Đường Vũ Nhu sau khi cùng Phó Tư Thần nói toạc ra, cô ta đã khóc lóc một lúc, nhưng cô ta hiểu rõ, khóc cũng không thể giải quyết được vấn đề gì cả.
Phó Tư Thần cho cô ta thời gian là một ngày, để cô ta chủ động nhận lỗi cùng Đường Tâm Nhan, giải thích rõ tình huống với công chúng, đó chẳng khác nào bảo cô ta tự đánh vào mặt mình, cô ta không có khả năng làm như vậy!
Cầm lấy điện thoại di động, gọi điện cho Hà Mỹ Quyên.
Nói chuyện điện thoại xong, Đường Vũ Nhu lái xe tới Phó trạch.
Hà Mỹ Quyên nhìn thấy cô ta, cũng không có cho cô ta sắc mặt tốt, Đường Vũ Nhu cũng thay đổi thói tâng bốc lấy lòng, nịnh bợ nhu nhược trước kia, lấy ra một phần tài liệu đưa tới tay bà ta: “Bác gái, bác xem xem mấy cái này đi, nếu như bác cảm thấy nó đáng giá, vậy hãy đứng về phía của cháu”
Hà Mỹ Quyên nhìn những nội dung trên tài liệu, con người đột nhiên phóng to, vẻ mặt hoảng sợ trừng mắt nhìn Đường Vũ Nhu: “Tại sao cô lại biết những điều này?”
Đường Vũ Nhu vểnh vểnh khóe môi, cười đến sởn cả tóc gáy: “Cháu làm sao biết được bác gái cũng đừng hỏi, chỉ cần bác có thể để cháu trở thành con dâu của bác, thì chuyện này, chỉ có trời biết, đất biết, bác biết, cháu biết mà thôi!”
Hà Mỹ Quyên nắm phần tư liệu trong tay xé thành từng mảnh nhỏ ném vào thùng rác, bà ta tức giận đến run người: “Những bức ảnh đầu đề hôm nay chính là do cô giở trò quỷ đúng không, cô muốn hủy hoại danh tiếng của Đường Tâm Nhan, nhưng cô cũng hại luôn cả Tư Thần nhà chúng tôi!”
“Tư Thần là bị Đường Tâm Nhan câu dẫn đó nha, chỉ cần Phó gia các người lên tiếng thanh minh, thừa nhận tôi sắp trở thành bà Phó, Đường Tâm Nhan là tiểu tam không biết xấu hổ, chúng ta nhất trí đối ngoại, mọi người đều sẽ đem tiếng mắng chửi chuyển về phía Đường Tâm Nhan bên kia!”
“Nói thì dễ lắm…” Hà Mỹ Quyên còn chưa nói dứt lời, Phó Tư Tĩnh đã vội vàng từ trên lầu chạy đến: “Mẹ, trên mạng lại có tin tức mới, chỉ là bất quá lần này…” Quản gia liếc nhìn sang Đường Vũ Nhu: “Mũi nhọn lại hướng về phía anh và chị Vũ Nhu.
”
Hà Mỹ Quyên nhận lấy ipad Phó Tư Tĩnh đưa đến.
Tin tức mới nhất chính là một đoạn ghi âm.
Hà Mỹ Quyên nhấp vào mở lên.
…
“Ninh Hoàn thay thế vị trí nữ chính của cô, tâm tình cô hiện tại nhất định là hỏng bét rồi đi?”
“Cô biết không? Tôi vốn không muốn mật báo cho vợ đạo diễn Hầu đâu, thật sự là cô quá không biết xấu hổ!”
“Là tôi không biết xấu hổ hay là cô Đường Vũ Nhu không biết xấu hổ? Khi tôi cùng Phó Tư Thần ở bên nhau, cô làm tiểu tam chen ngang một chân, được, thế tôi cùng anh ta chia tay, cô lại đến hủy hoại sự nghiệp của tôi.
Cô lẽ nào không biết tôi kiếm tiền là để chữa bệnh cho mẹ? Cô tuy rằng không phải con gái ruột của Đường gia, nhưng trước đây ba mẹ đã bạc đãi cô bao giờ chưa?”
“Đừng lấy chuyện của mẹ ra nói với tôi, bà ta là mẹ ruột của cô, lại không phải là mẹ ruột của tôi, nếu cô chịu quỳ xuống cầu xin tôi, nói không chừng tôi còn có thể bỏ ra chút tiền trả tiền viện phí đó! À còn nữa, Phó Tư Thần trước đây có ở cùng cô thì như thế nào, tôi cũng sẽ không ngừng đem anh ta từ trong tay cô giành lại, tất cả mọi thứ cô có được, tôi đều sẽ đoạt lấy hết!”
Chỉ vài câu đối thoại ngắn, đã trực tiếp chứng minh Đường Vũ Nhu bất hiếu với mẹ nuôi, hãm hại sự nghiệp em gái, lại là bạch liên hoa, lục trà biểu cướp bạn trai của em gái.
Đường Vũ Nhu nghe xong, cả người đều choáng váng.
Cô ta vạn vạn không ngờ đến, Đường Tâm Nhan lại âm thầm ghi âm đoạn đối thoại của hai người ngày hôm đó.
Cô đối với cô ta phải có tâm phòng bị nặng đến bao nhiêu, mới ghi âm lại?
Đường Vũ Nhu vẫn luôn cho rằng Đường Tâm Nhan là một người dễ bị bắt nạt, thế nên mới không hề kiêng nể gì tổn thương cô, không nghĩ đến Đường Tâm Nhan lại học được phản kích.
Đây quả thực là đang tát vào mặt cô ta!
Một đòn xoay chuyển thế này, khiến Đường Vũ Nhu khó có thể tin được lại chịu đả kích nặng nề.
Huyết sắc trên mặt, từng chút mờ nhạt dần đi rồi trở nên trắng bệch.
Cô ta nắm chặt hai tay thành nắm đấm, hận thù đối với Đường Tâm Nhan trong lòng lại sâu thêm một tầng.
Ngay cả khi cô ta không xem điện thoại, cũng có thể tưởng tượng được cư dân mạng sau khi nghe xong đoạn hội thoại trong ghi âm trên sẽ công kích, mắng chửi cô ta như thế nào.
Đường Vũ Nhu nhắm chặt đôi mắt đỏ ngầu lại, rồi cô ta hướng về phía Hạ Mỹ Quyên sắc mặt cũng không tốt: “Bây giờ chúng ta cùng hội cùng thuyền, bác gái, bác có cách nào để phản kích không? Phải biết rằng, đoạn ghi âm này xuất hiện, cũng đã trực tiếp chứng minh khi Phó Tư Thần cùng Đường Tâm Nhan bên nhau, lại dây dưa không rõ với cháu!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...