Trình Lam cũng không làm khó họ, tiếp nhận rượu mà uống .Bởi vì số người mời cũng không ít nên Trình Lam phải uống rất nhiều ,nhưng không hề chút đỏ mặt hay choáng váng khiến cho những tên đàn ông rất khâm phục ,thậm chí đến Lôi Lạc Thiên cũng phải tán thưởng trong lòng.
Chỉ là uống hơi nhiều rượu vào bụng nên Trình Lam cảm thấy có chút đầy bụng bèn rời bữa tiệc.
Lôi Lạc Thiên thấy cô đứng dậy thì kéo tay cô lại :
"Em muốn đi đâu ?"
"Tôi đi vệ sinh".Trình Lam nhìn Lão đại lo lắng cho mình mà không khỏi mỉm cười đáp lại.
"Nhanh một chút".
Nhìn nụ cười của cô, anh lên tiếng nhắc nhở.
Trình Lam gật đầu rồi bước ra khỏi nơi ồn ào đi về phía nhà vệ sinh.
Giải quyết xong xuôi thì bước ra ngoài ,nhưng điều làm cô chú ý là hành lang vắng vẻ lạ thường ,chẳng phải vẫn có mấy ông cấp bậc quân hàm cao cao canh gác hay sao.
Cảm thấy không ổn , Trình Lam nhanh chân chạy đến phòng điều khiển , trống rỗng hoàn toàn không có một ai.
Sắc mặt Trình Lam hơi trầm xuống, quả nhiên lộ trình của con tàu đã được lập trình sẵn, cô không có khả năng thay đổi .Liếc nhẹ qua màn hình ,sắc mặt khẽ trầm xuống ,miệng lẩm nhẩm : 35 độ vĩ tuyến Bắc , trên Đại Tây Dương.
Như nhớ ra điều gì, mắt Trình Lam lập tức mở lớn ,rời phòng chạy thẳng về đại sảnh .Đứng trước đại sảnh rộng lớn, khẽ liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại, lý ra bây giờ bữa tiệc đã bắt đầu, tại sao không thấy một người nào mặc quân tư trang có quân hàm cao .
Khẽ chửi thầm một tiếng ,sắc mặt đen lại, bây giờ thì cô đã hiểu cái liên minh Ma này thành lập ra không phải để duy trì mối quan hệ hòa bình mà chỉ là một phần trong kế hoạch tiêu diệt hết người trong hắc đạo, lập lại trật tự.
Vậy câu nói của Vân Thu và mục đích ông già họ Bạch muốn giết cô là vì quả bom Ab.
Vậy trên thuyền có bom ,nhưng điện thoại của cô không hề có tín hiệu ,mà đây là bom hẹn giờ, vậy quả bom chưa kích hoạt.
Trình Lam khẽ thở nhẹ nhõm nhưng tâm tình vẫn rất căng thẳng ,vừa lúc đấy thì điện thoại cô rung nhẹ , khiến cho Trình Lam cả kinh.
Trình Lam liền chạy nhanh về phía Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên tính mở miệng hỏi cô sao lại đi lâu như vậy thì đã nhìn thấy khuôn mặt hơi hoảng hốt của cô , trên chán còn lấm tấm mồ hôi.
Trình Lam chẳng buồn nghĩ nhiều , một hơi nói :
"Lão đại, trên thuyền có bom".
Tuy giọng nói Trình Lam không lớn nhưng một vài phu nhân gần đấy nghe được cả kinh hét lớn :" Có bom trên thuyền ." Và tất nhiên khiến cho mọi người ầm ĩ lên.
Trình Lam cũng chẳng buồn để tâm , cô lôi điện thoại ra dò tìm ,nhưng đây là loại bom gì chứ, là bom Ab tín hiệu của nó rất khó nhận .Trình Lam khổ sợ dò từng chút một , cô chắc chắn quả bom ở trong phòng này ,và cũng không còn nhiều thời gian.
Bỗng một tên chen miệng vào nói lớn , giọng nói thập phần kiêu ngạo :
"Bỏ thuyền , nhảy xuống biển là được".
Mấy vị phu nhân thấy vậy thì cũng bớt lo sợ , còn một vài ông trùm thì không hề có chút biểu cảm nào.
Trình Lam nghe thấy vậy hừ lạnh :
"Phạm vi phá hủy của nó trong bán kính 1 km , ngươi trong 3 phút có thể bơi được 1 km sao".
Trình Lam tuy nói bình thản nhưng khiến tất cả mọi người cả kinh , thậm chí đến Lôi Lạc Thiên cũng nhíu mày , anh thậm chí chưa từng biết có loại bom nào công lực như vậy trừ bom nguyên tử , nhưng trên cái phi thuyền này thì không có khả năng.
Nhìn Trình Lam nhăn mặt lại ,mồ hôi lăn trên má ,lại thấy mọi người nhồn nháo ,đôi mắt lướt qua tất cả mọi người , lạnh giọng :
"Câm miệng"
Và tất nhiên không ai họ hẹ gì.
Đây là họ không dám họ hẹ.
Bỗng Trình Lam "a " lên một tiếng , đưa tay đập vỡ chiếc bình hoa phỉ thúy quý giá trên bàn.
Một quả bóng tennis lăn trên sàn nhưng nó lại làm bằng kim loại.
Mấy vị phu nhân nhìn chiếc bình quý như vậy thì không khỏi tiếc nuối, trong đầu không ngừng tha vãn :Đó là phỉ thúy đắt giá , không phải có tiền có thể mua được.
Tất nhiên mấy vị nhìn thấy phu nhân của mình nước mắt lưng tròng thì sẽ dỗ dành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...