Cô Vợ Nhí ...!!
-mà con nói con tìm đc mẹ là sao_ông
-sơ nói mẹ con liên lạc với sơ và mẹ đang ở Anh ạ_nó mỉm cười
-con định làm gì?
-qua Anh với mẹ ạ
Cả phòng im lặng nhìn nó
-sao mọi người nhìn tôi?_ nó khó chịu
-à không có gì_mọi người đồng thanh
-em muốn về_nó
-k đc_lại đồng thanh
-why say no?_nó méo mặt
-em đang bệnh mà_Anh lên tiếng thì cũng là tâm điểm chú ý của hắn
-ai đây Ji?_hắn
-thẩm vấn viên
-sao ở đây?
-nãy dạy tụ tôi võ
-vậy thôi à?
-không. Anh ta còn tưởng tôi chơi hàng trắng và bắt tôi về đồn để thẩm vấn_nó mét lẻo
-nhưng cũng có anh nên mới cứu em đấy nhé_Anh
-cứu em mà đến tận 30p sau thầy mới thấy vết thương cơ đấy
-tại trời tôi_Anh biện minh
-em về với anh nhé?_hắn nắm tay nó
-buông ta đi. Tôi ở với sơ_nó rút tay lại
-ông cho phép mà_hắn nhăn mặt
-nhưng tôi không muốn
-em nhớ điều kiện sáng nay chứ?_hắn nhìn cực gian
-này anh..._nó bật dậy thì lại nằm xuống và nhăn mặt
-em bất cẩn quá đấy_Kevin
1 tuần sau nó đc xuất viện
-Ji, anh cõng em ra nhé?_Kevin nó
-điên sao?_nó
-đúng
-đúng. Điên à_hắn
-Vương nói đúng đấy. Để em tự đi_nó nhìn Kevin
-hả? Anh định nói là vợ anh, anh cõng chứ bộ_hắn
-đc rồi cám ơn. Có chân mà_nó nói rồi đi ra ngoài
*Rầm*
-cột điện dựng giữa đường hức_nó ôm đâu khi bị người nào đó đâm.l
-anh là Anh nè. Cột điện nào?_Anh giơ tay đỡ nó dậy
-ơ thầy. Thầy vào đây làm gì?_nó
-em thôi gọi tôi là thầy đi_Anh nhíu mày
-ơ thế gọi là gì ạ? Chú ạ?_nó ngớ mặt
-anh đâu già đến thế?_Anh
-à, hiểu rồi. Anh and em chứ gì_nó
-nè Nhi, em đi nhanh quá đấy_hắn thở hì hà hì hộc
-sao thở ghê thế?_nó vuốt lưng hắn
-anh kêu thằng Phan đứng ngoài đón tụi mình về. Nhưng em chạy trước, tụi anh báo cho Phan là em ra rồi thì nó bảo em chưa ra làm tụi anh nhốn nháo đi tìm. Mệt chết đc_hắn vừa nói xong thì nó quay sang nhìn Kevin cũng hì hà hì hộc mà thở làm nó bật cười. Nụ cười tươi roi rói
-Ji à. Em cười chói quá_hắn bụm miệng nó
-buông ra. Tôi không cười là đc chứ gì_nó gạt tay hắn rồi trở về khuôn mặt lạnh lùng không ai bằng
-lanh chanh quá. Ji rất ít khi cười trước mặt ai đâu. Hôm nay cô ấy cười lai che mất. Anh đúng là thần kinh mà_Kevin mặt nhăn như khỉ
-không phải cậu thấy vợ tôi cười nhiều rồi sao?
-đúng là thấy nhưng phải cả tháng đấy. Cơ mà này Ji, dạo này em cười nhiều đấy. Có chuyện gì vui à?_Kevin bá cổ nó
-vui á? Vui mà nằm viện giờ mới ra nè_nó luồn tay qua eo Kevin rồi đi ra khỏi bệnh viện. Làm hắn như nổi đom đóm mắt
-hello baby_Phan thấy nó ra thì nhảy chân sáo tới chỗ nó
-khiếp. Thấy em mà anh vui thế à?_nó trề môi
-tất nhiên. Cả tuần không gặp em rồi con gì_Phan nhéo má nó
-này. Mày đc lòng vợ tao hơn cả tao rồi đấy_hắn thấy Phan nhéo má nó nên tức lồng tức lộn
-ai biểu mày. Ngu thì chịu_Phan nói rồi kéo nó vào trong xe
-giờ mày đi bộ à?_Phan nhìn nó
-tao đi với Anh_hắn nói
-tôi không muốn_Anh nói
-thấy chưa? Mày vào không?_Phan mở cửa xe cho hắn
-không_hắn
-thế tao dẫn Vin và Ji đi chơi đây. Mày biến đi_Phan nói thì đóng cửa xe lại rồi bước đến chỗ lái xe
-đi đâu bây giờ?_Phan hỏi
-đi ăn_Kevin
-đi công viên_nó
-thế giờ đi đâu?_Phan khó xử
-anh với em bồi bổ cho Ji không?_Kevin nháy mắt với Phan
-anh thích em rồi nhé Kevin. Nhà hàng Xoay thẳng tiến_Phan chạy xe đi không để nó phản ứng
Còn ben hắn
-tôi về đây_Anh nói
-anh chở tôi về_hắn
-sao phải nhue vậy?
-tôi mời đi ăn. Đc chưa?
-nhà hàng Xoay nhé?_Anh cười cực gian
-biết chọn đấy. Đc thôi_hắn
thế là 2 người bọn họ cũng Xoay Restaurant
-em ăn gì Ji?_Phan hỏi
-cô ấy chưa bao giờ ăn mặn đâu. Để em chọn_Kevin
-thật à?_Phan ngạc nhiên
-hồi ở cô nhi viện toàn ăn chay. Lúc đc nhận nuôi toàn ăn bánh uống sữa, có ăn cái quái gì nữa đâu_Kevin hậm hực nhắc lại
-cũng hay nhỉ? Thế mà 3 vòng, vòng nào chuẩn vòng đấy mới hay chứ_Pahn lướt người nó
-xì. Ê hình như là_nó chỉ tay về phía cửa có 2 nguowgi bước vào
-hú. Vương_Phan gọi. Còn Kevin đã gọi đồ ăn xong
-mày dẫn vợ tao đi ăn à?
-ừ. Giỏi k_Phan vỗ ngực
-em ăn gì vậy Ji?_Anh hỏi
-bít tết phô mai_Kevin nói
-này. Nặng bụng em lắm_nó thì thầm vào tai Kevin
-đò ăn của quý khách
-cho tôi thêm 2 phần_hắn
-vâng
Nó nhận đc đĩa thịt bò thì mặt tái mét. Ôi trời, tôi ghét thịt bò
-bồi bổ máu đấy. Ăn mau_hắn
-anh cắt ra rồi. Ăn đi_Kevin đẩy dĩa thịt bò về phía nó. Nó châm miếng thịt bò tồi giơ giơ trước mặt. Hắn ngứa mắt với cii
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...