Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————————————–
Thật ra thì, cũng không thể trách chuyện Tư Dạ Hàn không yên tâm về cô được.
Kiếp trước Tư Dạ Hàn phí tâm phí sức vì cô mà chuẩn bị bao nhiêu con đường nhưng tất cả đều bị cô làm bậy làm hỏng.
Nhưng lần này, cô tuyệt đối sẽ không dẫm vào vết xe đổ của kiếp trước nữa…
Ngày hôm sau, trong phòng họp tập đoàn Tư Thị.
Tư Dạ Hàn ngồi ở ghế chủ tịch, bên tay trái là Diệp Oản Oản một thân mặc đồ công sở màu xanh.
Tay nắm tay lâu như vậy rồi ai cũng đã biết đến mối quan hệ giữa bọn họ, nhưng rốt cuộc đây cũng là lần đầu tiên Tư Dạ Hàn chính thức mang Diệp Oản Oản đến công ty, hơn nữa chức vị còn là trợ lý đặc biệt của anh nữa chứ.
Tư Dạ Hàn để cho cô muốn nhúng tay vào ngành nào cũng được, muốn cô có thể trong thời gian nhanh nhất quen thuộc với tình hình bên trong của công ty, tích lũy kinh nghiệm cùng mối quan hệ giao thiệp với người khác.
“Chào mọi người, sau này còn xin được chỉ giáo nhiều hơn!” Diệp Oản Oản tự nhiên hào phóng đứng dậy, đơn giản lên tiếng nói chuyện.
Bởi vì hiện tại có Tư Dạ Hàn ở nơi này, cho nên bất kể người nào ở phía dưới kia có tâm tư yêu ma quỷ quái trong lòng hay có ý tưởng không tốt gì, thì trên mặt tất cả mọi người đều vẫn thể hiện sự nhiệt tình hoan nghênh, Tần Nhược Hi là người đầu tiên đứng lên vỗ tay.
“Bởi vì thân thể của Tư tổng không thích hợp với bôn ba đường dài, lần này đi bên Myanmar, là do tôi thay mặt xuất ngoại.” Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Chuyện đi Myanmar vốn đã chỉ định Tần Nhược Hi, nhưng bây giờ lại bị Diệp Oản Oản chặn ngang một cước đoạt mất.
Tần Nhược Hi bộ dạng lại không có chút nào khó chịu, vẻ mặt bình thường mở miệng nói: “Lần đi thu mua ngọc này, bên tôi đã chuẩn bị không ít tài liệu, thị trường điều tra cũng đã làm một chút, trợ lý Diệp nếu có cái gì không biết, có thể bất cứ lúc nào tới hỏi tôi.”
Lời này vừa nói ra, không phải là đang muốn nhắc nhở mọi người, Diệp Oản Oản là đang muốn cướp công lao của cô ta sao.
Diễn xuất của Tần Nhược Hi đã phô ra, Diệp Oản Oản tự nhiên cũng đi theo, làm như vẻ cái gì cũng đều không rõ đáp: “Ha ha, cảm ơn tổng giám Tần, tôi đây sẽ không khách khí!”
Phía dưới những người ủng hộ Tần Nhược Hi, nhìn thấy Diệp Oản Oản lớn lối như vậy, vào lúc này cũng gần như không đè ép được lửa giận của mình nữa, nhưng nhìn Tư Dạ Hàn đang nhàn nhạt ngồi đằng trước, liền run như cầy sấy ngay cả một cái rắm cũng không dám thả, chỉ có thể người sau theo người trước nói lấy lời hay.
Mặt của Diệp Oản Oản lạnh đi trông thấy, đột nhiên cảm thấy những người quản lý cấp cao này cũng không dễ dàng, không chỉ nghiệp vụ phải vượt qua cửa ải, kỹ thuật diễn xuất còn phải vô cùng cao siêu.
Tư Dạ Hàn: “Tan họp. Trợ lý Diệp, cô tới phòng làm việc của tôi một chút.”
“Vâng!” Mặt Diệp Oản Oản đầy vẻ đau khổ, đuổi theo bóng lưng lạnh lùng cứng rắn phía trước.
Hầy, khẳng định là đối với cô lại suy nghĩ linh tinh rồi.
Đối với cô cứ như vậy không yên lòng sao?
Ngày hôm qua đều đã càm ràm với cô đến hơn nửa đêm, bây giờ còn không buông tha cô sao…
……………………….
Mới vừa rồi trong lúc họp, không ai dám nói một chữ, đến lúc không có ai, tất cả những điều muốn nói đều nói ra toàn bộ.
“Tổng giám Tần chính là bị hồ ly tinh như vậy chèn ép sao?”
“Nhìn người phụ nữ có hình dáng yêu tinh quyến rũ đó, đàn ông liền muốn ăn cô ta, coi như là Boss của chúng ta cũng không ngoại lệ!”
“Coi như Boss thích cô ta, vậy cũng không thể thiên vị lợi hại như vậy được chứ? Chuyến đi đến Myanmar lần này, vốn phải là do tổng giám Tần đi, cô ta ngược lại tốt rồi, vừa đến công ty liền đem chuyện của người khác đoạt đi!”
“Tổng giám Tần cùng Boss là thanh mai trúc mã, cô ấy đương nhiên là không muốn cùng với cô ta đối địch nha!”
“Chà chà…”
…………………………..
Đêm khuya, Tần gia.
Trong sân, để một cổ bàn trà tầm thấp, cạnh bàn trà là một tấm đệm hình tròn để ngồi.
Tần Nhược Hi ngồi trên tấm đệm đó pha trà.
Nhìn Tần Nhược Hi với bộ dáng bất động như núi, có người không nén được tức giận.
“Nhược Hi tiểu thư, tay của người phụ nữ kia càng duỗi càng dài, hiện tại thậm chí đã bắt đầu nhúng tay vào công việc của công ty rồi, còn cố ý đoạt chuyện trên tay tiểu thư, thật sự là quá đáng mà!”
Sắc mặt Nguyên Sinh âm hiểm nói: “Nhược Hi tiểu thư, tôi đã sớm điều tra, người phụ nữ kia đối với đổ thạch hoàn toàn một chữ cũng không biết, lại còn nói khoác mà không biết ngượng chủ động xin đi nữa chứ, chúng ta chỉ cần hơi hơi dùng chút thủ đoạn, cũng đủ để cho cô ta đem chuyện này làm hư hại, đến lúc đó…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...