Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Editor: Hoahonggai
Beta: Gemini
………………………..
“Ha ha ha, không hổ là Lý Tam Gia.” Chu lão đại gật đầu liên tục.
Giờ phút này, trong lòng lão giả lính đánh thuê âm thầm nghĩ cách đối phó.
Chu lão đại này đã biết bọn ho sẽ trở lại, cho nên đã lập bẫy trong nhà kho này, bọn họ vừa vào nhà xưởng là bị mắc bẫy súng ống.
Lúc này, mấy chục khẩu súng hướng vào họ, nếu như không phải trên người bọn họ có thuốc nổ, chỉ sợ đã sớm bị bắn chết.
“Anh Cường, làm sao bây giờ… Chúng ta phải chết sao…” Vẻ mặt của người tóc dài như đưa đám.

“Bảo Nhi, đừng sợ, có anh Cường ở chỗ này, không đáng sợ, bọn họ tính là cái gì!” Người đàn ông có râu cười lạnh.
Nhưng mà, vừa dứt lời, người đàn ông có râu bị Lý Tam Gia hung hăng vả miệng.
“Ông dám đánh tôi…Ông có gan lặp lại lần nữa coi?” Người đàn ông có râu trợn mắt nói.
“Ba!”
Nghe tiếng, Lý Tam Gia lại cho anh ta một bạt tai.
“Ông…” Người đàn ông có râu siết chặt quả đấm: “Ông…Rất nghe lời! Nhìn thấy ông nghe lời như vậy, tôi không làm khó dễ ông nữa rồi!”
“Anh Cường thật giỏi! Lâm nguy không loạn, còn có nghĩa khí như vậy!” Vẻ mặt người tóc dài đầy sùng bái.
“Hừ, Bảo Nhi, đó là tự nhiên, nếu không phải ông ta nghe lời như vậy, một quyền của anh liền đánh chết ông ta, chỉ bất quá, nhìn ông ta lớn tuổi rồi, vừa nãy lại nghe lời của anh, anh mới tha cho ông ta một lần.” Người đàn ông có râu cười lạnh nói.
“Ta phi…Sắp chết đến nơi mà còn ở đó khoác lác?” Mập mạp nhìn về phía người đàn ông có râu, mặt đầy khinh bỉ.
“Chà… Thật phiền phức, bị thiết kế rồi… Không đáng yêu chút nào, không đáng yêu, tôi không muốn chết!” Tiểu Loli nước mắt lã chã.
“Các ngươi hôm nay đều phải chết ở chỗ này.” Bác sĩ Khô Lâu nói, nhếch miệng lên, mặt đầy tà mị, trong tay vuốt dao giải phẫu sáng choáng.
Còn không đợi người đàn ông trẻ nói tiếp gì đó, khóe mắt chợt nhìn về sườn núi không xa.
Trong phút chốc, nụ cười trên mặt người đàn ông trẻ cứng đờ, theo bản năng xoa cặp mắt, sau đó nhìn về hướng sườn núi.
Chỉ thấy, một người đội nón đen, người phụ nữ trên mặt che mũ đen, chậm rãi đi xuống sườn núi, đi về phía bên này.

Sau lưng cô gái kia, năm người mang theo mặt nạ, nhìn thân hình, đều là đàn ông.
“Tử Vong…Hoa Hồng?” Lúc này, trong mắt người đàn ông trẻ nổi lên kinh ngạc cùng khó tin.
Một thân trang phục kia, quả thực trong tin đồn Tử Vong Hoa Hồng giống nhau như đúc.
Tuy nói, Tử Vong Hoa Hồng đã gần mười năm không có tin tức, nhưng gần đây, tại lân cận nước B truyền ra, Tử Vong Hoa Hồng lại xuất hiện…
Đám người Chu lão đại và Lý Tam Gia, mặt cũng đầy kinh ngạc.
“Trời … Bọn người giả trang kia…. Tử Vong Hoa Hồng?” Tiểu Loli trợn to mắt, mặt không thể tin tưởng.
Đám người lính đánh thuê, cũng là vẻ mặt khiếp sợ.
Rất nhanh, Diệp Oản Oản mang theo nhóm người Nhiếp Vô Danh đến gần.
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Nhiếp Vô Danh bỗng nhiên đứng lên trước một bước, lạnh lùng nói: “Ta là Nhiếp Vô Danh, cho chút thể diện, thả người.”
Diệp Oản Oản: “…” Anh là heo à…

“Nhiếp…. Nhiếp Vô Danh?”
Nghe lời nói này, Lý Tam Gia sắc mặt rung một cái nhìn Nhiếp Vô Danh?
“Nhiếp Vô Danh...... Anh đang ở đây đùa giỡn hay sao……” Người đàn ông trẻ nhìn về phía Nhiếp Vô Danh.
Nhiếp Vô Danh là người nào, ngay cả Tử Vong Hoa Hồng Hắc Quả Phụ gặp phải, cũng phải khách khí, hạ thấp dáng vẻ bản thân, làm sao có thể trở thành một thành viên của Tử Vong Hoa Hồng, ở nước ngoài đùa giỡn!
“Đội trưởng, chúng ta bây giờ là giả danh Tử Vong Hoa Hồng…” Thần Hư đạo sĩ tiến lên, dùng âm thanh chỉ có Nhiếp Vô Danh nghe thấy.
“Ồ…” Nhiếp Vô Danh hồi phục tinh thần, nhìn về đám người Lý Tam Gia, lần nữa mở miệng nói: “Ông đây là thành viên Tử Vong Hoa Hồng, cho các ngươi chút thể diện, chẳng lẽ cho Tử Vong Hoa Hồng chúng ta mặt sẽ mất mặt hay sao?”
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co rút, kỹ thuật diễn này… Dường như hơi cường điệu một chút…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui