Biên soạn: Đức Uy -
Diệp Oản Oản nhìn tiểu nãi oa trên ghế sa lon tựa như viên ngọc tuyết, đôi mắt lim dim buồn ngủ nhưng vẫn vuốt mắt gọi mình là mẹ, hết thảy lửa giận nhất thời tan biến không còn dấu tích, thậm chí còn bị vẻ đáng yêu đến nao lòng làm người nàng mềm nhũn…
Nhiếp Đường Tiêu hỏi thăm: "Chuyện trọng yếu?"
Diệp Oản Oản lời đều đã ra đến khóe miệng, gắng gượng thay đổi lời thoại 180 độ, "Ây... Mẹ là muốn nói... Con là đang tuổi trưởng thành, không thể ngủ muộn, điều này rất trọng yếu! Mẹ dẫn con lên lầu đi ngủ!"
Nhiếp Đường Tiêu: "Vâng ạ."
Vì vậy, nguyên bản muốn tới đuổi người Diệp Oản Oản, lại không giải thích được liền đem tiểu nãi oa mang lên trên lầu đi ngủ.
Bởi vì lúc trước không hề chuẩn bị chút nào, cho nên Diệp Oản Oản chỉ có thể tạm thời đem Đường Đường thu xếp ở phòng khách. Dù sao bọn họ chỉ mới vừa "nhận nhau", nàng cũng sợ đột nhiên quá thân cận rồi, tiểu hài tử sẽ không quen, vẫn là nên cho bé nhiều thời gian thích ứng một chút…
Ách, tại sao nàng lại đang suy nghĩ làm sao để cho nó thích ứng cơ chứ? Không phải nên là chuẩn bị mặc kệ không diễn nữa hay sao?
Diệp Oản Oản còn đang đắp chăn cho tiểu tử, thanh âm nhắc nhở từ điện thoại di động vang lên, tựa hồ là đang có người nhắn tin WeChat cho nàng.
Diệp Oản Oản tiện tay mở ra, sau đó liền thấy group WeChat đó chỉ còn lại có nàng và Băng Sơn Nam bên trong, phát ra hàng loạt tin nhắn từ hệ thống…
[ Bạn thân của ngài Ma Quỷ đã nhận bao tiền lì xì của ngài ]
[Bạn thân của ngài Ma Quỷ đã nhận bao tiền lì xì của ngài]
[ Bạn thân của ngài Ma Quỷ đã rời khỏi nhóm ]
...
Diệp Oản Oản: "..."
Con mẹ nó!!!
Làm sao sẽ có người vô liêm sỉ như thế, trước khi rời khỏi nhóm còn đem hai bao tiền lì xì đều lĩnh đi rồi!
Nàng phát ra hai đợt bao tiền lì xì, số lượng đều là 1 cái, cho nên tên kia một phân tiền không làm rơi, tất cả đều lĩnh đi rồi.
Diệp Oản Oản đem điện thoại di động bóp kẻo kẹt kẻo kẹt vang dội, điểm nộ khí mới vừa tắt trong nháy mắt đạt tới 100!
Đệt mịa, cơn tức này nếu nàng nuốt trôi, nàng liền không mang họ Diệp!
Một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản chợt nhìn tiểu hài tử đang nằm trên giường, đang đắp chăn, tay nhỏ để dọc bên người.
Vì vậy, biểu tình dữ tợn trên mặt, nhất thời hóa thành nhẹ nhàng, rất sợ hù dọa tiểu hài tử.
"Khục khục, Đường Đường ngủ đi, ngủ ngon."
"Mẹ ngủ ngon."
Diệp Oản Oản kéo thẳng góc chăn cho cậu bé, sau đó tắt đèn.
Đang muốn rời đi, sau lưng, cậu bé đột nhiên gọi theo nàng …
"Mẹ."
Diệp Oản Oản dừng chân lại, "Đường Đường, thế nào?"
Trong bóng tối, truyền tới âm thanh trẻ con rõ ràng còn rất non nớt nhưng lại lộ ra nét sơ lãnh: "…Mẹ còn có thể lại bỏ rơi con một lần nữa sao?"
Nghe nói như vậy, trong lòng của Diệp Oản Oản nhất thời hơi hồi hộp một chút, ở một góc hẻo lánh nào đó trong tim, dâng lên một nỗi đau đớn thống khổ vô cùng…
Diệp Oản Oản: "Sẽ không..."
Nếu như ta là mẹ của con, chắc chắn sẽ không lại bỏ rơi con thêm một lần nào nữa.
...
Nhiếp Đường Tiêu xuất hiện thật sự là làm rối loạn rất nhiều kế hoạch của Diệp Oản Oản.
Bởi vì người nào đó không đáng tin cậy, nàng chỉ có thể đi suốt đêm tra cứu đủ loại các trang web làm sao để chăm sóc trẻ con, sau đó lại dặn dò Kiều Kiều cùng Mập Mạp bọn họ đi chuẩn bị một chút đồ dùng thường ngày.
Tại thời điểm đang nghiên cứu chiến lược trông trẻ, Diệp Oản Oản không biết nghĩ đến cái gì, quỷ xui thần khiến trong lúc tra cứu lại gõ ra tên Nhiếp gia, còn có Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Đường Tiêu.
Như nàng dự liệu, đều chỉ là một chút tin tức vô dụng.
Trước đó nàng liền suy đoán thân phận mấy người Nhiếp Vô Danh này cũng không đơn giản, sau lần này được hai người hộ vệ của Nhiếp Đường Tiêu cứu ra, càng khẳng định phán đoán của nàng.
Những người này cùng nàng trước đó chẳng qua chỉ là bèo nước gặp nhau, nguyên bản nàng cũng không muốn biết quá nhiều, cũng không muốn kết giao sâu sắc cùng với bọn họ. Cho dù là tiểu nãi oa này, chờ sau khi Nhiếp Vô Danh tìm được mẹ ruột của bé, giữa bọn họ rồi cũng sẽ như hai đường thẳng song song…
Nhưng không biết tại sao, sau khi nhìn thấy Đường Đường, lại khiến cho nàng không hiểu vì sao lại bắt đầu có chút để ý…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...