một cái, sau đó lựa chọn phớt lờ hắn.
Chủ yếu là lần này bác sĩ cố giúp cô rất nhiều, Mộ An An quả thực rất lo sợ với sự ưu ái này.
Không chỉ có giúp cô báo thù, còn giúp cô thu phục Thất gia.
Như trước đây, mặc dù Mộ An An
thân thiết với bác sĩ cố, nhưng bác sĩ Cố đối với việc làm của Mộ An An, đều là thái độ không liên quan gì đến hắn.
Tiểu thư An An cô muốn mê hoặc ai đó thì làm đi, dù sao cũng không liên quan gì đến hắn, cho dù bị uy hiếp mới giúp, hắn cũng là vô tội, đều là bị bắt buộc.
Chính vì vậy, bác sĩ cố đã cho Mộ An An cảm giác hắn giống như người ngoài cuộc, không bao giờ tham gia vào những việc khác.
Lần này hắn chủ động nhiệt tình như vậy, Mộ An An cảm thấy không thích hợp.
Nhưng lúc này, cô không muốn nhiều lời với bác sĩ Cố.
Sau đó, trên đường không có nói chuyện, đi thẳng tới khách sạn.
Khách sạn là bác sĩ cố sắp xếp, gần bệnh viện Thiên Lam, không có người.
Người phục vụ khách sạn dẫn Mộ An An và bác sĩ cố đến phòng trước cửa phòng, gõ cửa, lúc này mới lui xuống.
Cánh cửa bị mở ra bởi một người đàn ông to lớn.
Người đàn ông cao ít nhất 190, cơ bắp cuồn cuộn.
Đứng ở đằng kia giống như một ngọn núi, tạo cho người ta một loại áp lực.
Bác sĩ Cố giới thiệu: “Đây là A Nhất, là người sẽ đi theo cô lên du thuyền.
”
Mộ An An quét qua A Nhất một vòng, không nói thêm gì, liền đi theo bác sĩ bước vào phòng khách sạn.
Trong phòng khách của căn phòng, bàn ghế và các thiết bị khác đã được dọn dẹp sạch sẽ, hàng chục vệ sĩ vạm vỡ đứng ngay ngắn thành hai hàng.
Sau khi nhìn thấy Mộ An An, liền đòng thanh hô: “Tiểu thư An An.
”
Bác sĩ Cố bên cạnh giải thích: “Đây là đội chim xanh, tôi đặc biệt sắp xếp cho cô.
Nếu muốn đi tới cuộc hẹn, khí thế không thể thua được.
”
Thật ra Mộ An An muốn đi điều tra, trước tiên phải xem Giang Phong giở trò gì.
Đám người hùng hậu này đứng cùng nhau giống như sắp đi đánh trận, trông có vẻ sẽ không dễ chọc vào.
Bác sĩ Cố nhắc nhở: “Dựa theo tính cách của Giang Phong mà cô đã điều tra, đần độn, thích khoe mẽ làm trò, lần này vì muốn trị cô mà đã chuẩn bị một chiếc du thuyền, uy thế lớn, tôi đoán là hắn muốn lấy lại mặt mũi của
mình.
Cô phải dò hỏi và khám xét trước, nếu không vừa bước vào thì khí thế đã thua rồi.
”
Mộ An An đòng ý với những gì bác sĩ Cố nói.
Giang cầm tuy rằng kiêu ngạo, nhưng bên trong vẫn có chút kiềm chế.
Giang Phong hoàn toàn yêu thể diện, thích giả bộ khoe mẽ, làm thế nào lại phô trương lớn như vậy, làm thế nào đến.
Có thể đoán được, cuộc hẹn lần này ở trên du thuyền, băng đảng đua xe ở Mô Vân Sơn đều đã nhân đươc tin
tức.
Theo tập tục mà nói, phỏng chừng những kẻ hèn này đều đã đặt tiền cược.
Mộ An An mới vừa nghĩ như vậy, một tin nhắn VVeChat liền được gửi đến điện thoại của Tông Thất, là tin nhắn của Lượng Lượng.
Lượng Lượng: Thất ca, có người nói anh cùng Giang đại thiếu gia khai chiến, có phải không?
Lượng Lượng: Tôi sửa xe cho người ta, nghe vài người đáng đánh cược, nói là Giang Phong chuẩn bị một chiếc du thuyền còn gọi chỗ dựa
vững chắc đến, bọn họ đặt cược xem anh liệu có thể sống được ở trên du thuyền hay không.
Lượng Lượng: Có thật không? Anh thật sự muốn đối đầu với Giang đại thiếu gia sao? Giang đại thiếu gia trước đây ở trên đường nói, muốn mạng của anh, anh đừng có đi, cho dù có phú hào bao anh, nhưng thế lực Giang đại thiếu gia không thể trêu vào được đâu.
Lượng Lượng: Thất ca, có thể cho tôi câu trả lời được không?
Mộ An An nhìn thấy tin nhắn Lượng Lượng gửi tới liên tiếp.
Cô lấy thân phận Tông Thất kết bạn với Lượng Lượng.
Lượng Lượng chuyên phụ trách xe của cô, trong suốt cả trận đấu, hắn thực sự là một người anh em trọng tình trọng nghĩa.
Mộ An An cầm điện thoại bắt đầu trả lời tin nhắn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...